Vì anh...em sẽ đi !Vì hạnh phúc của anh...em sẽ chịu đau khổ !Chúc anh và cô ta hạnh phúc !Nhưng em xin anh đừng bao giờ để em nhìn thấy anh nữa....em sẽ lại đau đấy !Tạm biệt anh....! Người em đã từng thương hơn cả bản thân mình !! Người em cho là cả thế giới ! Người em muốn dùng cả đời để hy sinh !!*lần đầu Au viết nên hơi nhạt. Có gì nhận xét để Au sửa*…
Hãy tưởng tượng Yoongi là anh trai nuôi của bạn. Anh ấy rất thương và có một tình cảm rất đặc biệt đối với bạn. Còn một thành viên trong BTS là bạn trai bạn. Mình xin giữa bí mật. Đừng chừng chờ gì nữa mà không click vào và đọc luôn nào. Lưu ý mình viết vừa dưới dạng truyện vừa dưới dạng tin nhắn.…
Tưởng tượng các thành viên của tổ điều tra (Investigation Team) trong Persona 4 là một gia đình...Ngoài ra cũng giới thiệu luôn các gia đình SEES và Phantom Thieves.…
"Thế đấy, xe đạp của mẹ chính là người đã đưa tôi vào đời, cũng chính là người đã dạy tôi những bài học mà nhà trường không thể có. Chính nó cũng là những kỉ niệm, quá khứ tốt đẹp mà tôi hằng lưu giữ. Dù biết rằng, cái mới sẽ thay thế cái cũ, không thể nào tránh khỏi vòng xoáy của thời gian, nhưng sâu thẳm trong tim, nó vẫn là vật mà tôi yêu quý nhất, vẫn là một góc nhỏ để khi nhìn lại, tôi sẽ thấy một thời học sinh đã đi qua!"…
Đây là tác phẩm đầu tay của mình.Các bạn cứ gạch đá thoải mái.Có gì sai sót các bạn cứ comment cho mình nhé!Chuyện này mình viết về VKOOK và HOPEMIN.Thể loại: Đam mỹ, có tí ngược, HEAi là ANTI thì vui lòng bấm nút back để quay về trang chủ Wattpad ạ!Chúc các Shiper đọc chuyện vui vẻ ^^!…
Chuyện kể về một cô gái tên Hàn Linh (14 tuổi) tỉnh dậy và thấy mình bị mắc kẹt trong tầng hầm của một tòa nhà bỏ hoang. Không có bất kỳ ký ức, hoặc thậm chí là một manh mối, cô lang thang trong tòa nhà, mệt mỏi và chóng mặt. Rồi cô tình cờ gặp một gã quấn khăn khắp mình, tự giới thiệu mình là Nguyệt Lang😈 và cầm một thứ như lưỡi liềm-=>Một cuộc phiêu lưu kỳ lạ đang xảy ra giữa họ, những lời hứa xương máu giữa họ giữa tình thế bị mắc kẹt trong tòa nhà kỳ lạ này. Không biết tại sao số phận đã đặt họ ở đó. Nhưng họ sẽ liều mạng tìm lối thoát. next-> chap1…
Một câu chuyện tình yêu của hai viên cảnh sát, hiểu nhau nên rất thường xuyên cãi vã.Câu chuyện không chỉ có câu chuyện tình yêu mà có một chút tình tiết vụ án ở đây.Nhân vật là của bác Aoyama GoshoTình tiết là do mình nghĩ ra nên sẽ không hoàn chỉnh, tình tiết đơn giản dễ đoán. Do mình quá muốn đi chiếc OTP này.…
Trên tầng thượng,quanh năm dù ngày hạ nắng gắt,hay đêm đông lạnh giá,cũng có điều gì đó thật đặc biệt,cậu ta ở đó,một người kì lạ,như thể là dân cư của một thế giới đầy ánh sáng, cậu lạnh như gió mùa đông,nhưng lại ấm áp như mặt trời mùa hạ,những lời dịu dàng không bao giờ giấu giếm,hay đôi khi là những khoảng lặng lạ lùng không báo trước.Nhưng dù thế nào,mỗi khi rảo chân những bước hối hả trên bậc cầu thang dẫn đến vương quốc của cậu ,cô luôn biết rằng trên cánh cửa xanh rêu và tràn ngập ánh sáng kia,cậu sẽ đợi,sẽ nhìn cô thật nhanh và mỉm cười....…
