Nhớ cái hồi còn là những cô cậu học trò còn bỡ ngỡ bước chân vào cấp 3 mà giờ tớ đã bắt đầu đi làm rồi đây. Thời gian trôi nhanh thật đấy! Ôi cái thời thơ ngây, khờ dại ấy. Có biết bao nhiêu là kỉ niệm. Buồn, vui, xen lẫn đủ cả. Nhưng có lẽ thứ khiến tớ mãi khắc ghi trong tim mình chính là cậu. Tình đầu của tớ!…
Hi guys! As you see this is not a new story. It's just a translation of Jordan Lynde's A Proscriptive Relationship (from English into Vietnamese). I hope she wouldn't mind since i had claimed this is not my story, and i'm translating it not for any purpose but to turn this wonderful story into a new language (to popularize it). The copyright belongs to Jordan( i believe her Wattpad name is XxSkater2Girl16xX, and i don't know if Jordan Lynde is her real name or not :P). If you should ever read this, please forgive me for not asking you, Jordan. And if you have any problem, you can ask me, i will surely take it down. But i hope you wouldn't ever do such thing :)(and my English is terrible, i know, that's one of the reasons i want to translate this story)…
Cả lớp vẫn đang học, nhưng tôi chẳng thể nào tập trung được.Những lời giảng của cô giáo như chảy qua tai tôi, còn tôi lại không thể không chú ý đến Vũ.Nó ngồi ngay bên cạnh tôi, gần đến mức tôi có thể cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng của nó, cảm giác gần gũi đến lạ.Tôi đang viết vào vở, nhưng đôi mắt lại không ngừng quay sang nhìn Vũ.Nó vẫn như thế, bình thản nhưng lại khiến tôi chẳng thể rời mắt.Bỗng nhiên, tôi cảm thấy một cảm giác lạ lùng trên tay mình.Lúc đầu, tôi tưởng mình chỉ mơ tưởng, nhưng không. Một bàn tay ấm áp, nhẹ nhàng, lướt qua tay tôi.Trần Hoàng Thiên Vũ không hề nhìn tôi, nhưng có thể cảm nhận được cái nắm tay ấy, dù chỉ là chạm nhẹ thôi.Giọng nó cất lên, mang theo sự ngọt ngào không thể chối từ:- Nguyệt Anh,đừng làm ngơ tao nữa.Tao làm gì sai mà bạn không thèm quan tâm đến tao thế?.Tôi hơi giật mình, nhưng cố gắng giữ vẻ mặt lạnh lùng, mặc dù trái tim tôi đập nhanh hơn một chút.Cái kiểu làm nũng ấy của Vũ...thật sự rất khó để từ chối.- Mày lại muốn gì nữa? Tự dưng làm nũng vậy là sao?.Mắt Vũ sáng lên, nó tiến gần hơn một bước, vẫn giữ cái giọng nũng nịu ấy:- Cái gì mà "tự dưng"? Tao chỉ muốn hỏi một câu thôi mà.- Mày không thể dành chút thời gian cho tao sao?.- Không.Trần Hoàng Thiên Vũ × Vũ Hân Nguyệt Anh…
Tớ mơ một giấc mơ đẹp nhưng không thể tỉnh dậy được... - I had a endless beautiful dream..._________Đây là câu chuyện dựa trên trải nghiệm có thật và trí nhớ của tớ về một giấc mơ tớ từng mơ thấy, được thêm thắt dựa theo trí tưởng tượng của tớ.…
Ở mỗi khoảnh khắc , ta sẽ trở thành điều đặc biệt của ai đó . Dù thời gian có khắc nghiệt đẩy mọi thứ lấp lánh vào quên lãng , thì khoảnh khắc mỗi người từng trở thành đặc biệt của nhau vẫn tồn tại như một thứ tình cảm xinh đẹp . Không cần phải lãng quên , vì vốn dĩ lúc ấy , chúng ta thực sự là điều đặc biệt của nhau P/s : Lần đầu tớ viết truyện , có sai sót gì mong các cậu bỏ qua và góp ý ^^!! Truyện ra mỗi ngày một chap !!…
Đây là câu chuyện đầu tiên của mk mong các bạn ủng hộ.Trong truyện sẽ có những chi tiết ko có thật mong mọi người thông cảm.Mk rất thk Bộ truyện Conan nên tất cả tên nhân vật mk đều lấy trong Conan nhé.Với lại mình cx chưa quen viết nên mk sẽ tham khảo truyện của các bạn. Vì vậy có thể cốt truyện giống của các bạn, mong bỏ qua nhé.Xin được chỉ giáo.…
"Một cuộc giao dịch, cô mang thai con của người lạ, mang bụng bầu gả cho người đàn ông đã đính ước từ nhỏ. Vốn cho rằng chỉ là một cuộc giao dịch, lại dây dưa thứ tình cảm không nên có trong cuộc hôn nhân này. Mười tháng hoài thai sắp sinh, một tờ đơn ly hôn trên đất, cô mới hoàn toàn tình ngộ. Sau này anh ta nói "Bà xã về đi, người anh yêu luôn là em"…