Chuyển ver-truyenfullNếu có thể sớm biết được mọi chuyện đều phải tự mình làm mới có thể có được.Cũng vì thế cũng không nghĩ ra tại sao tiểu thư lại đối xử với y tốt như thế, là việc không bình thường.Nhưng nếu bình thường thì không sao,đằng này lại muốn y thay nàng đi gả cho một nam nhân khác?Muốn y chết cũng đâu cần phải nhẫn tâm như thế!Nghe nói cô gia tương lai là một kẻ man rợ ăn sống nuốt tươi.Chuyến này y đi, không chết cũng bị thương!…
không hiểu sao, cậu cảm thấy dương rất quen thuộc. không phải gương mặt hay dáng người, mà là cách cậu ta nhìn cậu - ánh mắt đó, giống hệt an ngày xưa. cái cách dương cười khẩy, cái kiểu lười biếng nhưng lại tinh tế đến từng chi tiết nhỏ... tất cả đều như một bản sao kỳ lạ của an.trong lòng hùng dâng lên một cảm giác lạ lắm. vừa đau, vừa ấm áp, vừa trống rỗnglowercase | bad language…
OOC, truyện lấy tên nhân vậy, tình huống hoàn toàn là trí tưởng tượng....Cùng vượt qua những sóng gió, khó khăn bao cơ hộiCũng đã muốn nói ra câu yêu rồi....Rồi tháng ngày phai nhạt cho kí ức phôi phaMình lỡ để danh vọng đứng giữa chúng taCho anh quay lại khoảnh khắc ấy, để anh cố níu tay em lại....Giờ thì mình đã không còn thương, không còn đau, không còn vì nhau nữaCũng đã từng mang nhiều điều mong ước nhưng đành xa xôi...Vì anh yêu em rất nhiều, chỉ là chúng ta chọn rời xa…
Ở trong quán bar, chỉ là thuận miệng mượn lửa, không nghĩ tới đối phương lại là bạn trai cũ của mình.Trong khi trước đó, hai người thống nhất sẽ không bao giờ liên quan tới nhau.Nhưng mà, bảy năm không gặp, tên khốn này chẳng những không có dấu vết tuổi già xuống sắc, trái lại còn đẹp trai hơn trước.Nhất là khi Đăng Dương cúi đầu châm thuốc cho cậu dưới ánh đèn mờ ảo, hàng mi khẽ rủ xuống, chẳng khác nào dáng vẻ bảy năm trước hôn cậu dưới tán hoa.Nội tâm Quang Hùng: Muốn chết mà, sao cậu vẫn có chút rung động là thế nào?…
Một hôm, thiếu niên ngốc nghếch, ngây ngô, ngờ nghệch-Trần Đăng Dương vô tình gặp được hiệp khách Lê Quang Hùng trong một lần chuồn xuống núi, thấy người ta tuấn mỹ, một thân võ học cao siêu, thế là cậu liền muốn đi theo y, đòi kết bái huynh đệ cho bằng được.Y không thể lay chuyển được cậu, đánh không lại, chạy không thoát, buộc lòng phải kết bái với Trần Đăng Dương. Từ đó trở đi y có một thêm đệ đệ (lang quân) ngốc nghếch.…
Con fic này được ra lò đúng theo lời hứa là hai bố mà có hint thì sẽ lên truyện mới. Nói chung là nội dung thì vô đọc đi nha chứ em cũng không biết miêu tả như thế nào nữa =))))…
