Cảnh báo trước khi thưởng thức món ăn ở quán:- Đây chỉ là sản phẩm tưởng tượng của tác giả, hoàn toàn không liên quan đến người thật- Fic dịch CHƯA CÓ sự đồng ý của tác giả, xin đừng đem ra khỏi quán cơm T^T- Bản dịch không đúng 100% so với bản gốc, trình độ tiếng Trung yếu kém, xin bỏ qua.-------------------------------------…
Title: Anh ơi, yêu như thế nào?Author: Qienheng/QienTags: Eruri, slice of life, comfort, lúc-này-lúc-kia, love.Notes: Đây là những tập fic ngắn mà tui viết do ngẫu hứng trong lúc nghe nhạc ( ≧Д≦). Do là ngẫu hứng+tuỳ tâm trạng nên sẽ có những fic bị OOC nhé.…
[ Fanfic Tokyo Revengers ] [ AllTakemichi ]Author: HynorieosLưu ý: Fanfic này không có sự xuất hiện của couple SanTake hay HaiTake. Nhân vật vẫn có thể có mặt, nhưng là để bổ sung tình tiết chứ không phải là để tồn tại tình yêu với Hanagaki Takemichi.________________________________Trận chiến giữa hai băng đảng Touman và Tenjiku đã kết thúc vào một đêm tuyết trắng phủ kín bầu trời. Dù cõi lòng còn nặng nề vì cái chết của Emma, Takemichi, sau khi nhận thấy Mikey dường như có vẻ sẽ hạnh phúc, đã yên tâm bắt tay người bạn đồng hành bé nhỏ là Tachibana Naoto để trở về tương lai.Như Albert Camus đã từng nói: "Hãy tưởng tượng rằng Sisyphus hạnh phúc", đó dường như là một mệnh đề khó để giải nghĩa, và nếu đặt câu hỏi ấy cho Hanagaki Takemichi, cậu đã nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ biết câu trả lời, và cho đến khi cái bắt tay kết thúc và lần đầu tiên quy luật du hành thời gian của cậu bị lệch hướng, cậu vẫn chẳng thay đổi ý kiến.Khi Takemichi mở mắt, cậu đã thấy mình trở về thời điểm trước cả khi nhiều sự kiện đáng tiếc nuối diễn ra, ngày 10 tháng 8 năm 2005, tức chỉ một tuần sau khi cậu cứu Draken và nhận được sự công nhận của Mikey.Kisaki đã vô thức đi tìm câu trả lời cho câu hỏi ấy suốt nhiều vòng lặp vô hạn, gã đã reset cuộc đời mình đến không biết bao nhiêu lần, cuối cùng cũng tìm ra đáp án. Về phần Mikey, hay bất kì kẻ nào có trái tim bị nhúng vào trong bóng tối vô tận, cũng không thua kém gì.Thật ra bất kì ai cũng có câu trả lời cho riêng mình, trừ Takemichi.…
gửi người con trai mà em đã thương rất nhiều. Em biết chứ yêu anh là lựa chọn khó khăn , em biết khó mà vẫn lao vào như người mất trí. Như một con thiêu thân vùi đầu vào lửa . Em biết em chẳng là gì, tình yêu của em chỉ như một đống tro tàn lóe lên tia sáng cuối cùng và rồi vụt tắt . Em chưa một lần được nhìn thấy anh . Và em còn chả biết anh là người như thế nào có tính cách ra sao . Mà em vẫn cứ yêu anh một cách điên dại em chỉ Mong anh có thể tìm được hạnh phúc của riêng mình .…
Tuổi 17, cái tuổi không đủ lớn cũng chẳng phải là nhỏ, nhưng đây lại là cái tuổi hết sức đường đột. Việc đường đột đầu tiên đó là tôi yêu cậu, tin rằng một ngày cậu quay trở lại rồi cùng nhau xây dựng cái mà tôi hay gọi là hạnh phúc. Năm năm nay, cậu không một tin tức, cũng chẳng một cuộc hoại thoại thậm chí một tin nhắn cũng không. Tôi ngày ngày chờ đợi cậu ngày ngày mong cậu quay trở về bởi tôi sợ ngày nào đó tôi không chờ đợi cậu được nữa. "Chàng trai tôi yêu. "Thể loại: boyloves, 1x1, chút ngược chút ngọt, có chút hài, HE.…
