Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2. Yokohama

[Thiếu nữ đem cả người dựa vào hàng rào, bởi vì quá lùn, cô ấy thuận thế đem cằm tựa vào đỉnh lan can. Như vừa mới thu hoạch mật ong ấm áp con ngươi mở to tròn nhìn chằm chằm mặt biển, dường như muốn xuyên thấu qua sóng biển trừng ra một cái động. Ngang vai tóc ngắn cũng theo mang vị mặn gió biển thổi hơi rung động, khiến cho thiếu nữ nhu hoà diện mạo càng hiện lên năm tháng tĩnh lặng cảm giác.

Xung quanh cũng có không ít người đi ngang qua, nhưng không có một ai chú ý đến hành động kì lạ của thiếu nữ, có lẽ đối họ tới nói so với phí tâm sức nhìn một một cái xung quanh cảnh vật còn không bằng tiếp tục công việc của mình.

Thiếu nữ thở ra một hơi dài. "Tôi thật sự không thể giúp bạn, tỉnh táo một chút đi." 

Song lơ lửng trong không khí quyển sách hiển nhiên không để bụng, hoặc nên nói nó cũng đã gấp đến mức bất chấp tất cả. Dù sao dám từ dưới mí mắt đám người kia bắt người, Thư cũng đã chấp nhận hết thảy khả năng xảy ra ngoài ý muốn. Vì vậy nguyên bản trống rỗng trang giấy hiện lên một dòng chữ ngay ngắn. 

{ Ta là lần đầu tiên bắt người, không quá thuần thục, có chút nào mạo phạm cũng không thể tránh được. }

Căn bản không có giây thần kinh xấu hổ Thư đúng lý hợp tình nói.

Thiếu nữ:.....

"Ý tôi không phải chuyện đó!!!" Thiếu nữ cuối cùng cũng nhịn không được ôm đầu phát điên.]

"Rất trẻ, tuổi tác ước chừng chưa thành niên. Từ nhân chủng xem ra là người châu Á. Nhưng rất khó xác định là cái nào quốc gia, có thể thử hỏi bên kia một chút xem sao?" Đem bản thân bao vây thành một quả bóng bông Nabokov từ lông nhung áo choàng hé đầu ra, nhỏ giọng nói.

Làm một cái từ sinh ra liền dựa vào dị năng sống sót 'người tàn tật'( lời nói của tất cả mọi người xung quanh), Nabokov không quá vui vẻ. Vẫn luôn cùng hắn cùng tiến cùng ra hình người dị năng không thấy, tuy rằng mối liên kết vẫn tồn tại. Cho dù có đồng bạn an ủi cùng với thần tượng ngồi ở bên cạnh cũng không thể khiến hắn cảm thấy thoải mái.

.......

"Thật xinh đẹp." Oscar Wilde đột ngột ôm mặt, ở mọi người ngạc nhiên trong ánh mắt gần như phát điên mà tưởng chạy lại gần màn hình xem kỹ. Như hoa cúc hình dạng đôi mắt hiện lên nét si mê, hắn cuồng nhiệt bộ dạng giống như thành kính tín đồ. Tưởng đến gần hôn môi thần linh bàn chân để thể hiện lòng tôn kính.

Quá mất mặt. 

Khó coi đến mức hắn cộng sự Jane Austen trên trán gân xanh nổi lên, quyết định ở cấp trên ra lệnh phía trước liền đại nghĩa diệt thân đem ngốc nghếch cộng sự đánh ngất. "Nhìn một chút, cô bé đó rõ ràng còn chưa thành niên. Nước Anh mỹ nhân chưa đủ cho bạn tai hoạ sao?"

Biết cộng sự căn bản sẽ không thương tiếc khuôn mặt của mình Wilde vội vàng ngồi xổm xuống ôm đầu. "Đừng đánh vào mặt, sẽ bị huỷ dung. "Đừng đánh vào mặt, sẽ bị huỷ dung. Cũng đừng đánh ngất, tôi vẫn muốn xem tiếp...."

Conan Doyle có hơi chút thương hại Jane Austen, vốn dĩ vị này xuất thân không tệ đang làm quý nữ khá tốt, gặp phải sai lầm cộng sự hiện tại biến thành trung niên bà cô. Song có lẽ là đánh nhau ra cảm tình, so với đối phương nhỏ vài tuổi Austen ngược lại càng ngày càng giống mẹ của Wilde. Mặc dù vậy so với hai vị cộng sự mỗi ngày đều trình diễn hài kịch, Tước sĩ càng tò mò Wilde rốt cuộc nhìn thấy thứ gì.

Tự nhận là Anh quốc đệ nhất trinh thám Doyle tước sĩ tự nhiên sẽ không quên Thư cũng không xoá bỏ dị năng của bọn họ, chỉ là dùng chút thủ thuật đảm bảo bọn họ không giết chết lẫn nhau mà thôi. Vì vậy Widle vẫn có thể kích hoạt dị năng của mình.

