Loại rượu vang thiên thần với màu đỏ hồng ngọc đậm. Ánh lên mình vẻ sang trọng và mạnh mẽ, trên ly lại như nàng công chúa lộng lẫy, toả hương thơm phức hợp từ các loại quả chín đỏ như mâm xôi, việt quất, mang hương thơm của phúc bồn tử. Gia vị tiêu đen cay nhẹ cùng hương khói hoà quyện, hậu vị ngọt ngào dễ chịu. Dòng rượu khiến ai cũng si mê từ lần đầu thưởng thức.…
⟡ ݁₊ . Chuyện là con mèo cứ vờn con thỏ miết vậyy, con thỏ cũng chịu đấyᕱ⑅ᕱ . ݁₊ ⊹ . ݁˖ . ݁ Lần đầu tiên gặp anh Tưởng đâu là tình yêu sét đánh Mà ngờ đâu là cảnh báo Từ trời cao dành cho em với anh Bởi vì biết anh chưa sẵn sàng yêu thương thật lòng một ai đâu Và vì biết anh hay vội vàng nên anh chẳng thể ở bên ai lâu ✮⋆˙…
Một năm làm đồng đội, cả đời làm đối thủ, sâu bên trong là tình yêu mà quỷ vương vẫn dành riêng cho đậu nhỏ, vẫn âm thầm dõi theo nhau, chỉ là chúng ta luôn bảo vệ nhau bằng cách trở thành người xa lạĐoạn tình cảm năm ấy với họ là điều tuyệt vời , nhưng lại là sự day dứt sao rất nhiều năm ...…
Sẽ ra sao khi nữ phụ lỡ giết chết nam chính?Author: xolovestaetae Truyện gốc: Taeny - Khi Nữ Chính Phải Lòng Nữ PhụLink: https://my.w.tt/yaeN82WvJ5Truyện cover đã xin phép tác giả nhưng chưa nhận được phản hồi. Nếu tác giả không thích sẽ xóa fic.…
Tác giả: Duy Hoà Tống TửSố chương:15 (Hoàn)Tên gốc: Em đừng mong chúng ta là người dưngMình chỉ chuyển ver cho Fan Seyoon đọc thôi nhé! Không có ý ăn cắp tác phẩm!!!!Ngay từ lần đầu tiên gặp Ngô Thế Huân, Lâm Duẫn Nhi đã trúng mũi tên của thần tình ái.Cô mất 2 năm để biến mình thành mẫu phụ nữ hợp với anh ta,thêm 3 năm thành trợ thủ đắc lực của anh ta,dùng chiêu mưa dầm thấm lâu để chinh phục anh ta. Nhưng,vẫn không đủ... Ngô Thế Huân vẫn...không thích cô.Tình cảm dù sâu đậm đến mức nào cũng có ngày khô cạn,sau 5 năm chỉ biết đến Ngô Thế Huân, Lâm Duẫn Nhi đã học được cách buông tay.Vào đúng thời khắc cô từ bỏ, Ngô Thế Huân đã mở lòng,bí mật về anh chàng có bề ngoài vô cảm,lạnh lùng,lúc nào cũng cuồng công việc được hé mổ. Bởi thế...Em có thể không ở bên cạnh tôi,quay mặt phớt lờ tôi... Nhưng,em đừng mong chúng ta là người không quen biết!Truyện chưa có sự đồng ý của tác giả và dịch giả vui lòng không mang ra ngoài…
Thì ra giữa yêu và hận chỉ cách nhau bởi một ranh giới mỏng manhTôi yêu anh chỉ để đổi lại từ anh một nỗi hận sâu đến tận xương tủy.Nỗi hận lớn nhất của cuộc đời anh chắc có lẽ chính là không thể tự tay giết chết tôi. Người tôi yêu sâu đậm nhất, lại trở thành kẻ hận tôi đến cùng cực. Cho đến khi tôi chỉ còn là nắm tro tàn, có lẽ anh vẫn hận không thể rải chúng tận sâu nơi đại dương lạnh lẽo.…
