Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

bệnh rồi

lowercase, góc nhìn thứ nhất, góc nhìn của viper, xưng tui-ẻm nhé.

__________

huhu đang ngủ mà thấy người hầm hập là tự hiểu vấn đề luôn. đầu óc tui cũng tỉnh tỉnh rồi mà cơ thể tui chưa tỉnh nổi. khổ quá, thời tiết gì cứ sáng nắng chiều mưa tối rét, hại tui cảm mất rồi. trời thì lạnh mà người tui đổ mồ hôi như tắm, bực hết cả mình. gọi minhyung dậy thì kiểu gì ẻm cũng mắng tui thôi. hồi chiều ẻm đưa áo khoác cho tui mặc mà tui không có chịu, tui nói ẻm tui khỏe re à. giờ tui vầy, kẹp nhiệt độ chắc không dưới ba mươi tám độ. tui ngoan tí thì giờ tui đâu có khổ vậy đâu.

tui lết xuống giường. tui muốn đi tìm thuốc. kệ trong phòng tụi tui có nhiều thuốc hạ sốt với thuốc đau đầu lắm, mấy viên sủi nữa. tui hay bệnh nên minhyung ẻm mua về một đống đề phòng những lúc như này nè, chứ giờ đi mua thì ai mà bán. tui mò trong bóng tối một hồi, thứ cần tìm thì không thấy đâu, chỉ thấy có nhiêu đồ bị tui quơ cho rớt hết. thôi đành vậy, có bồ để làm gì.

"minhyungie... bạn ơi..."

tui nhẹ nhàng quay về giường. tui kêu ẻm, ẻm nghe tui gọi xong ẻm kéo tui lại ngủ tiếp. người tui ướt nhèm vậy mà ẻm ôm ẻm không thấy khó chịu hả ta? được minhyung ôm cứng ngắc vậy thì cũng ấm, cũng thích nhưng mà tui cần thay áo!

"ủa dohyeonie? sao người bé nóng sôi vậy?"

he tỉnh rồi.

"người ta sốt rồi á."

nhìn biểu cảm của ẻm thì hình như ẻm đoán được việc này rồi hay sao í.

"đấy, em bảo mà. bây giờ người đẹp ngoan để em chăm nha."

thì tui biết tui sai nên tui im ru nè, tui có dám cãi em đâu.

ẻm bưng tui qua ghế ngồi cho ẻm thay ga giường, thay xong thì ẻm lại ẵm tui về giường. ẻm lấy khăn lau người cho tui rồi ẻm mặc áo cho tui. ẻm còn mang tất cho tui nữa.

ẻm kẹp nhiệt độ, ẻm lấy thuốc, ẻm rót nước, ẻm thơm tui, ẻm đút thuốc, ẻm mớm nước, ẻm đan tay. hôm sau mà ẻm có bị lây bệnh thì không phải do tui đâu á.

"bé sốt không cao lắm, chắc sáng mai là bé đỡ. nếu mà khó chịu trong người quá thì nói em, em chở đi bệnh viện nhé. bé không có được cố chịu, biết chưa? dạo này thời tiết thay đổi thất thường, em dặn bé phải giữ ấm mà sao bé không nghe em gì hết."

người ta lớn rồi mà! như dặn trẻ con vậy? người ta biết rồi!

"lần nào anh bệnh bạn cũng nói như thế cả."

"vậy mà vẫn cứ bệnh ấy."

"thì người ta cũng có muốn đâu."

"giờ ngủ tiếp nhé."

"biết òi. minhyungie, anh lạnh. bạn lấy cho anh cái chăn dày hơn xíu đi."

"không được, sốt chỉ được đắp chăn mỏng thôi. bé ngoan, bé không nghe em là bé sốt nặng hơn đó"

"minhyungie hết thương anh rồi chứ gì. anh lạnh mò."

ẻm nhắm mắt, thở dài, còn day day thái dương nữa. thôi rồi, con người ta có được thì bắt đầu thấy phiền rồi chứ gì. tui biết tỏng. ai rồi cũng thay đổi cả thôi. bảo yêu mình, mà để mình chịu lạnh vậy đó.

"minhyungie chả thương anh."

"tui không thương đằng ấy thì tui thương ai? lại đây em ôm. ôm em chắc chắn ấm hơn đắp chăn."

có người yêu to như con gấu để ôm ngủ thì có ốm vẫn giấc sâu mơ đẹp thôi. ẻm ôm tui gọn ơ, thích phải biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com