Hội Tụ Dưới Trăng Rằm
Ngày xửa ngày xưa, ở vùng đất hình chữ S, có một bà mẹ Rồng tên là Âu Cơ sinh ra trăm người con. Một ngày nọ, các con lớn lên và tản đi khắp mọi miền núi sông, biển cả – từ đỉnh Fansipan đến rừng Trường Sơn, từ thác Bản Giốc đến mũi Cà Mau.
Trải qua nghìn năm, những người con ấy dần mang theo phong tục, tiếng nói, cách ăn mặc khác nhau. Họ trở thành 54 dân tộc anh em – như Kinh, Tày, Thái, Mường, H'Mông, Dao, Ê Đê, Khmer, Bana, Gia Rai, Chăm...
Mỗi dân tộc là một đóa hoa:
– Người Kinh bên bờ biển dựng chợ nổi và làng chài.
– Người Tày ẩn mình nơi núi đồi, hát lượn và chơi đàn tính.
– Người Chăm xây tháp gạch đỏ, múa uyển chuyển như sóng lửa.
– Người Khmer bên ruộng thốt nốt ngọt lành, dệt chiếu, múa trăng.
– Người H'Mông leo núi cao trồng ngô, thổi khèn gọi bạn tình.
– Người Gia Rai, Ê Đê cưỡi voi rừng, kể chuyện qua ché rượu cần...
Thế nhưng, thời gian dần trôi, giữa những bản làng, có sự hiểu lầm nhỏ – ai cũng nghĩ văn hóa của mình là "hay nhất". Thế là, các vị già làng cùng gặp nhau tại Hội Rừng Xanh, bàn cách giữ gìn tình thân.
Họ quyết định mỗi năm, vào đêm trăng rằm tháng Tám, tất cả 54 dân tộc sẽ tụ họp dưới một cây đa cổ thụ giữa lòng đất Việt – mang theo bánh trái, nhạc cụ, điệu múa và câu chuyện của mình.
Đêm ấy, tiếng khèn hòa tiếng cồng, mùi bánh dày xen lẫn bánh pía, áo dài đi cùng váy thổ cẩm… Và một cậu bé người Kinh nói nhỏ:
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com