Anh có biết không?Thế giới này nhiều người đến vậy.Nhưng mà, em đã gặp được rất nhiều người, nhưng chỉ muốn cùng anh từ từ làm quen. Anh không cần phải làm gì, cũng đã lấy đi những tâm tư của em.Anh biết không?Thế giới này nhiều người đến vậy.Sau này em gặp được rất nhiều người, nhưng hình như chỉ có lời anh nói, em mới thích nghe.Sau này, khi cuối cùng tôi cũng học được cách yêu một người, thì thật đáng tiếc....Người đã sớm biến mất nơi biển người mênh mông.Sau này, sau làn nước mắt cuối cùng tôi cũng hiểu, có một số người một khi đã bỏ lỡ nhau thì sẽ không còn gặp lại nữa_______Fic: <<这个世界上有很多人 - Thế Giới Này Nhiều Người Đến Vậy>>Tác giả: Tiêu Dao Tự Tại.…
Joong là một sát thủ lừng danh, lạnh lùng và không bao giờ để cảm xúc chi phối nhiệm vụ. Trong một phi vụ bí ẩn, anh nhận nhiệm vụ ám sát Dunk, một chàng trai trẻ ngây thơ, luôn nhìn đời bằng đôi mắt trong sáng và tràn đầy hy vọng. Tuy nhiên, ngay từ khoảnh khắc gặp Dunk, Joong cảm thấy trái tim mình có gì đó khác lạ.Dunk không biết rằng mình là mục tiêu của Joong, chỉ nghĩ anh là một người lạ tốt bụng vô tình xuất hiện để giúp đỡ mình khi gặp nguy hiểm. Càng tiếp xúc với Dunk, Joong càng cảm nhận được sự ấm áp và chân thành từ cậu - thứ mà anh chưa từng trải qua trong cuộc đời đầy máu và bạo lực của mình.Pond, một đồng nghiệp sát thủ và cũng là bạn thân của Joong, bắt đầu nghi ngờ sự thay đổi của anh. Pond tìm đến Gemini - một tay súng bắn tỉa tài năng nhưng cứng rắn - để giúp hoàn thành nhiệm vụ khi Joong có dấu hiệu chần chừ. Trong khi đó, Phuwin, người bạn thân nhất của Dunk, vô tình phát hiện ra bí mật của Joong và quyết tâm bảo vệ Dunk khỏi nguy hiểm.Khi mối quan hệ giữa Joong và Dunk dần trở nên phức tạp, Fourth - một chàng trai với vẻ ngoài ngây thơ nhưng mang nhiều bí mật, bất ngờ xuất hiện, đóng vai trò quan trọng trong việc phơi bày âm mưu phía sau nhiệm vụ ám sát này. Những lằn ranh giữa tình yêu, trách nhiệm và sự phản bội trở nên mong manh hơn bao giờ hết.Liệu Joong có dám từ bỏ thân phận sát thủ để bảo vệ Dunk? Và Dunk sẽ phản ứng ra sao khi biết rằng người mà mình yêu thương lại chính là người được phái đến để giết mình?…
Cô gặp được anh trong tình cảnh không mấy tốt đẹp. Sau cuộc gặp gỡ ấy cô và anh cũng có đi chơi với nhau đôi ba lần. Nhưng rồi đến một ngày,anh biến mất tâm mà chẳng nói lời nào. Cô khá lo lắng chẳng biết anh thế nào, không biết lũ xấu kia có làm gì anh không. Bất giác đôi chân cô thúc dục cô hãy chạy, chạy đi tìm anh đi. Nơi mà cô cùng anh tới...nhưng cô cũng khôn nhận được tin gì của anh...Trong cái ngày gần như đen tối nhất đối với cô, mọi thứ đối với cô đều màu xám. Bỗng cô nhận được một tin nhắn từ một số lạ dòng chữ: "Hãy đợi, tôi sẽ trả ơn em sau Syeon. Giờ đây tôi sẽ đi lâu và có thể một năm hoặc hơn chúng ta mới gặp lại nhau."Cô vui lắm,biết đấy là tin anh. Cô vội gọi lại vào số đó. Gọi hai cuộc, ba cuộc rồi bốn cuộc...dù bao nhiêu lần cũng không thể liên lạc được... [Thấy mình sai sót hay gì đó thì hãy nhắc nhở mình nhẹ tay nhé ^^]…
Vương gia nào đó khiêu khích nói : -" Bản vương nói một, ngươi không thể nói hai" .-''Vâng''. Nàng nói ba thì cũng được, không phiền phức-''Bản vương muốn ngươi hướng đông, ngươi không thể hướng tây"-" Vâng". Nàng lại ngoan hiền gật đầu, không thể hướng đông hướng tây thì hướng nam bắc cũng không tệ, vấn đề không lớn-"Bản vương không cho phép ngươi đi tìm nam nhân khác" -''Vâng''. Nàng càng gật đầu khẳng định, cũng không tìm nam nhân, thông thường chỉ có tìm tới cửaTác giả: Phạn KhuyếtTình trạng: Bản gốc chưa full, hiện tại vẫn update đều, hơn 5000 chươngĐây chính là bộ tiểu thuyết được phim '' Song Thiếu Sủng Phi'' đang chiếu do Hình Chiêu Lâm đóng nam chính chuyển thểKHÔNG REUP VÀ CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨCBẢN EDIT NÀY THUỘC VỀ LINH SOSHI…