Đây là truyện edit, vui lòng không mang khỏi wp. Edit đã có sự cho phép của Author Hãy là người đọc có tâm ! Đừng đọc chùa----------Văn Án :Giữa Yêu và Hận, rốt cuộc ta nên làm thế nào ?Ta đã hiểu lầm ngươi, hại ngươi chết đi sống lại như vậy.Sự đau đớn ngươi trải qua, ta thật xin lỗi.Ta hận ngươi, để rồi cuối cùng đánh mất ngươi.ta xin lỗi. ta yêu ngươi…
Couple chính: Hwarang x HanbinCouple phụ: Hyeongseop x Lew (all)Taerae x Hyuk (AU ❄️, AU Trường học Yuehua)Eunchan x Hyuk (AU Thị trấn bão tố)Taerae x Lew (AU Trường học Yuehua) [hint only]Hyeongseop x Hyuk (AU Trường học Yuehua) [hint only](vẫn đang cập nhập)Mọi tình tiết trong truyện đều là tưởng tượng. Không liên quan đến người thật việc thật ạ.• Các chap không có tag [AU]: lấy bối cảnh ngoài đời thật, nội dung chủ yếu hài và ngọt• [AU] ❄️: bối cảnh hơi hướng cổ tích, kết có thể hơi buồn• [AU] Thị trấn bão tố: không phải một storyline hoàn chỉnh, OE• [AU] Trường học Yuehua: bối cảnh trường học, ngọt ngược thập cẩm có đủ, khá drama, ongoing...…
"Jimin, em biết vì sao anh đặt em là cái muỗng còn anh là ly cà phê không?""ỏooo vì tụi mình luôn đi cùng nhau hỏ""không. Vì em thì quậy còn anh thì chịu đựng""??? Thân chưa mà dỡn kiểu đó?"…
Tác giả : Phi YếnNgoài trời thời tiết khá lạnh.Cái lạnh của mùa đông.Nhưng trong căn phòng là một khung cảnh ấm áp.Người con trai nghiêng người,một tay chống lên đầu ngắm người con gái trong lòng mình ngủ say. Người con gái như cảm thấy hơi ấm từ bàn tay đang mơn trớn trên da thịt mình,Cô không ngần ngại choàng tay qua ôm lấy thắt lưng anh,đầu thì dụi dụi vào ngực anh như con mèo nhỏ làm nũng,miệng mỉm cười hạnh phúc.Sau đó ngẩng khuôn mặt xinh đẹp ngái ngủ lên mở đôi mắt còn lem nhem nhìn anh mỉm cười.-" Huân.Anh về rồi"-"Ừ.Có nhớ anh không? Hửm."Nói rồi chưa để cô trả lời anh đã áp xuống hôn cô,nụ hôn anh lúc thì nhẹ lúc mạnh,đê mê làm cô chưa kịp chuẩn bị thì đã bị cuốn vào lốc xoáy của nụ hôn,không biết từ lúc nào tay cô đã vòng lên cổ anh,đáp lại nụ hôn của anh,hai người môi lưỡi quấn quít quên cả thời gian.Hôn đến khi cả hai thở không nổi anh mới quyến luyến buông môi cô ra.Nhìn khuôn mặt ửng hồng còn đê mê trong nụ hôn của cô, anh bật cười cắn nhẹ vào mũi cô.-" Duẫn Nhi em đang quyến rũ anh sao?"Bị cắn tuy nhẹ nhưng cũng hơi đau cô uất ức lên tiếng.-" Em nào có.Ai hỏi em, không cho em nói còn hôn người ta nữa "-" À. Lỗi tại anh rồi.Vậy em có nhớ anh không?"Vừa mới bị anh trêu chọc Duẫn Nhi còn đang uất ức nên nói lời trái lòng.-" Không có "-" Thật không có "Nhìn khuôn mặt lém lĩnh của cô đôi mắt Ngô Thế Huân nheo lại nhếch miệng cười.-"Ồh Không nhớ sao.Thật sự không nhớ.Vậy anh sẽ làm em nhớ,coi em còn dám nói dối nữa không?"Nói rồi tay anh bắt đầu cù lét vào eo của cô,đây là đ…
Lời hứa thì sẽ không thay đổi...chỉ là người hứa lại không nhớ đến nó...bóng dáng cô đơn của nàng yếu đuối lắm....Dường như ông trời cũng đang buồn cho cô gái ấy, kéo đám mây đen dự bảo cho trận mưa không hề nhỏ... Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ.…