Bức chân dung của Dorian Gray là một trong những tinh thần hệ dị năng đáng sợ nhất từng được biết đến. Cảnh vật trong mắt Wilde tự nhiên cũng cùng người thường khác hẳn, đem hắn cùng mọi người quan hệ dựng lên một bức tường ngăn cách.

Tốt xấu lẫn lộn. 

Wilde cũng không có thế nhân cho rằng chính xác giá trị quan.

Vì vậy thiếu nữ linh hồn chắc chắn không phải thuần trắng (Widle từng nhận xét đó là màu sắc đơn điệu và nhàm chán nhất), đó là trẻ mới sinh linh hồn, cũng không phải là thuần đen( bởi vì Wilde người này cũng không biết mình vẫn theo bản năng hướng đến ánh sáng). Loại này mâu thuẫn nhân cách khiến cho Conan Doyle trong chốc lát tiếc nuối bản thân năng lưc không phải tinh thần hệ. Mặc dù hắn biết có khả năng rất lớn bản thân sẽ giống như đồng nghiệp bị bức điên rồi không chừng.

Nhưng bất kể kết quả là như thế nào, đối phương nhân cách tuyệt đối có thể khiến cho mọi người đều cảm thấy ngoài ý muốn. Có lẽ vậy là đủ rồi.

......

"Là Nhật Bản." Chờ thiếu nữ mở miệng, mọi người xem như đối với quốc tịch của cô sinh ra một loại trần ai lạc định cảm giác. Tuy rằng tạm thời không có ai nhìn ra cô gái trẻ rốt cuộc có điểm gì đặc biệt khiến cho Thư chú ý đến như vậy.

[{Fujimaru Ritsuka, the Last Master of Humanity, Thư cần sự hỗ trợ của bạn.}

Nghe thấy có người kêu gọi tên mình, tên là Fujimaru Ritsuka thiếu nữ khẽ ngẩng đầu, ánh mắt như mặt hồ phẳng lặng nhìn thẳng vào phát ra ánh sáng nhạt thư, khoé môi hơi hé mở. "Nếu bạn biết tôi là ai..." 

"...bạn hẳn cũng nên biết hiện tại tôi ốc còn chẳng mang nổi mình ốc. Thế giới của tôi bây giờ vẫn hoàn toàn là một mảnh hỗn độn, tôi không nghĩ mình có thể giúp đỡ gì cho bạn." Không có cách, nằm yên, không cứu.  

Có lẽ là thiếu nữ cự tuyệt ý tưởng quá rõ ràng, Thư đột nhiên hơi ám một chút, máy móc giọng nói cũng hơi hạ xuống. {Ngay cả khi bạn biết rằng nếu mình không hỗ trợ, tôi sẽ tiêu vong....}

Hửm?

Có ý gì!?]

"Fujimaru Ritsuka, vậy đây là tên của cô gái đó?" Alexander Dumas con lẩm bẩm. Nhìn qua trầm mặc ít lời tóc xoăn đen thanh niên tìm không thấy bạn cùng lứa tuổi. Dumas con biết cha mình sẽ không vui nếu bản thân chen lời vào cuộc nói chuyện của ông với những người đồng cấp, nhưng cũng không muốn hạ cố cùng quanh mình kẻ phản bội nói chuyện. Cuối cùng chỉ có thể im lặng nhìn mọi người thoải mái trò truyện. 

Cho nên kết quả liền một mình tôi quan tâm đến vấn đề nhạy cảm này đúng không!?

Cảm thấy mình bị phản bội thanh niên nghẹn một bụng khí, cho đến khi Voltaire cuối cùng nhịn không được vỗ vai vị này tuổi trẻ siêu việt giả. "Đừng đem bản thân trói quá chặt, giống như 'Thư' lời nói, nơi này không có ngăn cách, cũng không có phân tranh. Không cần đem lời nói của Dumas nghĩ đến quá quan trọng(Voltaire không dám nói cho Dumas con cứ đem hắn cha lời dạy bảo ném xuống mé mương, đối phương có lẽ chỉ là thuận miệng, hoàn toàn không có chút ý nghĩa nào). Ít nhất là trong thời điểm này, đi làm bản thân muốn làm đi."

......

"The Last Master of Humanity?" Dostoyevsky sửng sốt, không bằng rất kinh ngạc.

Rốt cuộc ai nghe được cái này danh hiệu đều hiểu được đây là rất quan trọng người. Nhưng để nói đặc biệt ở nơi nào, không có thông tin ai cũng nói không rõ.

"Surprise! Freya!" Vai hề cao hứng giơ hai tay lên, rõ ràng đối với phía trước phát triển hết sức hứng thú. "Quý cô từ dị thế giới đến cứu thế, quả thật nghe qua so với 3 xu tiểu thuyết còn nhàm chán, nhưng ai biết vị này có thể gây ra ảnh hưởng như thế nào. Vai hề rất chờ mong."

