Một tổ chức ngầm mang tên Revenantskr - nơi những chiến binh, Valkyrie và những cỗ máy chiến đấu cùng viết nên câu chuyện sinh tử. Trong thế giới ngập tràn chiến tranh và phản bội, Nam chính - một Tư Lệnh bí ẩn với sức mạnh vượt quy luật, từng bước hé lộ những bí mật kinh hoàng phía sau hòa bình. Những mối quan hệ đan xen giữa tình cảm, chiếm hữu, và những trái tim thầm lặng dần dẫn dắt số phận toàn cục. Đây là cuộc chiến không chỉ giữa kẻ thù - mà còn giữa những rung động sâu kín và lòng trung thành tuyệt đối.…
Tác giả: Cao cùng nhi lên mặt Văn ấn:Nàng tuy rằng lời nói ác độc, trung nhị, nhưng là là cái tưởng yêu quá hảo bình tĩnh ngày bình thường nhữ tính;Khả như thế nào liền nhân vị tòa cái thuyền hải tặc ngươi xuyên qua đến [ hải tặc vương ] đâu?Xuyên qua sẽ mặc càng đi, khả cố tình cùng các nhân vật chính nhóm tuổi tướng thố mười bốn năm!Nhóm thứ nhìn đến này đó chính quá nhỏ hải tặc nhóm nàng thực phủ là cố ý thánh mẫu tới......Sao liêu một đám lớn lên sau tuyên bố yêu thu nàng, nàng nhưng là bọn họ mẹ ơi......Nan đạo yêu nàng lập chí thành vị trên biển nhữ lưu manh sao?Ace = ôn nhu dặn bảo tính Zoro = trung khuyển dặn bảo tính La = phúc hắc dặn bảo tính Mingo = ngạo kiều dặn bảo tính 1v1?? Phân kết cục ~Dưỡng thành văn ~ trường thiên bg~ lại nguyên sang nhưng phù hợp nguyên tác phong cách, thích nhớ đức cất chứa hạ nga ~ mặt khác bình luận thần mã là cổ vũ ta thêm càng thuốc hay! Tiếp tục chi trì đi ~Nạp dung nhãn: Hải tặc vương xuyên qua thời không báo thù rửa hận [bào chóu xuě hèn][ tuyết: Rửa sạch điệu. Báo thù oán, trừ cừu hận.] thiếu niên mạn Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Diệp Khả, Nikatarski • Elena, Roronoa • Zoro đặc lạp pháp nhĩ thêm • la, Portgus •d• Ace ┃ phối hợp diễn: Edward • xoay hạp đặc, Donquixote? Doflamingo, Marco, Sanji, Simongird, Kid ┃ cái khác: Hải tặc vương nguyên tác hướng nguyên sang nhữ chủ dưỡng thành báo thù…
Paring: Haruka Kiritani × Saki Tenma (Project Sekai)Tóm tắt: Nhưng cậu thực sự... yêu Saki. Cậu yêu cô bằng tất cả những gì cậu có, với tất cả những gì cậu đã làm vì hạnh phúc của cô ấy. Hạnh phúc của họ. Yêu Saki là tình yêu duy nhất mà cậu có được và Haruka không bao giờ để tình yêu ấy vượt qua khỏi tầm tay của mình. Saki là tất cả của cậu.hoặcHai người họ đã chia tay nhau gần một năm, một ngày nọ Haruka quyết định trả lại một món đồ bị bỏ quên của Saki trong nhà của mình. Cậu chỉ không ngờ rằng một điều đơn giản lại dẫn cậu đến một điều còn tồi tệ hơn.Word: 14k+------Tác giả của fanfic: early_spring trên AO3Ủng hộ tác giả trên đường link: https://archiveofourown.org/works/46441387Hoặc tên tác phẩm : We're far apart, so forget me. *Lưu ý: Vì đây là lần đầu mình thử dịch fic từ tiếng anh sang tiếng việt, có vài câu mình sẽ chỉnh lại hơi khác nhưng mình sẽ cố để đúng với nội dung gốc của nó hết mức có thể. Với cái giọng văn củ chuối và google dịch, hi vọng mọi người có thể để góp ý cho mình để mình cải thiện hơn. Con fic này cũng làm mình khá khó hiểu một số chỗ mình sẽ note lại ở cuối, chúc mn ăn cơm ngon miệng.À được thì mn nên lên ao3 và đọc mấy fanfic Harusaki của tác giả này nha, bao hay luôn á hic. Hoặc do tui thích tạo dựng hình tượng Haruka của tác giả nì.…
