một cuộc sống mới cho người hùng thầm lặng Một vị chỉ huy xe tăng Ace nổi tiếng nhưng bị chính nơi anh phục vụ muốn loại bỏ ? Anh thiết sống không ? Mất đi gia đình anh còn nuối tiếc việc gì ? Trả thù ? Tìm lại những gì đã mất ? Anh muốn tìm lại được cái gọi là tình yêu thương. Vì thế anh quyết định chuyển sang Hải quân. Theo chân cậu để tìm được cái gọi là tình yêu thương ấy. PDTháng ra 2 chương…
Dao Quang (Trọng sinh ký)Hán Việt: Trọng sinh ký ( tam sinh tam thế thập lí đào hoa )Tác giả: Thiền ÂmNguồn: Wikidich.comEditor: Bạch Diệp ThảoTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng edit: Hoàn thành (vì mình chỉ edit chị Dao Quang)Thể loại: Diễn sinh, Ngôn tình, Cổ đại , HE ,Tình cảm , Huyền huyễn , Trọng sinh , Thần tiên yêu quái , Nhẹ nhàng , Kiếp trước kiếp này , Duyên trời tác hợp , Linh dị thần quái ,Phim ảnh…
Trong những tháng ngày cuối cùng dưới mái trường cấp ba, cảm xúc trong tôi cũng bị cuốn theo sự tiếc nuối và hoài niệm của đám học trò. Để rồi khi ánh hoàng hôn rải trên làn tóc đỏ rực ấy, dáng vẻ Mẫn trên chiếc xe đạp quen thuộc khiến trái tim tôi nhói lên từng hồi.…
Hán Việt: Ngạo kiều nhĩ quá laiTác giả: Hề NghiêuThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Vườn trường , Thanh mai trúc mã , Thiên chi kiêu tử , Kim bài đề cử 🥇Ở lần thứ N tự học bị quấy rầy sau, Lăng Nhân hảo tính tình mà đem lớp bên cạnh đại lão kêu tiến phòng học, ấn ở trên tường mạnh mẽ vách tường đông, sau đó đẩy đẩy mắt kính, mềm như bông mà nói:"Về sau ly ta xa một chút."Hoành hành vườn trường Lục Thiệu Đông, như thế nào cũng không nghĩ tới, chính mình thế nhưng đối một cái bốn mắt quái thai động phàm tâm, càng không nghĩ tới chính là, sau này mỗi một cái đêm, đều bởi vậy xao động khó miên.PS: · cao đường, nghe nói xem này văn có thể làm thiếu nữ tâm nổ mạnh, không tin thử xem?· nghe nói cất chứa 【 tác giả chuyên mục 】 có thể bao dưỡng tác giả úc ~-------------------Tag: Thiên chi kiêu tử thanh mai trúc mã dốc lòng nhân sinh ngọt văn NGUỒN: WIKIDICH Convertor: Wiki…
Lawrence J. Peter từng nói "Nếu bạn không biết mình đang đi đâu, đích đến chẳng bao giờ là nơi bạn mong muốn" để nhấn mạnh rằng có ước mơ là quan trọng. Song, có thôi là chưa đủ, bảo vệ ước mơ đó, nỗ lực vì ước mơ đó, hi sinh vì ước mơ đó mới là thứ làm nên giá trị mỗi con người, và tiểu thuyết này đề cao những cố gắng ấy. Tác phẩm kể về cuộc hành trình của hai nhân vật chính trên con đường mà hai người cho rằng là đúng đắn để có thể hoàn thành mong muốn bảo vệ những gì mà họ coi trọng.…
Mỗi lần tỉnh giấc, cô lại càng cảm thấy khát khao, càng muốn chiếm lấy người kia. Cô biết mình không nên nhưng vẫn không thể từ bỏ một mối tình đầy sai trái...* Truyện mình chỉ muốn lưu lại để xem offline mà thôi…
Chú ý: Đây là truyện đồng tính nữ nhé. Bạn nào không thích hay kỳ thị có thể nhấn back nhen. ^^***Nhân gian đôi lúc thật lắm bi ai. Tìm được một người mình yêu, và người đó cũng yêu mình vốn dĩ đã là điểm sáng hiếm hoi trên con đường tình của mỗi người.Nếu như nguyên do của sự chia ly là hai từ "chán chường", là ba từ "không hợp nhau", là bốn từ "cậu không đủ tốt" thì còn có thể chấp nhận.Song trên thực tế, cái lý do chua chát nhất mà con người ta có thể sẽ vì nó mà tự vẫn chính là một câu với năm từ: "Có duyên, nhưng không phận".…
Những dòng tâm sự của những người lính, sự can đảm, lòng dũng cảm họ tiến vào biển lửa cùng đấu tranh giành giật sự sống với thần chết.@wattpad 2020; bản quyền thuộc về Miley; không đăng lại ở bất kì nơi khác.…
