Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9: Tớ và anh ấy đã...

"Tớ không ghen, chỉ là cảm thấy hơi tủi thân... tớ luôn mong bản thân có được một gia đình trọn vẹn như bao người, nhưng từ khi kết hôn đến bây giờ, Tạ Hoành Tổ luôn về với mẹ anh ấy"

"Không sao hết, có tớ ở bên cạnh cậu, mặc kệ anh ta! Cậu chỉ cần biết rằng tớ sẽ luôn ở bên cậu là được. Cậu hiểu chứ?"

"Nhưng tớ lại có suy nghĩ... dù tớ biết điều này có vẻ không đúng, nhưng nếu tớ với anh ấy có khả năng... thì anh ấy có để tớ một mình như Tạ Hoành Tổ không?"

"Anh ấy? Diệp Cẩn Ngôn?"

Tỏa Tỏa không nói gì, chỉ nắm chặt tay Tưởng Nam Tôn, cúi mặt xuống xem như xác nhận câu hỏi vừa rồi.

"Tỏa Tỏa, cậu đâu thể ép buộc trái tim mình, đúng chứ? Nếu là người không thể quên, thì cả đời cậu cũng sẽ không quên được... cho nên cậu phải trân trọng tình cảm mà cậu có, chỉ cần đừng làm gì sai là được. Tớ sẽ luôn ủng hộ cậu!"

"Cậu không thấy mọi thứ diễn ra có hơi nhanh sao?"

"Ý cậu là sao?"

"Tớ đang nói về đứa bé... nó nhanh quá..."

"Tỏa Tỏa à, tớ thật sự đang bị cậu làm cho ngốc luôn rồi đấy!"

"Thật ra... tớ và anh ấy đã..."

___

[Vài tháng trước, Aranya, Hà Bắc]

[Cốc cốc cốc]

"Lại là cậu nữa sao, tôi cho cậu tự quyết định rồi mà" - Diệp Cẩn Ngôn đã say mèm mở cửa nói với người đối diện như muốn nhanh chóng xua họ đi rồi tiếp tục uống rượu.

Nhưng lần này người đứng trước mặt anh không phải là Phạm Kim Cương, mà là Chu Tỏa Tỏa - người vừa bị anh cự tuyệt ban nãy. Bình thường Tỏa Tỏa đã vô cùng xinh đẹp, nhưng khi có chút hơi men trong người, cô lại có một vẻ gì đó bất cần và vô cùng quyến rũ, có thể hút hồn người đối diện. Hương nước hoa hòa lẫn với mùi rượu xông vào mũi của Diệp Cẩn Ngôn, một đường ngay thẳng phá vỡ phòng tuyến của ông.

"Diệp Cẩn Ngôn, tôi không nghĩ là anh uống rượu đấy?"

"Chu...Tỏa Tỏa?... Cô... hức... lại đến đây làm gì?"

Chu Tỏa Tỏa nhìn anh, cô không thể tin được rằng người trước mặt mình là Diệp Cẩn Ngôn mà cô từng biết. Trước giờ anh không nhiều lần uống rượu, hoặc để bản thân mình say như lúc này, trước mặt cô.

Diệp Cẩn Ngôn cố mở to đôi mắt để nhìn người đối diện. Ông không nghĩ rằng cô sẽ trở lại tìm ông, và tìm ông để nói chuyện gì nữa đây? Vừa rồi ông vừa lạnh lùng từ chối cô bằng một lý do khiến cô vô cùng tức giận. Chẳng phải mọi thứ đã không thể cứu vãn nữa rồi sao?

Tuy nhiên những điều đó cũng không phải là vấn đề, vấn đề nằm ở chỗ ông nhìn thấy cô gái nhỏ trước mặt rất quyến rũ, từng đường nét trên gương mặt cô vô cùng hoàn hảo. Dù gì thì tình thân cũng chỉ là một cái cớ, nên khi nhìn cô thì ông vẫn có cảm xúc và có sự hấp dẫn tình dục nhất định.

Nhưng ông không quá say đến mức không còn ý thức được bản thân, ông vẫn biết rằng mình không thể làm càn. Diệp Cẩn Ngôn dù đã uống rất nhiều nhưng vẫn cố gắng kiềm chế bản thân không làm điều gì vượt phép.

"Tôi khó ngủ...hức...nên uống một chút..."

"Hừ, khó ngủ sao? Đến giờ mà anh vẫn còn bày ra những lý do như vậy với tôi sao Diệp Cẩn Ngôn?"

Tỏa Tỏa cười khẩy, cảm thấy bất lực với người đàn ông trước mặt.

"Muộn rồi... cô về đi...hức...ngày mai rồi hẵng nói. Tôi..."

"Diệp Cẩn Ngôn! Tôi nói cho anh biết, Chu Tỏa Tỏa tôi sẽ khiến anh không bao giờ quên được tôi! Những điều tôi muốn, tôi sẽ không hèn nhát từ bỏ giống anh!"

Những lời nói của cô như xuyên thẳng, xoáy sâu vào tâm can của Diệp Cẩn Ngôn. Ông biết bản thân mình không muốn bỏ lỡ cô, nhưng ông cũng không thể ích kỷ vì vài năm hạnh phúc ngắn ngủi mà để cô một mình chống chọi nhiều năm sau đó. Diệp Cẩn Ngôn ông còn rất ít thời gian, ít hơn cô những 30 năm!

Ông không dám thẳng tay đóng cửa để cô đi, chỉ đành bất lực lắc đầu, chỉ mong cô có thể hiểu được tâm tình của mình.

