Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

☆ Chương 13: Trả ơn cái trứng☆


Buổi tối thư sinh ngoại trừ nấu một nồi khoai tây, lại vẫn bưng lên một chén trứng chưng mềm mềm thơm phức.

"Ồ ── "

"Đây là trứng của Tiểu Hắc." Thư sinh trực tiếp đưa bát trứng vàng ươm tỏa khói đến trước mặt lang: "sau khi Tiểu Hoa bị ta giết, nó rất thương tâm, trải qua thời gian dài như vậy mới đem một quả trứng này sinh ra. Vì vậy ngươi nên cảm thấy biết ơn nó mà vui vẻ ăn vào."

Lang đưa mắt nhìn nhìn bát trứng trước mặt: "Không phải ngươi không nuôi gà trống sao? Một mình gà mái như vậy lại làm sao có thể đẻ trứng?!" 

[bình thường không có gà trống nó vẫn đẻ mà =_=! Bạn nhỏ Tiểu Lang này chắc là lần đầu thấy gà tự đẻ]

Lang hiếu kì, vẻ mặt kinh ngạc nghĩ: "Lẽ nào cái kia trông như vậy lại là kê* thần??"

*kê: gà. Bạn ý nghĩ vì Tiểu Hắc là gà thần nên mới có thể không trống mà đẻ (=_=)!

"Ai nói với ngươi rằng không có gà trống thì gà mái như vậy liền không đẻ a!"

Cho dù có là dã thú đi nữa, thì với mấy trăm năm tuổi thọ cũng nên tiếp thu một chút kiến thức cơ bản đi!

Lang lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên như thể "Ồ... là như vậy a?!"

Thư sinh đột nhiên cảm thấy lang này cư nhiên là độ thông minh có hạn a!

Lang bê bát trứng lên, định ăn, lại nhìn thư sinh vì suốt ngày ăn khoai nên có phần gầy yếu liền hướng y chỉ vào bát trứng hỏi: "Ngươi không ăn?"

Thư sinh nhìn lang, lại nhìn cái trứng nhỏ xíu: "Ngươi cả ngày như vậy đều đói bụng, ta lại không thể mỗi ngày đều có thể mua cho ngươi thịt, chỉ có thể dùng trứng này bồi ngươi. Ta mỗi ngày ăn khoai cũng rất tốt."

"Ngươi nhìn ngươi xem, cả người một bộ mong manh yếu đuối như vậy nên bồi bổ mới phải." Thấy thư sinh nhỏ lại hào phóng như vậy, đem cái trứng khó khăn lắm mới có được kia toàn bộ cho hắn, trái lại có chút không cao hứng.

Trên người thư sinh toàn bộ đều là xương, muốn ôm hắn ngủ cũng thấy khó chịu.

Nói xong liền đem trứng gà đẩy tới trước mặt thư sinh: "Một cái trứng nhỏ này ta mới là không thèm, dù sao hôm nay ta ở trong núi đã ăn no rồi. Ngươi hảo hảo ăn cái kia vào đi.

"...." Thư sinh nhìn bát trứng trước mặt, lại lén lút nhìn trộm lang. Đột nhiên cảm thấy yêu quái này cũng không phải loại đáng ghét, thậm chí có chút.... có chút đáng yêu?

"Vậy chúng ta mỗi người một nửa?" Thư sinh nói.

Lang ngước mặt nhìn thư sinh, lại nhìn ra bên ngoài: "Không cần, ta ở trên núi đã ăn đủ, mới không thèm cái trứng này của ngươi."

Như vậy ngươi còn mỗi ngày theo ta đòi ăn thịt, thư sinh oán thầm. Nhưng vẫn là đem hơn một nửa số trứng trút sang bát lang: "Kì thực ta không thích ăn trứng, ngươi ăn nhiều một chút đi."

"Thích, nếu vậy ta liền giúp ngươi ăn là được rồi." Lang ngẩng mặt tiêu tiêu sái sái trưng ra vẻ mặt 'này là ta đang giúp ngươi'.

"... Cố gắng, cái kia đa tạ ngươi." Thư sinh nhìn lang một bộ tiểu hài tử đáng yêu như vậy không khỏi nở nụ cười.

Đây là lần đầu tiên thư sinh nhỏ như vậy đối với hắn cười. Lang trong lòng thầm nghĩ dù cho mỗi ngày có phải ăn chay đi nữa thì ăn cùng với người này vẫn nuốt trôi.

Thư sinh ngây thơ nào biết trong đầu ai kia đã hiện lên một mảng xấu xa đen tối. Hai người sau khi dùng bữa, thư sinh dọn bát đem ra sau hậu viện rửa, lang liền vội vã không nhịn được trộm nhìn mông y: "Còn chưa xong a? Thật lâu!"