Về những trang nhật ký của một cô gái bên cửa sổ.[Cho đến những ngày này, mình chẳng thể giả vờ nổi nữa. Cơ thể mình trở nên yếu ớt hơn, đến nỗi những cơn đau âm ỉ cứ bủa vây mình mỗi đêm dài. Mình biết rằng mình sắp chết đi rồi, chết trong nỗi dằn vặt khi biết hết tất cả.Đau đớn thay, mình còn chẳng thiết tha gì việc giãy giụa cho tới hơi thở cuối cùng. Có lẽ một con người như vậy, cứ thế mà mất đi.]Note: Nói đúng hơn thì đây là những bức tâm thư mà cô bé gửi đến chính mình, cho cả quá khứ và tương lai. Trong đó có tất cả mọi cảm xúc hỗn độn: hạnh phúc, tủi nhục, đau đớn, dằn vặt,... Đó là những mảnh vỡ từ cuộc đời mà cô bé gom góp lại, ghép chúng thành một bức tranh. Nhưng màu sắc là gì thì mong mọi người nếu có ghé qua xin hãy tự cảm nhận. Sẽ có những chi tiết nặng nề, tất nhiên là về mặt tâm trạng của nhân vật.Nó có thể tái hiện lại một đời, nhưng chính nó cũng là thứ có thể trở thành lưỡi dao, cứa lên một trái tim đã đổ vỡ.Đây có lẽ không phải một nơi thích hợp để bạn tìm những cảm xúc vui vẻ, một chốn bay bổng cho những gì bạn muốn mơ. "Cho đến khi đời vỡ tan" được thêu dệt từ những gì thật nhất có thể, vì nó cũng có những phần thuộc về cuộc đời mình, nó có những hạnh phúc nhỏ nhặt, nhưng cũng có thể nhuốm màu của nỗi lo sợ và khổ đau.Mình đặt bản thân vào cuộc đời của nhân vật, để viết ra những dòng nhật ký này.…
Một nhân vật giả tưởng được thêm vào thế giới của Avatar, không liên quan đến cốt truyện, không có mặt trong cốt truyện, nhưng lại biết trước cốt truyện. Nó âm thầm lẻn vào trong thế giới đó chỉ để thỏa mãn cái tính hiếu kì bất chấp hiểm nguy của mình. Ai mà ngờ ở đó có tia nắng của đời nó. Người Omatikaya truyền tai nhau, con trai cả của Toruk Makto là một thanh niên Navi văn võ song toàn, là niềm tự hào của gia đình và cả bộ tộc. Dõi theo hình bóng người ấy, nó cảm giác như tìm được lẽ sống của mình. Chẳng hiểu tại sao lại thích anh, chỉ là, vừa gặp đã thích. Người trời chúng nó gọi đây là tiếng sét ái tình. Chỉ là, tia nắng đời nó chẳng bao lâu nữa sẽ vụt tắt, sự sống của anh sẽ bị vùi dập và tắt lịm đi chỉ bởi một sơ sẩy nhỏ trong cuộc hỗn chiến trên biển. Nhưng nó biết trước cốt truyện. "Sao cũng được, em biến mất cũng được, nhưng anh phải sống!"(Bản quyền thuộc về Linh Lười vui lòng không reup)Đôi lời: Mình viết nên fic này sau khi xem xong Avatar 2. Thực sự để mà nói, mình đã đặt 1 câu hỏi: Nếu mình can thiệp được vào cốt truyện thì mình có thể cứu Neteyam không? Vì vậy mình đã sử dụng OC của mình để dẫn dắt câu chuyện. Cuối cùng là vì mục đích: Cứu bias mình trong một vũ trụ do mình viết nên.…
Well you only need the light when it's burning lowOnly miss the sun when it starts to snowOnly know you love her when you let her goOnly know you've been high when you're feeling lowOnly hate the road when you're missing homeOnly know you love her when you let her goAnd you let her go.----------------Đứng trước sân khấu lớn của quốc gia, anh vừa cất tiếng hát vừa đau khổ đột cùng. Lòng như có ai đó thắt chặt lại, trái tim đang từ rỉ máu. Mang trong mình một nỗi đau khá lớn. Đau khổ cứ hiện hữu vây quanh...!Tiếng nhạc du dương hoà vào cùng với tiếng hát ấy, xoay chuyển tạo nên một khung cảnh hết sức bi cảm. Tạo cho người nghe cảm giác nao lòng! Tiếng hát ấy, rõ ấm áp- thâm trầm, bài hát cũng không nỗi bi thương, nhưng tại sao tiếng hát lại thương đến thế!?