Vùng an toàn. cb
đức duy đi loanh quanh trong phòng thu, nghe bài nhạc mới của bố bảo. chẳng là anh zai bray mới ra album "cho bảo", thân là nghịch tử làm sao mà không nghe được.
"đức duy.."
"dạ ?"
nó quay lại, nhìn bé yêu trên sofa đang nhìn chằm chằm nó. quang anh thở dài
"mày biết bố bảo nói gì không ?"
"sao ạ ?"
"bố nói bài này là viết cho vợ cũ, mày thấy anh ?"
"hay..làm em muốn viết một bản demo trong phần openvers của ảnh"
"muốn viết à ?"
"tự nhiên nghe thấy nh-.."
quanh anh đứng dậy rời đi, đức duy ngoảnh đầu nhìn lại, anh bé khép cửa phòng thu lại, nhẹ bước đi vào phòng ngủ.
bài hát này là lời thú nhận, mong thứ lỗi và đối diện với quá khứ từ anh bảo. quang anh không muốn đức duy nhắc lại nó đã nhớ điều gì khi nghe bài hát này
"quang anh"
nó bước vào phòng, em nhỏ đang nằm trên giường. đức duy lại gần anh, vuốt lưng anh
"anh..em kh-.."
"mày nhắc lại nó..mày nhớ cái gì ?"
quang anh quay lại, mắt đỏ hoe.
"chỉ là.."
"?"
"không ạ"
"biến"
"..."
đức duy im lặng vài phút rồi rời đi, để lại em nhỏ với câu hỏi thật lớn, em muốn biết nó nhớ cái gì nhưng câu trả lời chỉ là sự ngập ngừng của nó. anh thở dài..mệt nhỉ ? nó lại nhớ cái 'vùng an toàn' của nó, dù đã bước đi lâu rồi nhưng sao mà quên được tình đầu ?
anh đứng dậy, đến gần phòng thu, nó vẫn đang viết demo..thật à ? nó chưa bao giờ khẳng định anh là vùng an toàn của nó..anh chưa bao giờ cảm giác bản thân là giới hạn của nó, quang anh rời đi, lại trở lại phòng ngủ.
-Everything' s gon' be okay-
-Em không chắc là mình thắng khi anh bước đi, thôi thì ta trắng tay-
-Cho nhau một kết thúc Hollywood style vì chiếu lâu sẽ mất hay-
quang anh nằm trên giường, lại overthinking..mệt thật, anh sợ nó sẽ nhớ về 'vùng an toàn' nhớ về mọi thứ trước khi nó bước ra khỏi đó và có anh. khổ thật, anh ghét nhìn bản thân lúc này.
"quang anh.."
nó mở cửa, anh giật mình nhưng vẫn không quay lại nhìn nó
"are you okay ?"
(anh ổn không ?)
"nope.."
(không)
"oh..is that my fautl ?"
(ồ..đó là do em phải không ?)
"..."
"don't be quite..i know it's make you feel not comfortable"
(đừng im lặng, em biết điều đó khiến anh thấy không thoải mái)
"so ?"
(thì ?)
"so i bring so things for you instead of an apology, i hope you like it.."
(em mang cho anh ít thứ thay cho lời xin lỗi, em mong anh thích nó)
quang anh quay lại, là một hộp kem vani, một bịch kẹo bạc hà và một lốc sữa nho nó mang cho anh
(sở thích của t á, lười suy nghĩ nên lấy đại aa)
đức duy đưa cho anh
"em xin lỗi, em chẳng nhớ gì khi nghe bài đó cả, chỉ là nhớ lại lúc anh bảo nói chuyện về vợ cũ của ảnh thôi"
"ừm.."
quang anh múc kem vào miệng, 'ừm' một tiếng cho có
"thật đấy, em thề với quang anh"
"ừ"
"quang anh là vùng an toàn của em, là giới hạn của em"
"?"
"anh là nơi khiến em thấy an toàn, là người khiến em sẽ bình tĩnh bấy kể hoá điên, là người em yêu và tên là nguyễn quang anh"
"ừm hừm.."
anh bật cười, cuối cùng cậu cũng nói cho anh nghe để đỡ phải overthinking
"nhưng còn bản demo"
"em viết cho vui, anh bảo có nói mà, nhạc đâu chỉ dựa theo cảm xúc thật, có thể làm bất kì điều gì, em sẽ viết chỉ để vui"
"ừm"
"không khóc nữa nha, không suy nghĩ nhiều nữa, em xót"
"ăn hong ?"
quang anh giơ muổng kem trước mặt duy, nó mỉm cười há miệng để anh đút.
"ăn xong em đánh răng cho"
"cảm ơn duy"
————————————————————
thật ra t tính viết ngược cơ nhưng lại quay xe nên nó rớt cái độm, chớt quớt hà nên cả nhà thông cảmm. t sẽ viết theo tên nhạc, sẽ có nhũng bài trong album
"cho bảo"_bray,
"the wxrdies"_wxrdie,
"ai cũng phải bắt đầu từ đâu đó"_hieuthuhai,
"ả"_marzuz
và ep nhạc "FLVR"_low g x tlinh
và nhiều bài khác của nhiều nghệ sĩ t yeuu, các bn có thể yêu cầu 1 bài nhạc hay và t sẽ nghe thử, oce thì t viết còn kh thì thoii
gu t là rap melody, rap love, rap tune, nhiều loại rap được áa. còn hát thì cũng nghe nhiều nhưng t khong thích kiểu rock, house hoặc mấy kiểu mà cháy quá, thích nhất rnb, afro, ballad aa
nhạc nước ngoài ít nghe lắm, không hiểu nên mọi người gợi ý cho mình nhạc Việt đi aaa
Form Vanii
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com