Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Yêu Trong Im Lặng

Chovy nhìn vào gương mặt ướt đẫm nước mắt của Faker, lòng quặn thắt. Một phần anh muốn ôm em thật chặt để xoa dịu, một phần lại sợ sự yếu đuối này sẽ khiến em thêm tổn thương.

"Ừ, học lại từ đầu," Chovy nói, giọng nhẹ hẳn đi. "Tao sẽ không để mày một mình nữa. Dù chuyện có khó khăn thế nào."

Faker ngẩng lên, nhìn thẳng vào mắt anh, nụ cười yếu ớt nở trên môi.

"Mày sẽ chịu học cùng tao chứ? Mày không bỏ tao giữa chừng?"

Chovy cười gằn, nắm lấy bàn tay em thật chặt.

"Tao là quái vật, nhớ chưa? Quái vật là không bỏ rơi con mồi. Tao sẽ chiến đấu vì mày, vì mình, cho đến tận cùng."

Faker mím môi, ánh mắt dần sáng hơn.

"Cảm ơn mày... Vì mày vẫn muốn tiếp tục, dù mày cũng sợ..."

"Anh sợ mày, và anh yêu mày," Chovy thì thầm, "Hai thứ đó không đối lập đâu. Chỉ cần mình biết bước tiếp, là đủ."

Hai người ngồi yên trong vòng tay nhau, ngoài trời bắt đầu ló dạng ánh bình minh — như một lời hứa về khởi đầu mới

Chovy siết chặt tay Faker, cảm nhận rõ từng nhịp đập yếu ớt của em dưới lòng bàn tay mình. Anh muốn nói thêm nhiều lời, muốn xóa hết những ngày tháng lạnh lùng và khoảng cách vô hình giữa hai người. Nhưng anh biết, lời nói đôi khi chẳng đủ, chỉ có hành động mới cứu được mối quan hệ đang sắp rạn nứt này.

"Anh biết... không dễ dàng," Chovy nói nhỏ, giọng trầm hẳn xuống như đang tự nhủ với chính mình, "Nhưng tao không thể để mất mày. Tao không thể."

Faker nhìn anh, nước mắt vẫn chưa ngừng rơi nhưng ánh mắt đã bớt rối ren hơn. Em cảm nhận được sự chân thành, sự sợ hãi và cả quyết tâm trong từng câu nói của Chovy.

"Có thể tao vẫn sẽ yếu đuối, vẫn sẽ sợ hãi. Nhưng nếu có anh bên cạnh, có lẽ tao sẽ mạnh mẽ hơn," Faker đáp, giọng nhỏ nhẹ mà đầy hy vọng.

Chovy gật đầu, siết tay em thêm một lần nữa, như muốn truyền cho em toàn bộ sức mạnh của mình.

"Đúng thế. Tao sẽ không để cho bóng tối và nỗi sợ hãi chia rẽ hai đứa. Tao sẽ học cách yêu, cách kiên nhẫn, cách che chở cho mày."

Faker mỉm cười, nụ cười có chút mệt mỏi nhưng tràn đầy niềm tin.

"Học lại từ đầu không phải là bắt đầu lại từ con số 0. Mà là biết được rằng dù có vấp ngã, dù có đau đớn, thì cũng còn có nhau để dựa vào."

Chovy đặt lên trán em một nụ hôn nhẹ nhàng, như một lời hứa thầm thì.

"Ừ, mày và tao... sẽ cùng nhau đi tiếp. Dù đường phía trước có khó khăn, có u tối đến đâu."

Cả hai im lặng một lúc, chỉ còn tiếng thở đều hòa làm một. Ánh bình minh cuối cùng cũng chạm đến cửa sổ penthouse, nhuộm vàng khắp căn phòng, xóa đi bóng tối của đêm qua.

Chovy thở dài, nắm chặt tay Faker, rồi bất chợt cười nhẹ:

"Anh nghĩ... tao không còn là quái vật nữa. Tao chỉ là một người đàn ông đang học cách yêu."

Faker nhìn anh, mắt sáng rỡ, và đáp:

"Và em sẽ luôn là người bên cạnh để dạy anh."

———

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #hlungig