Đồng Viên Vĩ vừa hát vừa nghĩ đến cô. Vừa nghĩ đến hồi ức năm nào. Từ lúc anh làm ca sĩ phòng trà, rồi được gặp cô, được cô tặng hoa. Rồi đến sự bất ngờ đến trớ trêu khi 2 bên thông gia làm hôn ước. Lại không ngờ được vị hôn thê của mình lại chính là cô! Rồi những tình huống giở khóc giở cười khi 2 người còn là vợ chồng! Những hồi ức ấy, có đẹp nhưng cũng có đau, cứ vây quanh tâm trí anh...Quả thật đúng như những gì mà anh hai đã nói ''Đừng để mất đi rồi mới hối hận!'' quả thật không hề sai tí nào...Ngày xưa phải chăng là do anh đối xử tệ với cô, quá lạnh lùng với cô, quá tàn nhẫn với cô để rồi bây giờ anh nhận sự trừng phạt thích đáng này ?Nghĩ đến cô mà trái tim buốt nhói! Cảm giác như có ai đó cầm dao đâm vào. Như muốn cấu, xé ra thành trăm, thành mảnh!…
Cao lãnh cao ngạo thiếu gia công(Trần Dập Trì) × tự ti trung khuyển tùy tùng thụ(Giang Nghi)1v1 / SC / gương vỡ lại lành/ HENăm ba tuổi, mẹ Giang Nghi qua đời, bố ra nước ngoài. Anh bị đưa đến một căn biệt thự xa hoa, nơi đó có một anh trai xinh xắn, anh trai nọ tính tình lạnh lùng nhưng đối xử với anh rất tốt, hai người từ nhỏ đến lớn đều ở bên nhau, có thể nói rằng, anh được anh trai kia nuôi dưỡng. Cái đêm tuyết rét lạnh buốt kia, anh trong tình trạng say sỉn hôn lên khóe miệng chàng thiếu gia kia sau chặng đường dài mệt mỏi. Anh bạo dạn nói ra lời trong lòng, lồng mười ngón tay của mình vào tay đối phương, chính thức cho họ một danh phận. ***Trước thềm thi đại học, anh được sắp xếp đi du học. Trần Dập Trì chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể rời xa Giang Nghi, anh tưởng bở chỉ cần Giang Nghi nói trước một lời, dẫu cho áp lực bộn bề, Giang Nghi sẽ ở lại, cùng anh đi qua kì thi đại học, sau đó ra nước ngoài tổ chức một hôn lễ chỉ của riêng hai người. Anh thậm chí còn muốn đưa người thương đi cùng, tiếc rằng chỉ nhận lại cay đắng của phản bội. Anh cảm thấy, chẳng ai có thể dại dột hơn chính anh nữa rồi***Ba năm sau, Trần Dập Trì quay trở về, hiên ngang mang theo vô vàn thành tựu trên vai, nhưng những bông hoa ngày đó chẳng chờ anh nổi nữa, đã úa tàn rồi. Giang Trì yếu ớt đứng ngoài phòng bệnh, nhìn anh vào phòng cùng người khác... -----------------------------------Một số lưu ý từ tác giả: 1. Công và thụ đều có nhiều điểm thiếu sót, không vẹn toàn. 2. Thụ cực kì tự ti, lòng vị tha cao độ, chấp nhận tổn thương.…
Ariel có cả một tương lai tươi sáng phía trước, nhưng chỉ khi mà nhỏ có thể tốt nghiệp được. Ariel Dalton, cô nàng lém lỉnh của Học viện Fitzsimmons, dành cả ngày để bày trò nghịch ngợm và sử dụng phép thuật theo cách không ai mong muốn. Chuyện học hành? Quên đi! Mục tiêu duy nhất của nhỏ là tốt nghiệp để tiếp quản thương hội của gia đình.Nhưng vào đêm dạ tiệc tốt nghiệp, khi Ariel còn đang bất lực nhìn đống lộn xộn do tên bạn nối khố Kyle - chuyên gia gây rắc rối - bày ra, thì "Công chúa Hội Học sinh" Rosemary - người làm đám nam thần trong học viện mê như điếu đổ xuất hiện. Nhỏ xổ một tràng toàn những điều chả ai hiểu nỗi. - Bug ư? Sao độ khó lại cao thế này? Kyle Villard chỉ là nhân vật phụ thôi mà?!Bug? Nhân vật phụ? Cái quái gì vậy chứ?! Trước khi kịp hiểu chuyện, mắt Ariel đã tối sầm lại.Lần tiếp theo nhỏ mở mắt ra-nhỏ đã quay về chín tháng trước.Năm học thứ năm bắt đầu lại từ đầu. Và cuộc sống vốn chỉ xoay quanh việc tốt nghiệp của Ariel giờ đang dần thay đổi theo những cách mà nhỏ sẽ không bao giờ ngờ đến...Update nhanh nhất ở Hakoln, wattpad hên xui 🥲…