Tóm Tắt TruyệnThành phố nơi bao nhiêu con người tìm đến để mưu sinh nhưng cũng chính là nơi có không ít mặt tối. Góc khuất của nơi này chính là vô số các loại tệ nạn và việc có những thí nghiệm bất hợp pháp xảy ra cũng đã là chuyện thường. Không biết bao nhiêu người đã bị những thí nghiệm man rợ đó hành hạ, đáng lẽ chúng sẽ không bao giờ bị công khai cho đến khi... - Thí nghiệm 1270 và 1709 đã thành công....- Thí nghiệm số 1270 đã trốn thoát....- Thí nghiệm 1709 đã mất tích. Nghi ngờ là bị 1270 bắt....- Kẻ đang bị cảnh sát tìm kiếm chính là thí nghiệm 1270 của chúng ta.- Chúng ta buộc phải công khai chuyện này nếu không chúng ta có lẽ sẽ là người tiếp theo.Hình ảnh của một cô gái bị giam cầm bởi dây xích và những ám ảnh tâm lý, hình bóng của một phụ nữ với khẩu súng trong tay vẻ mặt thỏa mãn của y khiến người ta ghê tởm.…
Một kiếp làm người, đóng cửa trái tim nhốt lại những gì mềm mại nhất để dấn thân vào bùn lầy tăm tối.Trọng sinh một đời có thể nhẹ nhàng liền nhẹ nhàng, không có việc gì làm đi lên núi vào rừng đánh chút lâm sản, đào chút dược liệu, kiếm chút tiền. Nhà quá nghèo thì làm giàu thôi. Nhà quá rách nát thì xây lại thôi. Thân thể quá kém thì bồi bổ thôi. Tuổi thọ quá ngắn thì tu luyện thôi.Nhấn mạnh không phải tu tiên. Truyện không có ngược luyến, không có những hình ảnh cấm trẻ em dưới mười tám. Là nữ chủ nhưng có nam chủ hay không còn phải xem tâm tình của tác giả. Tâm tình tốt thì cho nam chủ xuất hiện, tâm tình không tốt thì hên xui đi.Truyện nhẹ nhàng, không có nhiều nội dung khiến tâm lý người đọc trở nên bực dọc hoặc là tiêu cực. Vì sức khỏe của độc giả, tác giả sẽ không viết hoặc đào sâu những tình tiết như vậy. Tác giả cũng từng là người đọc nên biết tâm lý khi đọc truyện mà tức anh ách nó khó chịu lắm, thậm chí còn dễ khiến người ta nổi cáu với người xung quanh. Tác giả viết truyện vì sở thích cũng là vì giải trí chứ không phải để đốn tim độc giả.Nếu độc giả có ý kiến cứ việc để lại tin nhắn hoặc lời bình, tác giả rất vui lòng đọc và tiếp thu. Nhưng có thể nhắn lại hay không thì còn phải xem tác giả có thể hay không không quá bận rộn. Công việc của tác giả đôi khi rảnh rỗi những hầu hết là khá bận, mong quý vị độc giả bao dung nhiều hơn.Chúc quý vị đọc truyện thư giãn có được nhiều niềm vui và sức khỏe trong cuộc sống!…
Màn sương sớm phủ kín những triền núi như tấm khăn lụa bạc quấn quanh bản làng heo hút. Tiếng gà rừng gáy vang từ xa vọng lại, hòa lẫn với tiếng lá xào xạc trong gió. Trên con đường đất lổn nhổn đá vụn, một bóng người lững thững bước đi - dáng vẻ gầy guộc, xiêu vẹo như một cành khô trước cơn gió núi. Giang Sinh đứng lặng trước căn nhà gỗ đơn sơ, ánh mắt trống rỗng nhìn về phía xa, nơi Pà Dung đang cười rạng rỡ bên người đàn ông khác. Cô như một cánh bướm sặc sỡ giữa núi rừng, chưa từng thuộc về anh. Lòng anh quặn thắt, nhưng chẳng còn nước mắt để rơi. Những vết thương trên người anh-vết xước từ gai rừng, vết bầm từ những cú đánh lén-tất cả giờ đây chẳng còn đau bằng cảm giác bị lãng quên. Gió lạnh lùa qua, mang theo mùi đất ẩm và mùi khói bếp, nhưng Giang Sinh không còn cảm thấy gì nữa. Anh nhìn con đường mòn dẫn xuống xuôi - con đường mà anh từng chối bỏ vì một tình yêu mê muội. Lặng lẽ, anh cất bước. Không còn ngoảnh lại. Sau lưng anh, tiếng cười đùa của Pà Dung vẫn vang vọng, nhưng trong đó, có còn ai gọi tên anh đâu?…