"Chu Tỏa Tỏa... đừng làm loạn nữa..."

Lần trở lại này, cô đã thực sự hạ quyết tâm phải có được thứ cô muốn. Trước giờ cô không bao giờ dễ dàng từ bỏ bất cứ thứ gì!

Tỏa Tỏa dùng tay gạt Diệp Cẩn Ngôn vào tường, đẩy cánh cửa đóng lại, cánh cửa cũng tự động bật chốt khóa. Vì tác dụng của rượu, Diệp Cẩn Ngôn đã khó đứng vững, giờ lại vừa bị Tỏa Tỏa đẩy nên mất đà ngã lưng vào tường. Cô hôn lấy đôi môi của anh, cảm nhận được sự hồi hộp của Diệp Cẩn Ngôn. Hai bàn tay của cô đặt lên ngực anh, tim anh đập nhanh và mạnh đến nỗi cô có thể cảm nhận thấy trên từng lòng ngón tay.

Gương mặt của cô, thân hình của cô, rất đẹp, có thể được đánh giá như một kiệt tác. Nhưng dù sao kiệt tác đó vẫn là một bản vẽ chưa hoàn thiện, dù đã rất đẹp, nhưng vẫn thiếu sự đóng dấu của anh! Diệp Cẩn Ngôn không thể cưỡng lại sức hút của Chu Tỏa Tỏa, hàng phòng ngự cuối cùng của anh cũng đã tan thành mây khói! Cơ thể anh dần buông lỏng, cuối cùng cũng phải để cho cô mặc sức tấn công. Cậu chàng nhỏ ẩn nấp sau lớp áo choàng tắm cũng bắt đầu có những phản ứng sinh lý.

Cô hôn anh càng ngày càng sâu, bắt đầu di chuyển nhẹ nhàng đầu lưỡi. Hai tay đang rảnh rỗi của anh bắt đầu đặt lên eo cô, kéo cô sát lại gần mình hơn. Chiếc lưỡi cô đơn lâu ngày của anh cũng bắt đầu phản hồi lại nụ hôn đang dần trở nên hoang dại của đối phương.

Giữa hai người giờ đây đã không còn khoảng cách nào nữa, cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng... Cô bị anh kéo sát lại gần nên có thể cảm nhận rõ được sự trỗi dậy cứng cáp từ phần thấp nơi anh đang cọ sát vào cô.

Chu Tỏa Tỏa dù sao vẫn là một cô gái mới ngoài 25 một chút, thật sự không thể cưỡng lại nổi sự kinh nghiệm của người đàn ông này, khẽ rên lên những tiếng ậm ừ nhạy cảm, xen lẫn từng chiếc hôn của Diệp Cẩn Ngôn.

Nụ hôn của họ dần trở nên ướt át. Căn phòng yên tĩnh chỉ còn nghe thấy tiếng mút của hai đôi môi đang dần chìm vào hoang lạc.

Diệp Cẩn Ngôn đưa tay theo đường cong đi xuống nâng đùi của Tỏa Tỏa lên, vuốt ve âu yếm. Sau đó dùng hai cánh tay săn chắc nâng cả người cô lên, vừa hôn vừa bế cô men theo hành lang đặt cô lên sofa. Đôi tay thô ráp bắt đầu nhào nặn đôi gò bồng căng tròn gợi cảm của Tỏa Tỏa. Anh mút lấy hai nhũ hoa của Tỏa Tỏa, làm cô bé quá nhạy cảm mà rên lên một cách mất kiểm soát. Nụ hôn của anh xâm lược từ đôi môi của cô, lan rộng xuống cổ, và hết thảy hai bầu ngực đang dần trở nên to hơn vì bị anh kích thích.

Chiếc đầm màu xanh ngọc của cô bị anh cởi hẳn ra vứt trên sàn nhà, cạnh đó là áo choàng tắm của anh. Cơ thể cô không còn mảnh vải nào che chắn nữa, hoàn toàn thuộc về anh. Những phần riêng tư nhất của cả hai đã hằn sâu trong giác mạc của đối phương. Cơ thể cô giờ đây không phần nào là không bị anh đánh dấu.

Anh một đường thẳng đưa tay đi xuống sờ soạng vùng cỏ lau hình tam giác, nhẹ nhàng đến quyết liệt kích thích âm vật của cô. Chu Tỏa Tỏa hoàn toàn bị người đàn ông này đặt vào thế bị động, chỉ có thể rên rỉ nằm im tận hưởng những kĩ năng của anh.

Bản thân anh cũng đã bị cô gái làm cho hưng phấn đến mức ánh mắt chất chứa đầy dục vọng. Cậu nhỏ của anh bây giờ thực sự to lớn cực đại, chỉ mong có thể nhanh chóng đi sâu vào bên trong cô gái, khám phá hết những gì nó có thể.

Chu Tỏa Tỏa thực sự cảm thấy bản thân hoàn toàn đã bị anh dẫn dắt vào mê cung khoái lạc. Cô bị anh kích thích đến mức khó có thể chịu nổi, đành hạ mình cầu xin anh:

"Diệp Cẩn Ngôn... từ từ thôi...em..."

Diệp Cẩn Ngôn nhìn sâu vào đôi mắt của Tỏa Tỏa, không dễ dàng gì tha cho cô gái nhỏ, mạnh mẽ dùng tay bịt miệng cô, đẩy thẳng phần đang cương cứng đợi chờ đã lâu vào sâu bên trong cô, không cho cô cơ hội đình chiến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com