Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Chương 1: ngày 20 tháng 3 năm 1995

Một vị phu nhân dẫn theo cô con gái đang mang thai đi tới trước mặt Thượng tướng Lục quân Jeon Ji Jung thì ông liền hiểu rõ, ông biết rằng không thể quản được đứa con trai ngang bướng của mình.

Sinh ra trong gia đình quân nhân, vả lại mồ côi mẹ từ nhỏ, lại rất là phản nghịch đến không ai nói nổi.
Thời điểm lúc hắn 11 tuổi: đùa giỡn cố ý tháo váy bạn học nữ, dẫn đến người nhà của đứa bé gái làm náo động lên tổng viện Lục quân.

Lúc hắn 12 tuổi: thì trong lúc Jeon Ji Jung thay xong quân trang chuẩn bị lúc ra cửa, lại phát hiện lá cờ trên xe bị dao gọt bút chì chà xát được thê thảm không nỡ nhìn.

Năm 13 tuổi: hắn kéo bè kéo cánh cả lũ đánh nhau, đem mấy người trung niên 30 mấy tuổi đánh ngã người ta, khiến mấy gả người thì gãy xương chấn thương sọ não.

Năm 14 tuổi: thì hắn ở nhà hút thuốc uống rượu, dẫn tới nhà bị hỏa hoạn, khiến cho bộ đội chữa cháy và người dân xung quanh phải hoảng hồn.

Năm 15 tuổi: thì hắn bắt đầu tò mò về thân thể người khác phái, trong phòng ngủ của hắn thì ở dưới giường thì giấu 1 thùng giấy toàn là đĩa phim AV, tạp chí người lớn thì chồng chất bên gối...

Mà giờ đây, khi hắn 16 tuổi lại làm cho con gái người ta 18 tuổi có thai!!!!

Là tướng chỉ huy cao nhất, thế nhưng Jeon Ji Jung lại không quản nổi được thằng con trai duy nhất của ông.

Tiền có thể giải quyết rất nhiều vấn đề, nhưng không cách nào làm cho thằng con trai này hiểu tâm lý vấn đề này.

Vì vậy, sau khi đã suy tính, Jeon Ji Jung dẫn 1 cô gái ốm yếu bé nhỏ từ bên ngoài về. Giới thiệu cô bé cho Jung Kook biết. Cô là cô nhi, cha me đều là quân nhân nhưng đã qua đời khi làm nhiệm vụ. Cô bé năm nay 15 tuổi, Jeon Ji Jung đã đặt tên mới cho cô là Lalisa.
Lisa chính thức vào ở Jeon Gia và cũng là vợ tương lai của Jeon Jung Kook.

Trong nhà đều có nhiều cô giúp việc chăm sóc, Jeon Ji Jung cũng yên tâm mà làm việc hơn.

Đừng xem Lisa số tuổi không lớn, từ nhỏ cô đã chịu sự giáo dục trong quân đội, cuộc sống rất có quy luật, thành tích học học tập thì rất giỏi, mọi việc gì đều cũng không làm khó cô.

Jeon Ji Jung tin tưởng năng lực của cô có thể trị được Jung Kook dẫn dắt hắn về con đường tốt. Ông cũng không hiểu vì sao có lòng tin nhất định cô bé sẽ làm được. Chắc có lẽ là câu nói của cô, khi chứng kiến thấy thi thể của cha me cô, thì có lẽ trên giới này sẽ không có chuyện nào sẽ làm cô thấy sợ hãi nữa.

. . . . . .

Jung Kook không có can đảm để chống đối mệnh lệnh của ông, chỉ có thể lựa cách trầm mặc mà thôi.
Kể từ ngày hôm đó, Jeon Ji Jung an bài cho Lisa và Jung Kook học cùng một trường. Đối với danh phận vị hôn thê này,thì Jeon Ji Jung nói gì cô đều nghe lời. Thậm chí, Jeon Ji Jung còn đem việc quản lý kinh tế trong nhà giao cho cô. Lisa không nói nhiều, công việc hằng ngày chính của cô là giám sát việc học hành của Jung Kook, chăm sóc việc ăn uống hằng ngày của hắn, theo hắn suốt ngày như hình với bóng.

Rồi cũng có một ngày, Jung Kook thường ngày vung tay quá trán, giờ trên người một xu dính túi cũng không có.

