Lưu ý, đây không phải là bản dịch của tôi. Dịch giả: Tô Kỳ Sơn
Hắn là Nhà Vô Địch của Fulgrim, Kẻ Đánh Cắp Linh Hồn, và Hậu Duệ của Chemos. Tên tuổi của hắn được thì thầm và nguyền rủa khắp mọi không gian và thời gian, một bậc thầy kiếm thuật vô song mà ngay cả cái chết cũng không thể đe dọa. Hắn là Lucius Bất Diệt, kẻ được Slaanesh ban phước, và là kiếm sĩ vĩ đại nhất trong tất cả những chiến binh Quân Đoàn sa đọa bị giam cầm trong Eye of Terror.
Khi đội quân của hắn dần kiệt quệ bởi những cuộc chiến bất tận và bị chính sự đồi bại của mình nuốt chửng, Lucius tìm đến một chiến hữu cũ của Emperor's Children cốt để khôi phục sức mạnh của mình. Đối mặt với sự phản bội từ bên ngoài lẫn trong chính cơ thể mình, liệu Lucius có khám phá ra thứ gì đó mà ngay cả kẻ không thể chết như hắn cũng phải khiếp sợ?
Một cô gái chuyên gia tâm lý tình yêu, vì một lần giúp một anh chàng soái ca trong giới hắc đạo táng tĩnh một cô gái nhưng không may thất bại, cô đã bị anh giết, may sao không chết xuyên qua thành nữ phụ trong cuốn ngôn tình máu chó.Cô cảm thấy bi ai thay cho số phận nữ phụ này mà cũng 1 phần bi ai cho cô nên cô quyết định dùng cái thứ kiến thức chết tiệt hại cô xuyên qua đây để thay đổi số phận thê thảm của nữ phụ…
Tác giả: Nguyệt Hạ Khuynh CaEditor: V.O Nguồn: http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?t=403327Thể loại: Xuyên không , trọng sinh, dị giới, sủng Văn án: Nàng là huyết mạch duy nhất mà Thần Sáng Thế lưu lại, bị tộc nhân phản bội, linh mạch bị đoạt, moi tim mà chết, ngã xuống hạ giới. Luân hồi chuyển thế, tái thế sống lại, một khi trí nhớ sống lại, linh mạch thức tỉnh, một tay y thuật cứu sống người chết, hồi sinh bạch cốt, năm hệ thần thú gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, ai thiếu của nàng những gì đều phải trả trở lại cho nàng. Vị hôn phu vong ân bội nghĩa, giẫm đạp hết thảy. Đại sư tỷ tâm ngoan thủ lạt, phế bỏ. Trưởng lão học viện âm hiểm ngoan độc, tiêu diệt, nhà ngươi gọi ra thú vật tàn bạo, mang đi ninh hầm. Nhặt được băng sơn mỹ nam..... Ách, cái này phải xử lý thế nào? Mĩ nam mắt phượng nheo lại: "Không bằng đóng gói mang đi, dù sao nàng cũng đã mua mạng của ta." "Hả? Ta dùng cái gì có thể mua được mạng của ngươi?" "Lòng của nàng." "Nói hươu nói vượn! Ta khi nào thì giao tim ta cho ngươi, ta như thế nào lại không biết?" Bạch Vũ trợn mắt nhìn. Mĩ nam bình tĩnh ôm lấy nàng: "Đời trước."…
Thể loại: nhất thụ lưỡng công, hiện đại, 3P, song tính, sinh tử, hơi ngược, sủng.Nhân vật chính: Triển Tô Nam, Kiều Thiệu Bắc x Cố KhêEdit: Lenivy, Nấm RơmTại sao?Khi nhìn thấy khuôn mặt giân dữ của Thiệu Bắc và Tô Nam, suy nghĩ của Cố Khê chính là: Tại sao?Cuối cùng thì cậu đã làm gì sai?Cơn đau từ thể xác không thể nào so sánh với sự tổn thương trong tim.Liệu rằng điều đó có đúng? Cố Khê mang theo vết thương đó luôn tự hỏi bản thân mình.Bí mật của thân thể cùng với một bí mật khác.Vì nó mà nhất định cậu phải sống sót, phải cắn răng chịu đựng.....Mười hai năm, tất cả đều muối bỏ biển...Gặp lại nhau, nỗi niềm xúc động cùng sự bi thương giờ chỉ còn lại sự bình thản...Cậu vẫn là Cố Khê nhưng là một Cố Khê đã thay đổi.Tựa như dòng suối đã chảy xuôi thì vô phương chảy ngược lại.TRUYỆN ĐĂNG CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ NÊN ĐỪNG MANG ĐI ĐÂU NHÁ !…
"Sau khi bị tra"(Bị tra lúc sau)Tác giả: Giang Nhất ThủyTình trạng: Hoàn thànhThể loại: Niên hạ, giới giải trí, đô thị tình duyên, ngọt văn, HE, hôn nhân đồng giới.Nhân vật chính: Doãn Bạch x Tả Tĩnh U | Tả Nhã Đồng, Tôn Tĩnh Văn.Số chương: 90 chương + 14 Phiên Ngoại…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…