Tác giả :Lựu Liên Hương Thái 1. Trì Noãn Noãn cùng Tiết Ứng Chi bên nhau 2 năm, mọi người đều nói hai thiên tài học bá này có bao nhiêu xứng đôi.Nhưng có một ngày, hai thiên tài này chia tay. Mọi người phản ứng đầu tiên đều là đáng tiếc, sau đó liền cho rằng Trì Noãn Noãn quá không biết quý trọng. Tiết Ứng Chi lớn lên vừa có tiền vừa có sắc lại có sự nghiệp, nam nhân tốt như vậy đốt đèn lồng tìm cũng không thấy.Không ai biết rằng, Trì Noãn Noãn đây có bao nhiêu mệt tâmSau một ngày nọ, trời mưa to tầm tã giữa mùa hè, người bạn trai cũ thiên tài kia trong mưa khóc thê thảm, năn nỉ cầu xin nàng quay lại.Nhìn cặp mắt cầu xin đó, Trì Noãn Noãn lại thờ ơ. Lúc này, có người cầm ô đi tới bên người nàngĐêm mưa, Yến Bạch nói với nàng: " Noãn Noãn, chúng ta về nhà đi"2. Thời cấp ba Trì Noãn Noãn dáng người nho nhỏ, cười rộ lên ấm áp như mặt trời, các bạn đồng học đều thích nàng, trong đó có Yến BạchKhông ai biết, Yến Bạch yêu thầm Trì Noãn Noãn 7 năm, nàng giống như tia sáng, chiếu vào nội tâm u ám của hắn.Sau này, Yến Bạch nghe nói Trì Noãn Noãn yêu đương, giống với nàng, bạn trai nàng cũng là một thiên tài.Tiếp sau đó, Yến Bạch nghe nói bọn họ chia tay, tất cả mọi người đều nói Trì Noãn Noãn không hiểu chuyện, chỉ có Yến Bạch, tìm đến Tiết Ứng Chi, cùng hắn động thủKia lúc sau, Yến Bạch không hề áp lực chính mình cảm tìnhSau lại, vào một ngày nọ, họ chính thức bên nhau ( Nữ thiên tài X bề ngoài cao lãnh bên trong thích làm nũng dính người nam chủ)…
Người Ê Đê (tiếng Ê Đê: Anak Đê hay Anak Đê-Gar) là một dân tộc trong số 54 dân tộc tại Việt Nam. Người Ê Đê nói tiếng Ê Đê một ngôn ngữ thuộc phân nhóm ngôn ngữ Chăm là ngôn ngữ thuộc ngữ chi Malay-Polynesia của ngữ hệ Nam Đảo. Người Ê Đê thuộc nhóm chủng tộc Austronesia. Trước năm 1975, tại miền nam Việt Nam, trong văn bản hành chính của Việt Nam Cộng hoà, người Ê Đê được gọi là người Rađê (Rhade). Theo tài liệu của Ủy ban Dân tộc Chính phủ Việt Nam dân số người Ê Đê thống kê ngày 01/04/2009 là khoảng 331.194 người, xếp thứ 11 về số lượng trong cộng đồng các dân tộc Việt Nam.[4] Người Ê Đê hiện nay khá đặc trưng, nổi bật là một cộng đồng có xu hướng tương đối thống nhất ý thức dân tộc , cũng là một cộng đồng dân tộc-tôn giáo khá rõ nét với hơn 90% dân số ảnh hưởng của đạo Tin Lành.Anak Ê Đê hay Anak Đê-GarNhà dài Ê Đê tại bảo tàng dân tộc họcTổng số dânkhoảng gần một nửa triệu ~(490.000 người) trên thế giới +[1]Khu vực có số dân đáng kểViệt Nam, Campuchia, Hoa Kỳ, Canada và các nước Bắc Âu theo đạo Tin Lành Campuchia120.000[2] Việt Nam330.348[3] Thái Lan? Hoa Kỳ30.000[cần dẫn nguồn] Pháp1.000Ngôn ngữÊ Đê, Việt, Khmer, Lào, Thái Lan, PhápTôn giáoTin Lành chiếm hơn 90% dân số Ê Đê, thuyết vật linh, Công giáo, Phật giáoSắc tộc có liên quanUtsul, Gia Rai, Chăm, Ra Glai, Chu Ru, Mã Lai, Indonesia, Philippines, Brunei, Hồi giáo miền Nam Thái Lan…