"Nào có lâu?" Thư sinh đem cái bát cuối cùng xếp gọn lên kệ bếp, quay người lại liền rơi vào vòng tay nóng bỏng của lang liền muốn siêu hồn tán phách đẩy lang ra: "Ngươi... làm gì a?"

"Hai ngày rồi, ta cũng không có được làm, còn nữa nha, ta biết chỗ ngươi dạy chữ ngày mai được nghỉ, chúng ta liền hảo hảo làm một lần a." Nói xong liền đem thư sinh đang vùng vẫy tìm một chỗ sạch sẽ ngồi xuống. "Hai ngày này đúng là vô cùng khó chịu a!"

"Cái, cái gì a, ta không muốn làm rồi. Còn có, ngươi từ nơi nào hỏi thăm được lớp học nghỉ ngơi ngày a."

"Ta như vậy là muốn tốt cho ngươi, ngươi gầy như vậy lại mỗi bữa đều chỉ ăn khoai, ta là muốn giúp ngươi dùng thứ khác cường thân kiện thể a."

"Hàm hồ, nói hươu nói vượn!" Thư sinh đương nhiên biết 'thứ khác' kia là muốn chỉ cái gì, nhất thời xấu hổ đánh lên người lang: "Thả ta xuống, ta mới không cần ngươi giúp"

"Này cũng không phải chuyện ngươi có thể định đoạt. Dám cãi ta, ta liền thực sự đem ngươi ăn vào bụng để xem ngươi làm sao kháng cự".

"Ngươi! Ngươi này là loại yêu quái vong ân phụ nghĩa!"

"Ngược lại ta là yêu quái, vong ân phụ nghĩa liền vong ân phụ nghĩa, lại nói ngươi lại không phải lần đầu mới biết chuyện này." Yêu tinh da mặt dày bảy tấc như hắn mới không thèm màng đến cái gì lí lẽ, cái gì đạo đức của nhân loại.

Nói rồi, lang liền nhún một bước biến đến bên giường đặt thư sinh nhỏ xuống, trực tiếp vỗ cho y bất tỉnh đề phòng kháng cự.

Rất nhanh toàn bộ y phục trên người thư sinh liền bị trút bỏ để lộ phần thân non mềm gầy yếu, lang ở một bên cởi bỏ y phục chính mình nhìn y thầm nghĩ: tên này cả người đem cân cũng không được mấy cân thịt, lại không hề có chút tình thú nào, nếu như có thể đi theo tiểu yêu kia cố gắng học hỏi một chút.

Thân thể này so với tiểu yêu da thịt đầy đặn kia quả thực là không thể cùng người ta so sánh.

Nghĩ rồi lang đem thân thể mình triệt để phủ lên thân người kia hôn từ cổ xuống đến vị trí xấu hổ kia liền đem nó ngậm vào, đúng lúc thư sinh từ từ tỉnh lại thấy việc này liền xấu hổ run lên: "Ngươi... Ngươi.... Ngươi..!"

Lang cũng không biết tại sao bản thân mình lại làm ra loại chuyện này, hắn trước nay đều không có cùng người khác thử qua cái này. Này nhất định là vì trả ơn cái trứng kia, tuyệt không có lần sau, lang nghĩ.

Tuy rằng chưa bao giờ làm chuyện này nhưng hắn vẫn là được người ta làm qua không ít, cũng có thể nhìn quả bầu mà vẽ ra chiếc gáo* không ngừng liếm láp vật  kia, đến cả hai tiểu cầu cũng được liếm đến phi thường ướt át, rất nhanh đã khiến thư sinh ồ ồ thở dốc đến cả một câu cũng không thể nói.

*nhìn quả bầu mà vẽ ra chiếc gáo:  thành ngữ, ý nói thấy nhiều thành quen.
   
Thư sinh ở địa phương kia tuy không tính là đặc biệt to lớn nhưng cũng không phải là nhỏ, hạ thể căng cứng màu hồng phấn bị lang đem chơi đến chuyển đỏ.

Vật nhỏ kia ở trong miệng lang không ngừng lớn lên, mà thời khắc này chủ nhân của nó cũng không thể chịu được mà phát ra âm thanh rên rỉ từng hồi. Âm thanh tuy mơ hồ yếu ớt nhưng đối lang lại là dục hỏa công tâm.

Nhưng hắn vẫn là nhẫn nại đợi được thư sinh bắn đi ra, hắn mới hết mức nuốt vào thư sinh nhỏ tinh dịch, cuối cùng còn liếm liếm môi: "Đến lượt ta."

Hắn lại như một đạo bóng tối hướng thư sinh còn đang đắm chìm trong dư vị của cao trào đè xuống, thư sinh còn chưa phản ứng lại, đã bị lang trở mình đè trên người. 

---------- Hết chương 13 ------------

Tềnh thú v~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com