Tác giả:Vô Nghi Ninh TửNguồn:banhbaotrungcut.wordpress.comEdit: Mèo Xù, Hồng HồngBeta: Hồng HồngThể loại: Đam mỹ, hiện đại, trước ngược thụ sau ngược công, buông thả tra công x ôn hoà quạnh quẽ thụ, BE.Độ dài: 81 chương + 5 phiên ngoạiXưa nay người phải rời đi, đều là người cuối cùng cúi đầu khom lưng dọn dẹp mảnh bát vỡ rơi đầy đất. Còn lúc thực sự muốn đi, chỉ chọn một chiều trời trong nắng ấm, mặc lấy chiếc áo khoác thường mặc nhất, ra cửa, không quay về nữa.Hạ Tri Thư và Tưởng Văn Húc là không khí, là nước, lúc tuỳ hứng phung phí không cảm thấy tiếc nuối, đến một ngày thật sự mất đi mới hối hận thì đã muộn."Nơi em ở, là chân trời góc biển anh không ngừng nhớ nhung."…
Tôi từng nghe người từng yêu bảo rằng. Yêu là nụ cười. Yêu là ánh mắt. Yêu là cái ôm. Yêu là mơ mộng. Hay yêu đơn giản là rung động. Tôi lắng nghe từng lời, hơi hoảng sợ. Tôi chưa từng ôm hay nắm tay, cũng chưa từng chạm được vào ánh mắt, thậm chí cũng chưa từng vọng tưởng hay mơ mộng về cậu, trái tim tôi...cũng chưa từng lỡ nhịp vì cậu. Tôi chẳng lẽ không thực sự "yêu"? Họ nhìn tôi, cười lớn. Nếu tôi chưa từng có những điều ấy vậy tại sao lại hỏi họ về tình yêu? Tôi ngượng ngùng, thỏ thẻ đáp rằng: Vì tôi có một giấc mơ. Mơ về đôi /anh thảo muộn/. Anh thảo muộn là lời yêu ngọt ngào nhất cũng là lời yêu đau lòng nhất. Vì đó là lời yêu chưa thể nói, cứ chôn giấu trong tim chỉ đến đêm mới dần hé mở. Lúc ấy người kia có lẽ chẳng kịp thấy nữa rồi. Họ nhìn tôi xót xa, tôi lại khẽ cười. Không thấy thì sao chứ? Thứ tôi biết là bản thân có yêu, yêu một người đến mức không nhận ra, yêu như đôi anh thảo muộn, yêu như đôi hoa thầm lặng trong giấc mơ ấy chẳng hề thay đổi.…
Tác giả: Ngũ Nguyệt Thất NhậtThể loại: Hiện đại, hắc bang,...Edit: Yeon Rin - Tiểu LinhMô tả:Một đêm buông thả bản thân cậu đã nhất quyết đòi ra ngoài, không phải chỉ là một cái "màng mỏng" hay sao? Cậu không cần.Cậu đã kiếm đại một người đàn ông để biến bản thân thành người đàn ông chân chính.Nhưng không ngờ, người đàn ông mà cậu tùy tiện tìm lại là ông trùm của hắc đạo hơn nữa lại mang thai "long loại".----Anh trẻ như vậy đã leo lên vị trí vương giả, có rất nhiều người muốn lấy mạng anh, theo dõi anh từ trong bóng tối.Trong một lần chạy trốn anh đụng phải một chàng trai."Miếng mồi đưa tới miệng rồi mà còn không dám ăn, anh thật không đáng làm đàn ông..."Cũng bởi câu nói này, anh cướp lấy thân thể cậu, lưu lại trên người cậu dấu ấn của mình.Nhưng vì đêm đó mà sáng hôm sau anh bị cảnh sát bắt và chịu bảy năm tù.----Bảy năm sauAnh giống như vương giả ra khỏi nhà giam, biến đổi trong chớp mắt, anh đã trở thành một giám đốc nổi tiếng toàn cầu.Mệnh lệnh đầu tiên anh đưa ra chính là "tìm ra chàng trai kia, nhất định phải bắt sống đến đây."Trích 1:"Papa, papa, dady tới""Cái gì? Anh ta ở đâu?""Đang ở cửa""Bảo bối, con nghe papa nói, chúng ta phải bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh. Nhưng mà... chạy trốn cũng rất quan trọng.""Hả? Vậy phải bình tĩnh hay chạy trốn?""Ngốc quá, đương nhiên phải bình tĩnh và chạy trốn, mau!"Mỗ bảo, chảy mồ hôi......Trích 2:"Papa, papa! Daddy lại tới nữa!""Cái gì? Còn không mau chạy thôi?""Không kịp rồi, daddy đang ngồi bên ngoài.""Bảo bối, con nghe pa…