[{Bởi vì câu chuyện xuất hiện một ít bug, cho dù Thư đã nỗ lực chữa trị, nhưng hiệu quả không tốt lắm. Nói không chừng ngày nào đó sẽ hoàn toàn biến mất....}

Ritsuka hiển nhiên không cho là đúng, cô chỉ ra logic lỗ hổng trong lời nói của đối phương. Rằng nếu đây là nguy hại đến thế giới sự tình, Chaldean không có khả năng đứng nhìn, mặc dù Chaldean thật ra chỉ có duy nhất một Master. Những người thật sự ngây thẳng không gian dối chẳng có lí do để trực tiếp lướt qua Chaldean.

"....Cậu cũng không biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo đúng không?" Thiếu nữ hiển nhiên đối với tình huống kế tiếp có chút kinh nghiệm. "Những người chịu ảnh hưởng trực tiếp là 'con' của cậu, vì vậy sự lo lắng đó không phải là không có căn cứ. Ích kỷ một chút cũng không xấu. Mặc dù vậy cậu biết Chaldean sẽ không can thiệp nếu nó không ảnh hưởng đến lịch sử nhân loại."

Tuy rằng có chút mất bò mới lo làm chuồng, nhưng Ritsuka rất lạc quan, cũng không nghĩ chuyện này có thể tệ đến đâu.]

Mọi người: Thật hoạt bát. Hoàn toàn không nghĩ đến cư nhiên là cái này loại hình.

"Bất luận như thế nào xem ra đối phương địa vị chắc chắn rất cao." Victor Hugo nhìn thiếu nữ trẻ tuổi khuôn mặt, không nhịn được cảm thán.

Từ thiếu nữ lời nói có thể nhìn ra cô ấy có địa vị rất cao, cơ hồ là không người phản đối tồn tại. Thư không nắm chắc thuyết phục được những người khác, vì vậy mới tìm đến cô. "Đáng tiếc nước cờ này thư đi sai. Tuy rằng quyền lực rất lớn, đối phương tựa hồ là cái không thích sử dụng quyền lực áp người loại hình. Đại khái ở nàng trong mắt thư đã biến thành một cái ỷ vào người khác dễ tính liền muốn Ritsuka lợi dụng chức vụ quyền hạn đi giúp mình."

Baudelaire lời nói tuy rằng khó nghe, nhưng cơ bản sự thật bãi đến trước mặt.

Cũng không biết cuối cùng Thư làm cách nào để thuyết phục được Ritsuka.

[Ra ngoài người xem dự kiến, thiếu nữ cũng không có tức giận, Ritsuka nhàn nhã tiếp tục đem ghé vào lan can, đem tầm mắt hướng về phương xa cảnh tượng. Dường như cô chẳng hề vội vã một chút nào.

Lơ lửng trong không khí quyển sách im lặng hồi lâu, cho đến khi phương xa đã ngã vàng, nó mới như hoàn toàn quyết tâm mà lên tiếng. "Tôi có hình dáng của một quyển sách, vì vậy thuận theo nhân loại ý tưởng đặt tên là Thư( The book) thời. Không có danh xưng cụ thể, tồn tại mục đích không rõ,..."

Đang lúc Thư mau dùng hết toàn bộ vốn liếng của mình, thiếu nữ rốt cuộc mở miệng, cô hơi mỉm cười, khoé mắt cong thành hình trăng non. "Tên tôi là Fujimaru Ritsuka, chủng tộc nhân loại. Tôi chấp nhận lời mời kết bạn của bạn. Nhiều hơn chỉ giáo nha ~"

Thiếu nữ vươn tay, thư lỗi thời nhớ đến câu nói tình bạn là ma pháp, nó rốt cuộc tự mình trải nghiệm.

Điều này có ý nghĩa hay không?

Thư không có minh xác nhân cách, không có nhân loại dư thừa tình cảm, nó thậm chí chẳng hiểu nỗi hành động của đối phương.

Nhưng tại đây một khắc, nó biết bản thân có được người bạn đầu tiên trong đời.]

Hộp đen:

Fake Fact: Thư bản chất là một hệ thống trong tập hợp con của Alaya, vốn dĩ không có cảm xúc, nhưng chịu sự ảnh hưởng của dị năng giả và đặc biệt nhất là Master. Nó có thể xem như từ nhân loại tín ngưỡng ra đời thần linh.

Tất cả đều là nhân vật đều là ooc hết. T không sử dụng nhóm nhân vật chính trong bsd trước khi chắc chắn fan của họ chấp nhận được cách viết của mình. Do fandom thần thánh nhân vật vượt qua năng lực họ biểu hiện trong phim. Thật ra cũng do trí thông minh của nhân vật phụ thuộc vào trí thông minh của tác giả. T thấy họ rất thông minh nhưng fan thì thích kiểu thần thánh không có dữ kiện cũng móc ra, trực tiếp bỏ qua quá trình nhảy vọt đến đáp án. T không nghĩ mình có thể viết được như vậy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com