Tác giả @downpour0721."Tôi sẽ đứng giữa phố phường đông đúc, với nụ cười lơ đãng hiếm hoi.Và đợi em đến lúc kịp hoàng hôn".Đây là tài sản công cộng, thuộc sở hữu của tất cả mọi người.Mọi hành động đăng lại, chia sẻ, in ấn cho mục đích cá nhân đều được cho phép.Ảnh bìa thuộc về Pascal Campion.…
Tác giả: xymgnoc_Tác phẩm: [Hoàng Tinh x Khâu Đỉnh Kiệt] Khâu Khâu, chúng ta đừng ly hôn màTrạng thái: ?/?_____Cuộc hôn nhân ấy vốn dĩ chỉ là một lời hứa xa xưa của bậc cố nhân, không tình yêu, không có quyền lựa chọn. Ấy vậy mà kết hôn hơn hai năm, Hoàng Tinh đã quen có Khâu Đỉnh Kiệt bên cạnh. Cậu muốn ở bên anh cả đời, vĩnh viễn nuông chiều sự bướng bỉnh của anh.…
Kiều Anh tình cờ gặp lại người yêu cũ sau bảy năm chia tay. Những kỷ niệm thanh xuân tưởng chừng đã ngủ yên nay bất ngờ ùa về và khiến lòng dậy sóng khi bước vào tuổi hai lăm - cái tuổi vừa đủ trưởng thành để hiểu đời nhưng vẫn đủ trẻ để vấp ngã và bao biện cho những sai lầm. Trước những nỗi lo, khủng hoảng và những ngã rẽ không tên, Kiều Anh sẽ chọn lắng nghe con tim hay sụp đổ trước hiện thực khắc nghiệt của cuộc sống?Lịch Đăng: Thứ Ba và Thứ Sáu.…
Tên truyện : Quỹ đạo đơn phương Tác giả : Ngải NgưLư Dục Hiểu phải lòng một cậu thiếu niên, may mắn được làm bạn cùng bàn với người ấy một tháng và là bạn cùng lớp trọn một năm.Nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.Cô đã âm thầm đơn phương một người, suốt thời cấp ba.Vào đêm cô ở cạnh anh năm nhất đại học, Lư Dục Hiểu đã đăng một bài lên WeChat song chỉ để mình anh đọc được: "Với anh đấy có lẽ chỉ là một lần tình cờ gặp gỡ, nhưng với em đấy lại là cả một trời hè."…
Truyện viết - Đây là truyện mình viết, không phải câu chuyện thật của Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa.《Shatou》Mùa Gió - Tôn Dĩnh Sa & Vương Sở KhâmTôn Dĩnh Sa 29 tuổi vẫn không khác nhiều so với thời 19 tuổi hay cả 17 tuổi - cô rực rỡ đến chói mắt. Rực rỡ đến mức giữa vạn người, anh có thể tìm thấy cô trong phút chốc, rực rỡ đến mức soi rọi cả vào những góc khuất mà anh đã cố che giấu suốt thời gian qua.Vương Sở Khâm 29 tuổi trong thời khắc u tối khổ đau ấy, anh chọn rời khỏi ánh sáng rực rỡ nhất cuộc đời mình. Khi 32 tuổi, Tôn Dĩnh Sa nhìn Vương Sở Khâm vẫn không khác nhiều so với thời 19 tuổi hay cả 17 tuổi - anh vẫn yêu cô gái rực rỡ như thể mọi nguồn sáng tồn tại trên cõi đời này đã tụ hội lại thành hình hài của cô. "Gió vẫn nổi, và chúng ta vẫn phải sống."A/N: Lâu lắm rồi mình mới viết lại, tất cả đều từ lòng yêu thương 2 em, nếu có sai sót về bất kỳ thông tin nào, mong mọi người góp ý. Mình sẽ tiếp thu để chỉnh sửa phù hợp nhất.Chúc mọi người có thể đọc vui. Chúc ngày Shatou về một nhà.…
chuyện là jeon wonwoo ─ fanboy illit tìm được quán cà phê mở nhạc girlgroup hợp gu quá chừng! đề cập đến 𝐢𝐥𝐥𝐢𝐭 khá là nhiều nên ai hong có thiện cảm với mấy bé vui lòng lướt qua ạ! main: jeon wonwoo × kim mingyu ─ meanieside: cheolhan, seoksoo, xiu xíu soonhoon…
Tên gốc: Miêu chủ tử.Tác giả: Bạch Thư.Nguồn raw: công bảo QT.Thể loại: hiện đại, 18+, công đẹp yếu x thụ khỏe, chủ công, công mèo sữa x thụ công nhân cục mịch, thụ cưng công, HE. Giới thiệu: Sư Bạch Vũ gặp phải tình kiếp của mình, đối tượng chẳng hề phù hợp với thẩm mỹ của cậu xíu nào hết (ᗒᗣᗕ)՞…
Vì đơn giản chị là vùng an toàn của em. Là người đầu tiên kéo em ra khỏi vũng lầy đầy tiêu cực, là người duy nhất chọn quay lưng lại với thế giới để đối mặt với em.…
Summary: Khôi Vũ không phải là một chàng trai hậu đậu, nhưng không hiểu sao trước mắt cậu lại là hình ảnh cốc cà phê không còn nguyên vẹn và một người đàn ông bị ngã với chiếc áo tinh khôi bị sẫm màu.Warning: Thế giới giả tưởng không ảo tưởng!!, dỗi x dỗ (?), gương vỡ lại lành, ...#1 noswitch (9/10/25)…
Đây là cuốn hồi ký của một "công tử Hà Nội trắng trẻo" lần đầu được nếm trải cái vị mặn mòi của biển cả và sự gai góc của những phận người theo nghề bám biển. Đến Cửa Tùng với một chiếc máy ảnh, mong muốn tìm thấy những cảm hứng nơi vùng đất xa lạ. Nhưng thứ tôi tìm thấy lại không nằm trong những khung cảnh huy hoàng, mà trong ánh mắt của hai người con gái: một người mang trong mình nỗi buồn của thi ca, và một người là hiện thân của đại dương - dữ dội, dịu dàng và đầy bí mật. Họ, bằng chính câu chuyện của mình, đã dạy cho tôi hiểu rằng đằng sau một bức ảnh đẹp không phải là một khung cảnh, mà là một số phận. Và đây là câu chuyện về mùa hè năm ấy, mùa hè của những cơn bão, của một món nợ với biển cả, và của một mối tình trăn trở, kẹt lại giữa làn khói sóng.…