Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Thử thách trùm trường dính hội trưởng

Tin đồn vẫn còn nóng hổi suốt cả tuần, nhưng người làm nó sốt hơn lại chính là H1H4.
Cậu chẳng thèm phủ nhận.
Cũng không cần giải thích.
Chỉ đơn giản là... bám.

Vô. Cùng. Dai.

HiHa STNN ban đầu cố tránh, nhưng càng tránh... H1H4 càng theo sát hơn.
Đến mức cả trường bắt đầu gọi họ là:

"Combo bất khả chia."

THỨ HAI — KHỞI ĐẦU CỦA SỰ DÍNH

Ngay từ sáng, HiHa STNN đang mở cửa lớp thì một bàn tay thò qua nắm chốt cửa trước.

Lạch cạch.

H1H4 đứng sát sau lưng, gương mặt nghiêng xuống:
-Để tôi. Cửa này cứng.-

HiHa STNN đỏ mặt, lùi nhanh như điện giật:
-Cậu... đứng xa ra tí được không?-

"Được."
H1H4 bước sang trái... nhưng lỡ bước quá gần.

HiHa STNN:
-...Tôi nói xa ra, không phải gần hơn.-

-Tôi nghe không rõ.-
H1H4 nhún vai đầy vô tội.

Cả lớp ồ lên:
-ÔI TRỜI TRỜI SÁNG THỨ HAI ĐÃ VẬY RỒI!-

HiHa STNN thở dài.
H1H4 chỉ cười.

THỨ BA — GIỜ VĂN KHÉT TIẾNG

Thầy Hiha tha hóa cho bài tập nhóm đôi.
Cả lớp xếp cặp.
HiHa STNN vừa quay sang bạn bên cạnh để rủ...

-Cậu ấy không rảnh.-
H1H4 ngồi xuống cạnh HiHa STNN, kéo ghế soạt.

Bạn kia nhìn hai người, chớp mắt
-À... thôi, mình hiểu.-

HiHa phẫn nộ nhỏ:
-Tôi chưa đồng ý mà!-

-Giờ thì đồng ý đi.-
H1H4 chống tay lên bàn, mắt nhìn thẳng.
-Hay cậu muốn làm chung với người khác?-

HiHa STNN:
-Tôi chỉ muốn làm bài cho yên—-

-Vậy tốt. Tôi yên tĩnh mà.-
H1H4 đặt sách ra, im thật.

Nhưng cái im đó đi chung với ánh mắt nhìn HiHa STNN cả buổi.

HiHa STNN nghẹt thở:
-Cậu... nhìn bảng đi.-

-Không thích.-

-Vậy nhìn bài tập đi!-

-Cũng không thích.-

-Vậy cậu thích nhìn cái gì?!-

H1H4 nghiêng đầu:
-Cậu.-

HiHa STNN suýt đánh rơi bút.
Cả lớp nín thở.

Thầy giáo:
-...Hai em làm bài đàng hoàng nha.- "Mom m m cho teo ăn cơm chóa!!!"

THỨ TƯ — TRUNG TÂM QUÁN CĂN TIN

Giờ trưa, HiHa STNN cố ngồi ở tận góc căn tin, sau một cái cột to.
Cậu nghĩ lần này sẽ né thành công.

Nhưng...

H1H4 kéo ghế ngồi xuống trước mặt:
-Cột này không che được đâu.-

HiHa STNN đập tay xuống bàn nhỏ:
-Cậu tìm tôi bằng cách nào?!-

H1H4 chỉ vào mắt mình.
-Dễ. Tôi quen dáng đi của cậu rồi.-

HiHa STNN:
-...Càng ngày càng đáng sợ.-

-Đáng thương thì đúng hơn.-
H1H4 đưa nước cho HiHa STNN.
-Cậu còn chưa uống ngụm nào từ sáng.-

HiHa STNN giật mình thật sự.
-...Cậu để ý cả chuyện đó?-

-Ừ.-
H1H4 chống cằm.
-Không ai chăm cậu bằng tôi đâu.-

Khoé môi HiHa STNN run một chút.
Cậu cúi mặt xuống, không phản bác nổi.

THỨ NĂM — MƯA BẤT CHỢT

Tan học, trời đổ mưa lớn.
Học sinh chen dưới hiên chờ tạnh.

HiHa STNN đứng sát góc tường, ôm tập tài liệu vào lòng.
H1H4 bước tới, đưa dù ra che đầu cậu.

-Tôi có dù.-
HiHa STNN nói nhỏ.

H1H4 cúi xuống, giọng trầm:
-Nhưng cậu quên mang theo.-

HiHa STNN cứng người, mở cặp ra.
Quả thật... quên thật.

-Đi thôi.-
H1H4 giữ dù, tay còn lại giữ nhẹ balo HiHa STNN để không bị ướt.

Trên đường, người ta xì xào:
-Ôi kìa kìa, trùm trường che dù cho hội trưởng...-
-Cưng quá trời...-

HiHa STNN xấu hổ đến mức muốn độn thổ.
Cậu nói như mèo kêu:
-Cậu... không cần làm vậy đâu...-

-Tôi muốn.-
H1H4 đáp ngay.
-Cậu không thích tôi che mưa cho cậu?-

-Không phải... chỉ là...-

-Là cậu ngại?-
H1H4 nghiêng đầu, môi cong cong.

HiHa STNN không đáp, nhưng tai đỏ rõ rệt.

THỨ SÁU — BƯỚC CHUYỂN MỚI

Thứ sáu thường là ngày nhẹ nhàng, nhưng với HiHa STNN thì... căng như dây đàn.

Vì ngay khi vào lớp, H1H4 đặt một túi nhỏ lên bàn cậu.

-Cái gì đây?-
HiHa STNN hỏi.

-Tập ghi chú.-
H1H4 nói.
-Tôi thấy cậu thiếu mấy trang.-

HiHa STNN ngẩng lên:
-Cậu... viết cho tôi hả?-

-Ừ.-
H1H4 nhìn thẳng cậu, không che giấu gì.
-Cậu học nhiều quá, tôi không muốn cậu mệt.-

Lòng HiHa STNN mềm xuống như bún.
Cậu thì thầm:

-H1H4... cậu quan tâm tôi quá mức rồi.-

-Không. Vừa đủ.-
H1H4 bước tới gần, rất gần.
-Nhưng nếu cậu cho phép... tôi còn muốn hơn.-

HiHa STNN nghẹn thở.
Gò má nóng bừng.

-...Cậu... đang nghiêm túc hả?-

H1H4 không trả lời.
Thay vào đó, cậu đưa tay chỉnh lại cổ áo HiHa STNN— nhẹ đến mức như chạm gió.

-Cậu nghĩ thử xem.-
Cậu nói chậm, giọng trầm mà ấm.
-Một người theo cậu cả tuần... có nghiêm túc hay không?-

HiHa STNN đứng hình.
Tay siết vào tập ghi chú.

Cả lớp nhìn cảnh đó muốn hét lên nhưng không dám.

Quan hệ của hai người — từ tin đồn, từ né tránh, từ trêu chọc —
đã tiến thêm một bước thật rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com