Tác giả: Thuần Tình Dương DươngDịch: Gạo @VTCSố chương: 11Tình trạng: Đã hoàn thànhBản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không reup. Không chính xác 100% nghĩa từ văn bản gốc nên mong mọi người góp ý nhẹ nhàng.…
Uyên Thư bước vào cuộc đời Tuấn khi anh đang rối bời không biết nên tiếp tục cầu hôn người bạn gái gắn bó mười năm và dành quãng đời còn lại bên cạnh cô hay đơn giản là dừng lại và lẳng lặng rời đi. Song, Tuấn không hề biết, ẩn sau mười năm tình nghĩa đằng đẵng mà bạn gái anh hằng ngày ngợi ca là một chuỗi những bi kịch mà anh vô tình quên đi. Để rồi khi Uyên Thư rời khỏi thị trấn sau thời hạn chín ngày, anh mới nhận ra thứ tình cảm không thể bị chôn vùi trong mình, thứ tình cảm đáng lẽ có thể níu chân Uyên Thư trước khi cô tự tìm đến cái chết...…
Au: @TranNguyen140499Cover: @BalixuBa năm dùng sinh mạng để yêu người ta, rốt cuộc thứ tôi nhận lại chỉ toàn dối trá và bi thương.Năm năm sau gặp lại chị, cũng không ngờ lại có thể gặp lại trong hoàn cảnh này, nhưng mà...Chaeyoung, chị đã quên tôi rồi sao?"Chị không nhớ tôi là ai, tại sao lại muốn ở với tôi?""Ni không biết tại sao mình lại không nhớ, nhưng rất muốn ở với...Chaeng.""Chị nhớ cái tên này?""Không biết nữa, chỉ biết đây là Rosie, đây là bé Ni."…
Tên gốc: 请教教我怎么脸红Tác giả: Bạc Ni Ni 帕尼尼Bối cảnh: vườn trường, phi hiện thựcThể loại: trúc mã, đồng niên (cùng tuổi), ngọt vănĐôi chính: Trương Cực X Trương Trạch VũĐôi phụ: Tô Tân Hạo X Chu Chí HâmTrình trạng: 17 chương + n phiên ngoạiEdit by #IĐÂY LÀ FANFIC. KHÔNG GÁN LÊN NGƯỜI THẬT.Truyện dịch đã được tác giả đồng ý. Dịch với mục đích phi thương mại. Vui lòng chỉ đọc và không bê ra khỏi đây.× Bản dịch không chính xác 100% ×Link wordpress: thieunienlau18.wordpress.com…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…
Hán Việt: Cảnh giáo tổ thành liễu ngã đích thủ bạnTác giả: Ngọc Tiêu Liên ĐàiThể loại: Diễn sinh, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Manga anime , Huyền huyễn , Xuyên việt , Dị năng , Ngọt sủng , Sảng văn , Nhẹ nhàng , Hoàng tử Tennis , 1v1 , Thị giác nữ chủ , Conan---📌 Truyện này còn có các tên gọi khác:《Sinh viên bình thường nên làm sao mới có thể giao cả tổ chức tình báo cho một ông tóc vàng da ngăm và khiến hắn tin tưởng?》《Làm thế nào để theo dõi được Amuro? Cảm ơn. Tôi đã bị bắt rồi.》《Tôi kể với Furuya rằng osananajimi của anh ấy sống lại, kết quả bị Bourbon giật mất đầu ngón tay. Phải làm sao bây giờ? QAQ online chờ gấp!》《Ngày thứ ba sau khi bị Bourbon trói trong nhà, tôi nghi ngờ căn hộ của mình đã bị đám mô hình tháo ra hết rồi : )》---💡 Giới thiệu thêm:1. Nữ chính không phải người bình thường, năng lực của cô ấy còn được "thế giới khoa học" tăng cường lần nữa. Nếu không thì không thể sống sót nổi giữa đám cảnh sát tổ trọng án đâu. Nam chính chính là cái người tóc vàng da ngăm ấy.2. Có bóng rổ, tennis và các thể loại khác góp mặt, nhưng spotlight chính vẫn là thế giới trinh thám. Nhân vật phụ thì... cực kỳ ít khi được lên sân khấu.3. Có thiết lập riêng. Nhân vật có thể bị OOC, đã cảnh báo trước. Toàn bộ truyện diễn ra trong thế giới giả tưởng. Các bé đáng yêu hãy đọc truyện với tinh thần vui vẻ nha~---✨ Tóm tắt một câu:Rượu giả và rượu thật đã chết lại đánh nhau trong nhà tôi rồi.---🌱 Chủ đề chính:Làm cho một thế giới không còn đau thương.---Truyện edit ph…
Tên truyện: [12 chòm sao] Trân QuýThể loại: Lãng mạnTác giả: Cành Mai XanhTình trạng: Chưa hoàn thành-------------------------------------------Trân là trân trọng, quý là quý mến.Ôm trân quý vào lòng, không biết nên bóp nát hay là trao đi.Giữa biển người mênh mông, giữa mưa nắng trái mùa, giữa những nỗi đau âm ỉ giày xé tâm can.…