Tác giả: yinsedesongrongNguồn: LofterEditor: wjdqhdhr_Bản edit đã có sự đồng ý từ tác giả, vui lòng không mang đi chỗ khác hay CHUYỂN VER!Peyz x XunBối cảnh ngụy hiện thựcGõ mấy dòng kỳ lạ này là vì video kia của Jindong, tất cả đều đang cười, chỉ có Xun điên cuồng khen Peyz nói tiếng Trung tốt lắm…
Hãy để mình bảo vệ cậu, Fany.---"Cậu có thể tha thứ cho mình không?""Có quan trọng không?""Có.""Tại sao?""Vì mình biết cậu quan tâm và mình đã coi nhẹ điều đó, ngay cả khi- - mình thích cậu.""Wow, tôi chưa bao giờ biết việc thích một người nghĩa là đi âu yếm tất cả những người khác đấy, chắc tôi sống trong hang động rồi."---Mình muốn cậu, và mình muốn cậu cũng muốn mình.…
hai bạn thả thính nhau thôi chứ chưa yêu.textfic, ooc, chửi thề.được cigastraw đưa cho xem cái post của bạn nào trên group fanfic, mình thấy tên fic mình viết nên mình vui quá, viết vội cái này rồi up luôn. cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình nha.…
Truyện đam mỹ viết về fanfic và chỉ được đăng tại Wattpad https://www.wattpad.com/Tên: ConCaiNit666Truyện đa phần là trên 18+ Tôi mong các bạn chưa đủ tuổi né truyện mình ra , nếu có đọc trúng thì thoát ra nhé .…
Một câu chuyện về tình yêu tự nhiên và thuần khiết, về sự "chần chừ" của hai nhân vật đối với ước mơ và tình yêu của mình. Lối hành văn xinh đẹp, cốt truyện chậm rãi nhưng mang nhiều chi tiết ý nghĩa sẽ đem lại cho các bạn những cảm xúc ngọt ngào và cả những suy tư.…
Hai anh của Jihoon hình như có gì đó không đúng?Top!Lehends x Bot!KiinWarning: Fanfic không có thật, 100% delulu.❌Nếu muốn lấy ý tưởng chỉ cần xin phép mình, đừng bê đi khi chưa có sự đồng ý.…
câu chuyện bú đá do tác giả bịa ra. bị ngu ngốc í :)))vài mẩu ngẫu hứng (hứng lên thì khùng điên) của tui dành cho nhà cún khỉ. có thể sẽ có cameo 1 vài nhà khác.…
Kiếp này không được...thì kiếp sau.Câu nói ấy từng nhẹ như gió, như nụ cười dưới mái hiên ngày nắng nhạt. Nhưng khi thời gian trôi qua, khi cái gọi là "kiếp sau" cứ lặp đi lặp lại như một bản án không hồi kết, thì mới hiểu...không phải tất cả lời hứa đều là hy vọng.Qua bao vòng luân hồiKhông biết đã từng ch3t đi bao nhiêu lần, từng sống lại bao nhiêu kiếp, từng lạc bao nhiêu chốn nhân gianChỉ có mình là nhớ.Chỉ có mình là gánh cả ký ức của trăm năm, của ngàn năm, của hàng vạn lần gào thét trong tuyệt vọng, khóc cạn nước mắt rồi, vẫn không thể thoát Như một đứa trẻ đứng giữa lễ hội đèn trời, ngẩng đầu nhìn ánh sáng bay lên, trong tim bỗng dâng trào cảm giác mất mát dữ dội. Nhìn thấy một người đứng giữa dòng người đông đúc, quay đầu nhìn lại. Đôi mắt lạ nhưng thân thuộc đến rợn người. Không gọi được tên, không nhớ được điều gì, chỉ biết chạy theo. Nhưng đèn tắt. Người lẫn vào bóng đêm. Lạc mất.Mỗi kiếp, lại đau thêm một chút.Mỗi lần tái sinh, vết thương trong lòng không mất đi, chỉ sâu hơn.Tình yêu ấy không còn đẹp. Không còn dịu dàng.Nó trở thành ám ảnh. Trở thành gánh nặng. Trở thành xiềng xích siết lấy cổ, khiến mỗi nhịp thở đều nghẹt thở, mỗi bước chân đều nặng như đá đeo chân.Biết là không nên tiến lại gần.Biết là nên quay đi.Nhưng không làm được.Lại bắt đầu một hành trình mới. Một cuộc đời mới để lặp lại những điều cũ. Gần nhau- rồi lạc nhau. Thương nhau- rồi tổn thương nhau. Nhận ra nhau- rồi mất nhau.Luôn là mình nhận ra trước.Luôn là người ấ…