[ Good Omens ] Mặc Kệ Tất Cả Chúng Tôi Yêu Em Thiên Thần.AllAziraphale.Tôi ở đây , và sẽ mãi ở đây để nghe ý kiến của bạn.Tôi làm tất cả vì Otp của tôi , lẫn của bạn.Tôi mong chubgs ta có thể đồng hành với nhau ở Otp này.…
Cũng là fic từ ngày đầu GO ra mắt nên hơi cũ kĩ và ooc rất nhiều =)))) nói chung là mqh tam giác giữa Aziraphale-XXXXXX(Crowley)-Gabriel. Gabriel tất nhiên là sắm vai phản diện y mùa 1, ghét ác =)))))) Nói về khoảng thời gian Crowley còn là một thiên thần, cùng đó là trận chiến với những kẻ sa ngã và thiên đường.Khuyên mọi người không nên đọc, thật luôn.Cảnh Báo: OOC/ CRACKCANON/ VĂN PHONG HƠI LẬM ĐAM MẼO(?) và KHÔNG NÊN ĐỌC. Đừng Phán Xét tôi làm ơn!!!Truyện viết mục đích mất não để thoã thú vui, nhắc lại "CHO VUI" =)))))Tự sáng tác không bê đi đâu!Không chuyển ver hay ăn cắp dưới mọi hình hức!!KHÔNG NHẬN XÉT!! KHÔNG GÓP Ý HAY CÔNG KÍCH!! ĂN NÓI XÀ LƠ LÓC!!! cmt văn minh, lịch sự.Zui thì đọc, ko zui thì tìm truyện khác đọc nha. Iu nhìu.…
Tác giả: CalipsanDịch: OrphicSummary: Aziraphale và Crowley đấu tranh để tìm lại sự cân bằng trong mối quan hệ của họ sau Armageddon.----------------------------------------------------Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không mang đi nơi khác hoặc chuyển ver.Vì không giỏi tiếng Anh lắm nên khi dịch sẽ có sai sót và không đúng 100% mong mọi người góp ý và bỏ qua.…
"Cho phép mình gửi lời xin lỗi vì đã trễ giờ, nhưng mình cũng mong là chừng mười phút thiếu vắng mình thế khiến các bạn nhận ra rằng các bạn cũng không cần mình đến vậy," cậu cất giọng, mặt gần với thiết bị thu thanh của radio. Chiếc mi-crô đã cũ và hơi hỏng hóc, nhưng vẫn luôn chạy khá tốt. Cậu có một chiếc máy ghi âm, để có thể tải các tập phát sóng lên Spotify vào bất cứ lúc nào cậu thấy thích; một điều hơi ngớ ngẩn, bởi Jeno vẫn chưa bao giờ có ý định làm, nhưng dù sao thì cậu vẫn giữ nó lại. "Các bạn đã sẵn sàng để tận hưởng những điều chẳng lý thú chút gì với mình chưa nào?""Ồ. Những ba mươi hai bạn trong hôm nay cơ đấy. Mình thậm chí còn không có đến ngần ấy bạn bè," cậu lẩm bẩm một mình, liếc qua hộp thoại để thấy một chuỗi các kí tự vô nghĩa cùng các biểu tượng cảm xúc.. Vài người chào đón cậu, một số tán đồng, và thật ấm áp khi được là chính Lee Jeno trong căn phòng kí túc nhỏ của đại học, trò chuyện với những người lạ trên Internet.[Dịch từ nguyên bản tiếng Anh GO, JENO! của DIURNO.Ủng hộ tác giả và bản gốc tại https://archiveofourown.org/users/diurno/pseuds/diurnoBản dịch đã có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không tự ý mang ra ngoài dưới mọi hình thức.GO, JENO! by DIURNO: 2019 edition by DIURNO.VIETNAMESE edition by JAY (seizethejay).]…
Cặp chính : Yuuichirou Hyakuya x Mikaela Hyakuya ( YuuMika )Cặp phụ : Guren x Shinya ( GuShin ) , Shinoa x Mitsuba ( ShinoMitsu ) , Crowley x Ferid ( CrowFe ) Cùng một số các nhân vật khác : Krul , Ashera , Yoichi , Kimizuki , Akane Thể loại : Đam mỹ , Bách hợp , OE , HETruyện là sản phẩm của trí tưởng tượng , không liên quan đến truyện gốc . Mỗi câu chuyện không liên quan đến nhau . Nếu mang đi đâu hãy xin phép Misa ( là tui ) nhé ^^Lưu ý : viết không hay xin đừng dùng từ ngữ thô tục làm mất lòng nhau ; ai không thích Đam mỹ , Bách hợp mời click back . Cảm tạ .…
Tổng hợp những short nhỏ nhỏ mình viết cho Crowziraphale.Có nhưng mẫu truyện đã được đăng lên facebook rồi, nên nếu lỡ như cậu thấy nó quen quen thì đừng ngại nhé.…
" Cậu đang đánh mất chính mình đấy, Aziraphale ". ...Lưu ý: đây chỉ là oneshort thỏa mãn những ý tưởng của tôi thôi nên văn không hay lắm đâuÀ đây cũng là một phần nhỏ trong bộ đầu của tôi nên là hơi khó hiểu một chút á Cảm vì đã đọc .🥰…
I woke up to a sound.It wasn't loud, nor urgent, just a soft, deliberate knock against wood. The kind that lingers, waiting to be acknowledged.Knock, knock.The room was dark, except for the faint glow of streetlights bleeding through the curtains. Everything looked the same: the walls, the ceiling, the bed I was lying on.Nothing was out of place.And yet, something felt wrong.Knock, knock.The sound wasn't coming from the front door. It was closer. Much closer.Right outside my bedroom.The room stayed still, wrapped in darkness, thick and suffocating, with only the tick of the clock echoing through the quiet. I didn't move, didn't turn on the light. I just lay there, listening - letting the sound drift through the rhythm of my breath.I had locked the front door. My smart lock made sure no one could enter without the code.So then... who was standing out there?…