Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2

"Nguyên Nguyên...cái tên kia… vừa mới…mới...- Hoành lắp bắp nói không nên lời (Suu: thực sock mà ~)

" Ờ! Tớ biết rồi" Nguyên bình thản trả lời và ngồi xuống bàn, thư thản đọc sách.

"Nè...cậu định để im thế sao?" Hoành ngạc nhiên

"Cậu nghĩ sao? Tớ là người dễ bỏ qua vậy à?" Nguyên nhếch mép, hỏi ngược lại Hoành

"Không...nhưng.."

"Vậy đừng hỏi những câu thế này nữa, tớ nhất định sẽ khiến anh ta phải chết dưới tay tớ. Cứ đợi đấy" Nguyên nắm chặt tay, ánh mặt vô cùng quyết tâm

"Cậu tính làm gì anh ta thế" Hoành cười tươi rói, tò mò hỏi Nguyên

"Người ngốc như cậu sao có thể hiểu, lấy tớ cái khăn ướt đây! "nhanh lên-

"Chi vậy?"

"Lau môi...tớ không muốn để lại một chút dấu vết nào của anh ta nữa. Nhanh!"

"Đây, tớ đi liền"

************************

Quay lại chỗ Thiên với Khải.

"Nè thằng kia, mày biết mày vừa làm gì không?" Lên đến lớp, Thiên liền quay sang hỏi cái tên vẫn còn đắm chìm trong màn mây mưa vừa rồi.

"Hôn"

"Ý tao là sao mày lại làm vậy đó"

"Thích! không được sao?"

"Haizzz... Tùy mày thui, nhưng mày tính làm gì nhóc đó?"

"Làm gì tao tự biết"

"Mày không thể trả lời dài hơn à, nhàm dễ sợ"

Thấy Tỉ không hỏi gì nữa anh cũng im lặng. Mà giờ mới nhớ, đôi môi của cậu nhóc ấy ngọt thiệt! Môi còn trai gì mà hồng còn mềm hơn cả con gái, lại có vị ngọt như mật chứ.

Hình như anh bị nghiện đôi môi anh đào của cậu rồi....

***

Giờ về

Khải đang thong thả bước ra phía cổng trường thì có tiếng gọi anh làm anh cau có quay người lại.

"Nè" Cậu đi đến chỗ anh, nhướn mày nói

"Sao? Có chuyện gì? Tính đến xin lỗi tôi à?

"Hừ. Tự tin nhỉ!" Cậu đến gần anh hơn và....

"bịch" Sau cú đấm của Nguyên thì Khải hiện tại đang bán mông cho đất bán bụng cho trời ngạc nhiên không nói nên lời. Cậu cúi xuống nói với anh "Đây chỉ là cảnh cáo thui. Cứ thử động vào tôi xem! Tôi sẽ không để anh yên đâu" nói rồi cậu thong thả bước đi

Anh đứng dậy, quyệt vệt máu nơi khóe môi rồi nở nụ cười

"Em thú vị lắm"

M người xung quanh đang rất sock, nam thần của trường bị 1 nam nhân đánh lại còn vẫn cười được chứ? Thật không thể hiểu được

****

Nhà Nguyên

Cậu về đến nhà là chạy lên phòng , cậu không muốn đứng dưới đó thêm 1 giây 1 phút nào cả. Vì sao ư? Vì người con gái mà cậu yêu thương, tin tưởng nhất lại lừa dối cậu, trêu đùa với tình cảm cửa cậu, lấy cậu làm thứ để có thể dễ dàng bước vào Vương Gia và độc ác hành hạ, đánh đập mẹ cậu.

1 năm trước

"Ba con đã về" Đi học về là cậu tí tởn chạy tọt vào nhà. Nhưng đến phòng khách thì cậu khựng lại....

Trên Sofa là ba cậu và.....và người mà cậu không ngờ nhất đang làm cái chuyện đáng kinh tởm kia

-Ân~~~ ..urgggg~-tiếng rên rỉ đó làm cậu thật sự không thể chịu được, hai bọn họ dám làm cái chuyện này trong chính ngôi nhà của mẹ cậu.

-Hai người cút ra khỏi đây ngay- cậu tức giận hét lên

Chị Mai cùng Ba cậu hoảng hốt quay ra nhìn cậu, rồi chị ta sợ hãi cẩm quần áo chạy vào phòng

-Co..con về rồi sao?- ông Thành (Ba Nguyên) cố gắng cười thật tươi nói với cậu và coi như không có chuyện gì

-Hừ.... ông coi tôi với mẹ là cái gì mà có thể ngang nhiên dẫn người đàn bà khác về nhà mà người đó lại chính là chị ta cơ chứ? Thật đáng kinh tởm. Sao ông có thể làm ra cái thứ chuyện như thế này cơ chứ? Thật khônghông ngờ mẹ tôi mới mất được 1 tháng mà ông đã gọi gái về nhà rồi, ông không thấy có lỗi với mẹ tôi sao? À làm sao mà cảm thấy được chứ? Con người lăng nhăng như ông kia mà. Giờ ông muốn đi thêm bước nữa với cô ta sao?- Nguyên cười khinh nói

-Đúng! Ba mong con không phản đối-

"Hóa ra là vậy. Thèm thuồng cô ta rồi đúng không? Đói khát vậy sao? hừ!....không ngờ tôi lại có 1 người cha không ra gì như vậy đó. Phải không cha yêu quý?- cậu nói rồi bước lên phòng

Để lại bố cậu dưới nhà chôn chân đứng 1 chỗ.

