Giới thiệu nhân vật :- Trương Gia Nguyên ( Trương Giai Viện ) : người của gia tộc Sáng, đắc tội với gia tộc nên phải giả gái trốn từ Phụng Thiên (Liêu Ninh) sang Bắc Kinh để sống sót.- Châu Kha Vũ : tam thiếu nhà họ Châu giàu có ở Bắc Kinh; nổi tiếng đẹp trai giỏi võ nhất vùng và có tài kể truyện cười nhạt, thả thính nhạt. Văn án : Sau khi giả gái, để có thể sống ở Bắc Kinh, Trương Gia Nguyên đành phải đổi tên thành Trương Giai Viện. Cuộc sống của Trương Gia Nguyên cứ trôi qua như vậy cho đến một ngày Châu Kha Vũ xuất hiện và say mê bởi tiếng sáo của Trương Gia Nguyên.…
-Chào buổi tối!-Todomatsu tay cầm túi đồ hí hửng bước vào phòng, cậu nhanh chóng đảo mắt một vòng rồi hỏi - Ủa Karamatsu nii-san đâu?-A, Totty_Anh cả Osomatsu đang nằm dài trên sàn đọc truyện tranh lập tức ngồi bật dậy khi thấy em út-Karamatsu nó ra ngoài từ sang rồi.-Bận rộn nhỉ!?-Todomatsu đặt túi đồ lên bàn và ngồi xuống.-Anh ấy sắp kết hôn rồi mà, giống em lúc trước thôi. -Choromatsu cười với cậu út.-Hình cưới của anh ấy đẹp lắm đó Totty!-Jyushimatsu hí hửng cầm album đưa cho Todomatsu.Todomatsu tuy nhỏ nhất nhưng lại là người lập gia đình đầu tiên, sau đó cậu cùng vợ dọn ra ở riêng nhưng mỗi cuối tuần lại trở về thăm ba mẹ và các anh. Ai cũng bảo cậu chững chạc hơn các anh, bản thân cậu không nghĩ vậy. Osomatsu mới là người chững chạc nhất, tuy anh ấy không bọc lộ ra bên ngoài nhưng cậu luôn thấy an toàn khi ở cạnh anh. Có điều Todomatsu không hiểu tại sao đến giờ anh vẫn chưa có được một cô bạn gái nào...…
tác giả: Thi vũ từ Văn án: [ lặng lẽ nói cho ngươi ]Từng cái cô gái đều có như vậy một cái phản loạn mộng, hy vọng gặp gỡ bất ngờ đẹp nhất không thuộc mình loại thiếu niên, hiểu rõ đại vũ trụ ác ý cứu vớt thế giới, hoặc là vượt qua điểm cái gì xuyên qua, phi tự nhiên hiện tượng liền rất tốt .Từng, bỉ nhân cũng là. Nhưng làm có một ngày này mộng thực hiện thời điểm...... Của ta nguyện vọng chính là......[ thỉnh không cần tin tưởng kể trên phiến tình trình bày và phân tích, chân tướng kỳ thật ở trong này ↓]Cùng sở hữu xuyên qua nữ giống nhau, ta lớn nhất nguyện vọng chính là tiến công chiếm đóng hoàn cp về nhà a hỗn đản![#‵′]...×◆×...×◆×...×◆×...×◆×...×◆×...ps:※ mau mặc văn, lo liệu có nam chủ mới hạnh phúc tôn chỉ 1v1, bất quá cp không rõ.※ thời gian kịch tình đầu mối chính khả năng cùng động mạn thân mình không hợp, xin miễn khảo chứng, lần đầu tiên nếm thử tống mạn, chụp chuyên xuất môn tả quải. Thích muội tử nhóm có thể cấp cái cất chứa nhắn lại ~_※ đề cập động mạn:[ Inuyasha ],[ Hakuouki ],[ kì hồn ],[ tennis vương tử ],[ Brother Conflict ],[ Uta no prince sama ],[ quỷ hút máu kỵ sĩ ],[k],[ nhân vật phản diện, yêu nghiệt, luôn luôn nhất khoản thích hợp ngươi yêu thân ~]Nội dung nhãn: Tống mạn xuyên qua thời không mau mặc thần quái thần tiên ma quái Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Ngụy Tư Thiền ┃ phối hợp diễn: Naraku, Okita Souji chờ ┃ cái khác: Tống mặc…
Cũng đã được hơn 1 năm từ khi Osomatsu và Choromatsu chia tay nhau, gia đình không ai biết chuyện 2 người từng hẹn hò nên trừ Osomatsu, không ai biết vì sao Choromatsu dọn đi. Dù sao cả 2 vẫn là anh em, chuyện này không mấy gì tốt đẹp nên cả 2 đều giữ im lặng, nhưng nghĩ đến phải chạm mặt nhau hàng ngày rồi lại ngượng thì không hay, cuối cùng Choromatsu quyết định rời đi. Dù vậy, cậu vẫn thường về thăm nhà vào cuối tuần và ngủ qua đêm, nhưng những ngày ấy, anh đều viện cớ ra ngoài. Vậy cũng tốt, ít ra thì cả 2 không phải khó xử khi gặp mặt nhau. Hôm nay Osomatsu một mình đến uống nước tại tiệm cafe quen thuộc, vô tình gặp Choromatsu cũng đang ở đấy. Ánh mắt chạm nhau nhưng ngay lập tức tránh đi, anh vội đến quầy gọi thức uống trước khi đứng đơ người một chỗ, chắc là do tưởng tượng nhưng anh cảm giác cậu đang nhìn mình.Cầm ly nước rời khỏi tiệm, anh bất lực thở dài, rốt cuộc gặp lại cũng chẳng thể nói với cậu câu nào, anh tự nói với mình rằng chắc gì cậu đã muốn nghe... Cứ vu vơ nghĩ đủ thứ chuyện rồi chợt giật mình khi ai đó chạm vai mình, xoay người lại, anh như không tin vào mắt mình, người đó là Choromatsu, vẻ mặt anh không giấu được sự ngạc nhiên nhưng chưa kịp mở miệng thì cậu đã lên tiếng trước.- Sao anh uống thứ này?- Hả?Osomatsu nhìn xuống tay mình và nhận ra trong lúc mãi nghĩ đến cậu, anh đã mua nhầm nước cam.- À...- Bỏ đi, em mua ly khác cho anh.Từ bé Osomatsu đã không ăn hay uống được cam, không biết tại sao nhưng anh nghĩ người dị ứng thứ trái cây này chắc chỉ có mình anh. Có lẽ khi thấy anh cầm…