"Sau những ánh đèn sân khấu sáng chói, anh lại là anh, em lại là em. Chúng ta sẽ trở về với cuộc sống thường ngày của bản thân, trở về với tình yêu ngự trị sâu trong trái tim."Lee Seung Ri, Kwon Ji Yong, tình yêu của hai con người, bình yên.....Lần đầu viết fanfic Nyongtory :>> các chương nó không có liên kết với nhau, nhiều cái cũng không có thật đâu nhé mấy bạn 😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂Và cũng không có thời gian đăng cụ thể, hihi tuôi sẽ tùy hứng ý mà 😁😁😁😁😂😂😂😂😂😂😁😁.............Truyện chỉ đăng trên Wattpad @gdrseyo, không được đem ra ngoài, được bảo lưu mọi bản quyền…
slice of life series.pairing: heeseung x jakemỗi chap không liên quan đến nhau.không có lịch đăng cụ thể, khi nào rảnh mình sẽ viết.ý tưởng mình lấy ở prompt tiếng việt.lowercase.…
°Danh xưng Đô Đốc trong tiếng Việt có nghĩa là bậc quân hàm sĩ quan cao cấp trong lực lượng của quốc gia.•Nhân vật: Matimun Sreeboonrueang (Tle)•Wannakorn Reungrat (FirstOne)Giọt lệ của cậu rơi xuống, còn đôi môi hắn lại cong lên thành một nụ cười lạnh. Tất cả những sai lầm nối tiếp nhau, rốt cuộc là do ông trời cố tình se duyên... hay chỉ là nghiệt duyên mà cả hai buộc phải trả?Lời cầu xin nghẹn lại trong run rẩy của kẻ đang bị dồn đến đường cùng:"Tle Matimun... xin ngài buông tha cho tôi."Hắn hơi nghiêng đầu, ánh mắt sâu thẳm như đáy vực không chút ánh sáng, giọng nói thấp đến mức tưởng chừng như đang thì thầm:"Muốn tôi... tha cho cưng?"Sự cố chấp của cả hai không ai chịu nhường ai, cứ thế đẩy nhau vào những tổn thương chất chồng. Chống cự, hiểu lầm, dây dưa... để rồi chính họ cũng không còn phân biệt được - đâu là yêu, đâu là đau."FirstOne... đợi tôi chết đi."Một câu tưởng nhẹ như gió, mà rơi xuống lại như lưỡi dao cắm thẳng vào nơi đau nhất.Ánh mắt FirstOne tối sầm. Ngón tay siết chặt đến mức gân xanh nổi rõ. Hắn bước một bước, chỉ một bước thôi, mà như mang theo cả cơn bão cuộn trào.Hắn cúi xuống, thì thầm sát bên vành tai đỏ ửng vì khóc của cậu, giọng khàn đặc, nguy hiểm nhưng lại phảng phất thứ cảm xúc chẳng thể gọi tên:"Muốn chết cũng phải xem tôi có cho phép hay không."Không phải níu giữ...Cũng chẳng phải buông tay...Mà là chiếm hữu đến cùng cực.P/s: Tất cả đều là yếu tố Hư Cấu chỉ đáp ứng nhu cầu về Otp không có ý gì khác.Lưu ý thêm: có thể có yếu tố sinh tử văn, có…
"Tôi từng ngủ trong phòng của anh ấy, từng uống qua nước mà anh ấy đã uốngTừng ăn phần cơm mà anh ấy để thừa lại, từng ngắm gương mặt xinh đẹp của anh ấyCũng từng nhìn thấy dáng vẻ của anh ấy khi vừa tỉnh giấcĐời này xem như tôi đã cưới được anh ấy rồi ..."- "Xem Như Tôi Từng Cưới Được Cô Ấy" ( Mạc Khiếu Tỷ Tỷ )…
Một câu chuyện chữa lành cho người con gái đã bị tổn thương bởi những kí ức khủng khiếp vào cái đen tối nhất cuộc đời cô. Cô đã khóc, khóc rất nhiều cho cô, cho anh và cho mối tình của cả hai. Cô thấy mình không còn xứng đáng với anh - chàng kiếm sĩ kiêu ngạo của Băng Mũ Rơm. Cô muốn được nghe suy nghĩ của anh về cô sau những chuyện đã xảy ra. Liệu sẽ còn chút hi vọng nào cho cô hay cô sẽ chết tâm với những gì mà cô đã can đảm nghĩ đến - rời xa anh? Mọi người cùng đọc để tìm câu trả lời cho mình nào!!!…
Bản vietsub của Helsreach do ta tự dịchchắc chắn sẽ không hay bằng các bản khác, ta làm chỉ đơn giản vì thích :vVà bản này ta dùng gg dịch, sau đó edit lại, nên chắc chắn sẽ có nhiều sạn =))…
Khi buông tha trở thành biến mất, chán nản trở thành buồn bã, cuộc sống lướt qua bàn tay mọi người, để lại chỉ là mảnh vụn vương vãi trên mặt đất. Kim Duyên bước những bước chân vô định trên đường, cô ngước mặt nhìn lên bầu trời xanh không một gợn mây. Bàn tay vô thức đặt lên bụng - nơi một sinh linh đang hình thành trong cơ thể cô. Cuối cùng đoạn đường phía trước cô chỉ có thể một mình bước tiếp mà không có Khánh Vân. Đến tận bây giờ cô mới hiểu đúng là trên đời này chẳng có gì gọi là mãi mãi.…
" Đừng lo lắng, bởi chị cũng sẽ gặp các em sớm thôi "...Nó sinh ra và lớn lên tại khu " Phố Đèn Đỏ ", khi vừa mới sinh ra, nó đã khiến những cô gái ở kỹ viện phải trầm trồ, thậm chí là ganh tị, mái tóc vàng óng ả tựa nắng ban mai, đôi mắt xanh biển long lanh như đại dương sâu thẳm, nó mang vẻ đẹp diễm lệ say động lòng người, cá chắc khi lớn lên nó sẽ là một Geisha hoặc vươn lên làm Oiran hoàn mỹ nhất tại nơi đây.Điều đó khiến người mẹ bị mắc bệnh ' giang mai ' [ bà cũng là kỹ nữ ] phải ganh ghét, không biết vì sao, khi nhìn đứa con do chính mình mang nặng đẻ đau cười tươi lên trước mắt, bà lại có chút không cam tâm, muốn dứt khoát đoạt mạng nó, nhưng lương tâm của người mẹ lại chiến thắng,bà lại không nở!…
- Chị làm gì có liêm sỉ bé ơi.Nếu dùng một từ để miêu tả Nguyễn Thúc Thùy Tiên thì chỉ có thể là "sợ vợ".- Thùy Tiên! Lại đi nhậu nữa hả?- Chị xin lỗi mà.- Ra sofa mà ngủ.- ...Au:selina_tnnCảm ơn Au rất nhiều vì đã cho mình cover lại fic ạ…
"Tự do không có luật lệ nghĩa là sự hỗn loạn; luật lệ mà không có tự do nghĩa là chuyên chế. Vì vậy, mặc dù họ căm thù sự giam cầm ràng buộc, họ vẫn sợ sự tự do ngoài khuôn khổ hơn bao giờ hết."-Trích lời từ Tanya Degurechaff-…