Không phải tức giận vì những lời của con mình nói. Ông cảm thấy đó hoàn toàn là sự thật.

*******

Cậu khóc....cậu đau khi nói ra những lời mà không cậu thực sự không muốn lắm chứ.

Lần đâu tiên trong suốt 16 năm qua đây là lần đầu tiên cậu cảm nhận được thế nào là sự phản bội, thế nào là nỗi đau không thể nói thành lời.

Ba- người cậu yêu thương, kính trọng nhất lại làm ra cái loại chuyện đó. Chả có nỗi đau nào hơn cảm giác bây giờ của cậu cả. Giờ trong tim cậu ông ta thật ghê tởm, đáng ghét, đáng trách mà cũng thật đáng thương. Người cha hiền hậu, phúc đức của cậu khi xưa đã chết rồi, hiện tại chỉ là 1 con sói thèm khát dục vọng, nhìn thấy mà muốn tránh xa.

Còn chị ta luôn bên cậu, quan tâm cậu mỗi khi cậu có chuyện buồn. Là người mà cậu có thể tâm sự hết cả chuyện riêng, đến bây giờ cậu mới biết tất cả là dối tra, tất cả là lừa dối. Vậy mà cậu từng nghĩ sẽ coi chị ta như một người chị ruột của mình, quý trọng chị ta như người thân trong gia đình. Không!! Cậu đã lầm rồi. Cô ta thật ra là đang lợi dụng cậu để có thể thuận tiện dễ dàng đi vào Vương Gia - có thể lấy hết gia tài nhà cậu...hừ cậu sẽ không để yên đâu. Cậu sẽ không để cô ta thực hiện được điều mà mình mong muốn.

Rồi từ đó cậu trở thành con người lạnh lùng, ít nói, quyết đoán, mạnh mẽ như bây giờ.

****

Lúc đó cậu cứ nghĩ mẹ cậu mất vì ốm, cho đến tận bây giờ cậu mới biết và hiểu tất cả mọi thứ.

Mẹ cậu là vì nhìn thấy cảnh bố cậu mây mưa với người con gái khác mà bệnh tim tái phát và phải nhập viện.... 2 con người kia cứ thế là điều mình thích mà không mảy may quan tâm gì đến mẹ cậu. Để mẹ cậu phải chịu nỗi đau này, để mẹ cậu đêm nào cũng khóc một mình đến ngất đi.

Nhưng điều cậu không ngờ tới đó là tất cả những vết thương trên cơ thể mẹ là do cô ta đã hành hạ mẹ. Mẹ vẫn cắn răng chịu đựng mà không nói cho ai bất cứ một lời nào, chỉ vì mẹ muốn giữ gìn cái hạnh phúc, cái tổ ấm mà khiến bản thân phải chịu như vậy. Để rồi cứ như vậy sức khỏe của mẹ ngày một yếu đi, mẹ bị ốm rồi mất.

____________Hiện Tại________________

Cậu là đứa con bất hiếu, không làm gì, giúp gì được cho mẹ, lại còn tiếp tay cho kẻ thù để cô ta có thể vào đây một cách dễ dàng. Cậu khi đó chỉ vui chơi mà không biết rằng ở nhà mẹ đang bị hành hạ thậm tệ. Cậu có thể đền bù hết nỗi đau mà mẹ cậu đã gánh chịu không? Phải chi lúc đó câụ quan tâm mẹ hơn, cảnh giác với mọi thứ thù mẹ cậu không như bây giờ phải không. Đến bây giờ biết rồi có phải quá muộn rồi không?

Cậu sẽ để 2 người đó nếm trải gấp bội lần sự đau đớn mà mẹ cậu đã chịu. Cứ đợi đấy!!!

Trong vô thức cậu không biết rằng nước mắt đã rơi từ bao giờ, tại sao giờ cậu lại trở nên yếu đuối như vậy? Thực sự thì cậu cũng quá mệt mỏi với vỏ bọc đó rồi, cậu muốn là chính mình nhưng cậu đã hứa sẽ trả thù cho mẹ nên sẽ làm đến cùng, không thể để cho 2 người họ hưởng thụ hạnh phúc lâu như vậy được.

___________________END CHAP 2___________________

m.n cmt and vote cho au xin chút động lực nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com