Cũng không thể nói, Lisa là mộ cô gái rất xinh đẹp, có khuôn mặt rất thanh tú và đôi mắt to long lanh. Nhưng trong đôi mắt lộ ra nát ưu sầu, cô rất ít cười, có đôi môi rất đẹp nhưng hay khép lại thành một đường thẳng, cô rất là trầm lặng như sớm đã mất đi vẽ hoạt bát của một thiếu nữ. Cô luôn mang đôi giày trắng đã cũ kỷ để chơi bóng, mặc những bộ đồ màu xanh lá quê mùa, luôn trầm lặng đi theo sau Jung Kook, vô luận Jung Kook nói có bao nhiêu từ khó nghe, nhục mạ cô, cô cũng chỉ biết cúi đầu, nhắm mắt mà theo sau.

Jung Kook rất ghét Lisa, nói chính xác, cực kỳ ghét.

Ngày nào cũng vậy, sau khi tan học, Jung Kook cùng bạn thân cùng lớp là Kim Taehyung, đứng ở ngõ vừa hút thuốc nói chuyện luyên thuyên.

Lisa ôm cặp sách ba người bọn họ, đứng ở ngõ chờ đợi.

"Cút!"

"Bảy giờ rưỡi trước phải về nhà."

"Nghe không hiểu tiếng người? Tôi kêu cô cút a!"

" Bác Jeon hôm nay sẽ về nhà ăn cơm. Nếu như anh không muốn phải bị đánh, thì lập tức về nhà". Lisa trước sau vẫn giữ thái độ bình tĩnh.

Jung Kook phiền nhất Lisa dùng ông để áp chế hắn, hắn ném cái bật lửa trong tay về phía Lisa. Lisa nhanh nhẹn đem cặp sách lên chống đỡ, dường như đã doán trước hành động của hắn.

"Jung Kook, cùng nhau trở về đi thôi, ba ngươi nổi giận cũng không phải là chuyện đùa." Kim Taehyung đạp tắt tàn thuốc, đi về phía Lisa lấy cặp, hướng về khu đại viện quân đội mà đi .

Kim Taehyung có cha đang là Bộ trưởng bộ binh hậu cần, cấp bậc cùng Thượng tướng chênh lệch kém ba cấp. Jeon Ji Jung kiêm là ủy viên Quốc hội, còn cha Taehyung là Phó thư ký cấp tỉnh ủy. Hai vị đều có chức vị cao, được mọi gọi là " cán bộ cấp cao".

Kim Taehyung so với Jeon Jung Kook ra đời sớm mấy ngày, hai người từ nhỏ sống cùng khu đại viện. Trong khu đại viện toàn là những căn biệt thự riêng biệt, mặt ngoài thì cổ kính, nhưng bên trong thì nội thất rất là hiện đại. Có sân bóng rỗ, phòng hồ bơi, phòng tập gym, không thiếu thứ gì... Có thể ví Seoul xa hoa với khu biệt thự này. Binh lính thì tuần tra 24h. Con cái cán bộ cấp cao từ khi ra đời, cũng biết mình cùng bình thường đứa bé có khác nhau. Bọn họ ở trên cao tiểu học trước, căn bản không thể rời đi trụ sở quân đội. Kể từ lên tiểu học, con cái cán bộ do quân nhân hộ tống, trừ lên đại học, học lên không cần điền bảng nguyện vọng, trực tiếp tiến vào bộ binh bộ lệ thuộc trường học. Một ngày ba bữa cũng từ quân đội ban cấp dưỡng xử lý. Nếu như muốn gặp ba mẹ, còn phải được bí thư trưởng cho phép.
Jeon Jung Kook thường xuyên gây chuyện thị phi, chính là kìm nén đến quá khó chịu.

Chỉ là, phải nói Jung Kook rất không nghe lời, Jeon Ji Jung tính khí lại rất nóng, một câu không hợp giơ tay lên liền đánh, mấy năm nay thỉnh thoảng đánh cho Jung Kook chạy trối chết. Lại nói Jung Kook từ khi ba tuổi thì trở thành đề tài nói chuyện trong đại viện.