Trích đoạn:Tướng quân mặc dù không hiểu cái gì là tình cảm phu thê, nhưng cũng biết trên đời ân ái quyến lữ khó tìm kiếm, đa số đều là bằng mặt không bằng lòng, oán trách nhau.Giống như lão tướng quân cùng phu nhân một đời một kiếp một đôi người rất ít, càng nhiều hơn chính là ở bên nhau chưa được mấy tháng mấy năm đã chán ghét người cũ, gặp được tình yêu khác.Cho nên tướng quân liền không hiểu.Tại sao hoàng đế ngủ hắn hai năm, vẫn không có mảy may phiền chán, trái lại càng ngày càng sa vào lưới tình..._________________________Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép của tác giả, sẽ xóa nếu tác giả yêu cầu!!!!Truyện không nhằm vào bất kì đối tượng nào và hoàn toàn là giả tưởng, mình chỉ sử dụng tên của các nhân vật, ngoài ra, các sự kiện, địa điểm, nhân vật đều không có thật, mong mọi người chú ý!!! Cảm ơn!!!_________________________Tác giả: Xa Ly Tử 车离子Tướng quân x Hoàng đếThể loại: cổ trang, đoản văn, HE, thoải mái, miếng bánh ngọt.Độ dài: 6 chương + 4 phiên ngoạiBắt đầu: 13/8/25Kết thúc: 20/8/25Edit by Jany…
Tôi đã quay lại với một bộ truyện tiếp theo cũng hay không kém Nhớ ra tên tôi chưa :))) nhào vô lẹ!!!!!Thể loại: Hiện đại, HE, tình cảm, ngọt sủng, song khiết 🕊️, chủ thụ, hợp đồng tình yêu, nhẹ nhàng, tình yêu đô thị, duyên trời tác hợp, cưới trước yêu sau, 1v1 , góc nhìn nam chủ.VĂN ÁNQuang Hùng tốt tính, tự tin, lạc quan, yêu đời, chỉ là không có tham vọng trong sự nghiệp, là một cậu lười;Đăng Dương hết lòng vì sự nghiệp, cuộc sống là sự nghiệp, sự nghiệp là cuộc sống;Quang Hùng kết hôn với Đăng Dương là vì tướng tá Đăng Dương đẹp, hào phóng, ăn nói dễ nghe, có thể cho cậu sống một cuộc sống nhàn nhã sau khi kết hôn, còn không quản cậu, cực kỳ tự do;Đăng Dương kết hôn với Quang Hùng là vì Quang Hùng tốt tính, là một cậu lười tự do tự tại, dù cho anh về nhà lúc mấy giờ thì nhà cửa vẫn sẽ luôn ấm áp sạch sẽ và có thức ăn ngon;Ban đầu hai người thống nhất sẽ cưới thử một năm, hợp thì bên nhau, không hợp thì mỗi người một nơi;Một năm trôi qua, Quang Hùng hơi sầu, vì sao bây giờ Đăng Dương về nhà thường xuyên quá vậy, còn muốn ôm cậu, hôn cậu, cái thân lười này cảm thấy mệt mỏi lắm á;Đăng Dương cũng sầu, vì sao Quang Hùng không hỏi thẻ lương của anh, vì sao không kiểm soát anh, không hỏi mùi nước hoa trên người anh từ đâu mà có? Trong đám bạn đã kết hôn, vì sao chỉ có mình anh là chưa quỳ ván giặt đồ?Quang Hùng do dự nhìn Đăng Dương, tự hỏi mình có nên uyển chuyển nhắc nhở đừng có vồ vập như vậy được không, dạo này cậu không được ngủ đủ mười tiếng đó.Đăng Dương phủ đ…
Bạn đã bao giờ nghe định luật "thật thơm" chưa???Nói thông tục, dễ hiểu hơn chính là cảm giác bị vả mặt ấy!Khi quá chắc chắn một điều gì đó, cuối cùng lại đi ngược lại cái bản thân nghĩ, hoặc làm trái ngược với điều bản thân từng quả quyết,...đó gọi là vả mặt.Vậy, vả mặt là cảm giác gì?Tổng tài đen mặt quay đầu: Tôi không biết______• Lần đầu tiên nhìn thấy đồ nhà quê •Trần Đăng Dương tin rằng chắc rằng mình sẽ không kết hôn với cậu ta• Sau khi kết hôn về chung một nhà •Trần Đăng Dương tin chắc rằng mình sẽ không lên giường với cậu ta• Nằm trên giường ôm vợ •Trần Đăng Dương sờ gương mặt bị đánh sưng, nói: Thơm ghê!…