Một trích nhỏ trong truyệnVì cô gái ấy chưa muốn yêu, nên tôi đành phải bỏ qua nhiều cơ hội để tỏ tình. Tôi vẫn mãi là chiếc bóng theo sau cô ấy, bất kể là trời mưa hay nắngAi bảo tôi không kiên nhẫn? Tôi thừa cả sự kiên nhẫn ấy chứ, tôi bỏ cả 5 năm chỉ để đuổi theo một người. Nhưng cuối cùng thì"Nhớ đến dự đám cưới của mình nhé!""Ừ, nhất định sẽ đến."…
Hanbin có thể đọc được suy nghĩ người khác - trừ một người là Hyuk. Cậu em năm dưới xuất hiện như định mệnh, kéo Hanbin ra khỏi quá khứ đầy đau thương và những bí mật bị nguyền rủa. Một câu chuyện đan xen giữa tâm linh, tình yêu và sự chuộc lỗi - dịu dàng đến ám ảnh.…
Khi một phóng viên ảnh phải lòng một siêu sao, chuyện gì sẽ xảy ra? Lưu ý:Mời đón đọc! Vui lòng ko mang đi đâu vì đây ko phải truyện của tui . Đc thay đổi để thỏa lòng ship couple Hoàng - Huy / Huy Hoàng mà thôi . Bộ này Hoàng - Huy / Huy Hoàng đều đọc ok nha tùy theo các bạn ship thôi . Truyện ko có cảnh nóng nhưng kết HE…
- Cậu buông tay tôi ra! - Luhan cố gắng thoát khỏi cánh tay đang mạnh mẽ siết chặt lấy cổ tay cậu.- Anh nghĩ em sẽ buông sao? - Sehun cười khẩy. - Không phải anh là quản lý của em sao?- Là quản lý thì sao chứ? Tôi có thể quản lịch trình của cậu nhưng cậu không có tư cách gì để quản tôi hết! - Luhan giận tới cực điểm.- Vậy sao? - Sehun bình thản nhìn Luhan đang giận đến đỏ bừng cả mặt. - Em tưởng quản lý phải ở "sát" bên nghệ sĩ của mình.Sehun nhấn mạnh vào từ sát sau đó kéo mạnh Luhan vào vòng tay rồi ôm thặt chặt.- Oh Sehun ... Luhan còn chưa kịp nói gì thì đã bị Sehun cúi xuống hôn môi.*Chát*Luhan ẩn hắn ra, thẳng tay tát thật mạnh khiến má của Sehun ngay lập tức sưng đỏ lên.- Oh Sehun, tôi hận cậu. Luhan phừng phừng lửa giận, dứt khoát xoay người đi ra khỏi phòng.- Anh hận em? - Sehun đưa tay sờ lên chỗ má còn đang bỏng rát vì phát tát vừa rồi, khoé môi nhếch lên - Anh dù có hận em đến đâu thì anh cũng sẽ là của em mà thôi, Xi Luhan!…
Họ đã từng yêu nhau như thế. Phải chăng là ông trời ghen tị với tình cảm đó mà muốn họ phải chia xa.Thời gian trôi qua mọi thứ đều thay đổi. Anh không còn là đứa trẻ mồ côi nghèo như trước. Cậu trở thành tiểu thụ xinh đẹp khiến người ta phải ngước nhìn Như lời đã hứa, họ sẽ lại về bên nhau và hưởng hạnh phúc viên mãn nhưng ông trời cũng thật biết trêu đùa con người, đem bao nhiêu tình cảm sâu đậm đó mà chôn vùi vào bóng tối. "Anh là ai?"…
Hanbin, một chàng trai cô đơn và mang trên mình áp lực khi làm việc ở môi trường công sở, vô tình gặp Hyuk, một AI có nụ cười ấm áp và ánh mắt biết lắng nghe. Hai trái tim xa lạ, hai tâm hồn cô đơn, cùng sống trong một căn phòng trọ bé nhỏ và dần chữa lành cho nhau từng chút một...…