Nếu như nhà ai con cái không nghe lời, các gia trưởng cũng sẽ lôi chuyện Jung Kook ra mà nói, biết Jeon Jung Kook tại sao ngày ngày bị cũng bị ba hắn đuổi theo đánh ra sao không? Cũng là bởi vì hắn không hảo hảo ăn cơm; cũng là bởi vì hắn cuộc thi rớt; cũng là bởi vì hắn bài tập không có làm xong. . . . . . Nếu như các con cũng không nghe lời nói,chú Jeon lãnh đạo tối cao mà biết thì cũng chấp hành hình phạt giống tên tiểu tử ấy , dạy dỗ không thương tiếc!

Cho nên, trong viện bọn nhỏ nhìn thấy Jeon Ji Jung như là gặp sói xám lớn. Cũng không nguyện cùng Jung Kook cùng nhau chơi đùa, chỉ sợ chú Jeon sẽ giáng cho một cái tát.

Kim Taehyung  là người duy nhất chịu làm bạn với Jung Kook làm bằng, có lẽ là tính khí giống nhau đi, điều không tốt. Hai nhà trưởng bối thường đi ra ngoài công tác, mặc dù ban cấp dưỡng sẽ đưa cơm và đúng giờ quét dọn vệ sinh, nhưng hai thiếu gia của hai nhà này nhìn thấy tờ giấy lịch trình của một ngày đến thấy chán, cũng không đúng giờ rời giường, cũng không đúng giờ ăn cơm, đánh điện tử đánh cho đến khuya thì mới đi nằm ngủ, cũng không phân nhà ngươi nhà ta, hai người giống như hai anh em không sai biệt lắm.

Chỉ là, kể từ Lisa vào ở Jeon gia, Kim Taehyung cùng Jung Kook đi học ít lại trễ đến. Lisa đánh thức Jung Kook đồng thời, cũng sẽ thuận tiện đánh thức Taehyung, khi hắn hai rửa mặt xong rồi, bánh tiêu cháo đã sớm đặt ở trên bàn ăn. Rất nhiều người ngộ nhận là có cuộc sống như là Hoàng Thái Tử thời xưa, nói như vậy thôi, chứ tiền tiêu vặt của bọn họ cũng chỉ nhiều hơn người ta một chút. Nhưng so với con của những gia đình bình, bọn họ cơ hồ không chiếm được tình thương của cha mẹ, thiếu hụt sự quan tâm.

Kim Taehyung đại khái biết rõ thân phận của Lisa, anh có lúc cũng rất đồng tình với cô bé này, ở cùng lứa cô gái đi dạo shopping, thì Lisa lại muốn chui vào ban cấp dưỡng trong chọn món ăn chọn cho họ,chuẩn bị thực đơn ba bữa cơm cho Jung Kook. Không chỉ có như thế, còn phải giúp Jung Kook giặt quần áo xếp chăn, tóm lại, tất cả các việc một vai cô ôm hết. Phụ trách chăm sóc Jung Kook là những người giúp việc cửa ngược lại cảm thấy nhẹ nhõm.

Lúc này, Jung Kook một tay choàng vai Kim Taehyung ôm cổ của anh, cắt đứt ý nghĩ.

"Cậu đang suy nghĩ cái gì đấy?" Jung Kook hướng anh huýt sáo.

"Đối với cô vợ nhỏ tốt một chút." Kim Taehyung ít phớt tỉnh nói.
Jung Kook một hồi lạnh đến buồn nôn: "Cậu thật là ghê tởm, người khác không biết chẳng lẽ cậu còn không biết? Cô ấy nhiều nhất cũng chỉ là bảo mẫu của tớ."
"Vậy cậu dám làm trái với ba cậu là không lấy cô ấy sao?" Taehyung hếch lên mày đắc y nói.

"Này. . . . . ." Jung Kook xoay người trợn mắt nhìn Lisa một cái, hướng về Lisa nói cho cô có thể nghe thấy, nói: "Tớ điều tra rồi, pháp luật quy định kết hôn số là khi được 20 tuổi, tớ ít nhất còn có thời gian sáu năm để ép cô ấy đi!"

Jung Kook lại quay đầu lại bổ túc một câu: "Này! Cách chúng ta xa một chút, nhìn cô giống nhà quê chết đi được!"

Lisa đi chậm vài bước, vuốt vuốt tóc rũ xuống vai trước bím tóc.
Kim Taehyung than thở một tiếng, càng ngày càng đồng tình cô bé này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com