Lucia
Ngày khai giảng năm ấy...Tôi đã gặp một người con trai lớn hơn tôi 5 tuổi...... và cũng là bạn trai tôi.Người đã cho tôi rất nhiều kỉ niệm, cảm xúc.....tôi luôn trân trọng, nâng niu những kí ức ấy.......mãi cho tới ngày tôi biến mất.…
Buông tay đôi khi cũng là một điều tốt, có khi buông tay sẽ khiến người mình yêu được hạnh phúc thì hãy nên buông tay, đừng cố chấp níu kéo lại cũng chẳng được gì, trong tình yêu chẳng thể miễn cưỡng... thôi thì cứ để người đó được hạnh phúc.…
Giữa hai người, không quá hờ hững đến vừa gặp đã lướt qua nhau, không quá cuồng nhiệt đến mức thề sống hẹn chết vì người nọ, chỉ đơn giản là đặt người vào một góc trong tim, dịu dàng nâng niu như vậy đã khiến Dalziel hạnh phúc vô ngần.…
¡¡không có cốt truyện, chỉ thịt và tềnh niu!!Lưu ý ngôn từ tục tĩu không phù hợp cân nhắc trước khi đọc…
"Dù gì thì người đệm đàn đã mãi mãi rời xa rồi, níu kéo cũng đâu còn ích gì nữa?"Cp: Riwook (Ricky Shen-Park Gunwook)HE (huhu ending)LƯU Ý: fic chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả (tác giả rest) nên có thể bị gỡ bỏ bất kì lúc nào…
Cp: La Ngôn x Lưu VũLà vì quá tự ti sợ hãi, mới dặn mình phải dứt khoát nhẫn tâm...Là vì quá yêu thương, mà bất chấp mọi thứ để níu kéo...Có những thứ, ngay từ đầu, có lẽ đã sai rồi.…
Truyện kể về bạn học tuổi thơ sau vài năm gặp lại liền thay đổi như chong chóng. Vương Nguyên tỏ vẻ như chưa bao giờ gặp hắn, tỏ ra quên hắn, quên cả tình cảm của hắn. Vương Tuấn Khải thì níu kéo, giành giật thứ tình cảm mà hắn cho rằng đó là tình yêu lại bị Vương Nguyên phủ nhận, và cứ như thế tới một ngày...…
Anh từng nói "Hạnh phúc do tôi lựa chọn ".Nhưng em vẫn đợi đến một ngày Anh sẽ chấp nhận em, yêu Anh 3 năm đổi lại chỉ là câu "Em phiền phức" -Người Anh yêu quay trở lại em chỉ là người thứ 3 .Cuối cùng, em buông tay, Anh lại níu kéo nhưng mà.............. liệu còn có thể không Anh? Em mệt rồi.…
Em là bóng bóng nhẹ nhàng, sáng đến thuần khiết thu hút tôi tuyệt đối. Tôi yêu em bằng thứtình yêu nâng niu – tình đầu của tôi! Em là mưa năng động, nhiệt huyết đầy sức sống. Tôi yêu em bằngthứ tình yêu nồng nhiệt nhất, bỏng cháy nhất – tình yêu khắc cốt ghi tâm!…
Có những điều mất một đời để nhớ,Cũng có những thứ cả một đời khó quên,Chưa biết một đời là bao xa,Đôi lúc buông bỏ chính là việc cần nhiều dũng cảm và bản lĩnh hơn là cố gắng níu giữ đến tận cùng,Rất nhiều... *Lấy cảm hứng từ ca khúc "How can I love the heartbreak, The one I love is you" - AKMU…
Ở một vũ trụ tồn tại những chiến binh, họ chiến đấu vì lí lẽ của mình. Và tại Trái Đất, họ biết đến với cái tên OverMan luôn sát cánh cùng quân đội, chiến đấu vì tự do của hành tinh mình trước mối nguy xâm lược từ đế chế thiên hà Drared hùng mạnh.…
ánh mắt mà thành an dành cho minh hiếu phải gọi là tình rất tình , còn minh hiếu hả? dịu rất dịu…
Một tình yêu mà chỉ có mình em vun đắp thì sẽ như thế nào? Nó thật sự rất mệt mỏi, em chỉ có thể nhìn theo anh mà không nhận được bất cứ ánh mắt nào của anh cả, đến lúc nào đó em không thể chờ được nữa, em quyết định buông tay rồi anh lại níu lấy như vậy có nghĩa gì nữa? Chúng ta kết thúc rồi...…
duyên gái "huấn văn""ủa em lan sao em không đi lấy chồng mà cứ bám theo tui để mần chi năm nay em cũng 18 tuổi rồi chớ còn 15,16 nữa đâu không lấy chồng mốt ế cho coi à nghen"Lan nghĩa nghĩ hồi rồi nũng nịu đáp:"em hông thích lấy chồng đâu thà ở giá mà nuôi thân béo mầm còn hơn chị ạ mà em hông có ế được mô chị đừng lo có ế chị cưới em nghe"…
Cậu nói: “Em thích một chàng trai đáng yêu dễ thương và hay cười!”Anh đáp: “Anh không đáng yêu cũng chẳng dễ thương! Mà ngược lại còn rất trầm tính! Nhưng vì em! Nụ cười của anh sẽ luôn thường trực!”Cậu lại nói: “Em thích một chàng trai vui tính, quan tâm tới em!”Anh lắc đầu, lạnh băng: “Anh không vui tính cũng không biết pha trò. Người khác thường rét run khi ở cạnh anh. Nhưng anh sẽ luôn ở bên, bảo vệ và che chở cho em! Dù có chuyện gì xảy ra! Em luôn có thể yên tâm ở yên trong vòng tay anh mà trốn tránh! Để một mình người yêu em gánh chịu là đủ!”Cậu nũng nịu: “Em thích một chàng trai biết nấu ăn và dọn dẹp nhà cửa!”Anh mỉm cười, ôn nhu đáp: “Anh không thể nấu ăn cũng chẳng thể hạ mình mà lau dọn! Nhưng anh đủ sức để nấu cho em một bát mỳ khi em đói, có thể nấu cháo cho em khi em ốm, cũng có thể mua cả một siêu thị cho em thoải mái lựa chọn. Và cũng sẽ thuê người làm cho ngôi nhà luôn sạch bong!”Cậu cắn môi, dường như sắp bị khuất phục: “Em ghét những con người đào hoa!”Anh ôm cậu vào lòng, khẳng định: “Anh có thể đào hoa nhưng trong trái tim này chỉ có mình em mà thôi!”Cậu chau mày suy nghĩ thêm lý do thì anh đưa mặt cậu gần kề mặt mình rồi đặt lên môi cậu một nụ hôn nhẹ. Sau đó mới dùng ánh mắt yêu thương của mình mà thuyết phục cậu, anh nhẹ giọng: “Anh không hề đạt những tiêu chuẩn mà em đề ra mà cũng chẳng hoàn hảo như người ta nói. Nhưng trái tim, tâm can này lại trọn vẹn tới hoàn hảo tình cảm dành cho em … Anh sẽ làm mọi thứ để để em cảm thấy mình là con người may mắn nhất thế gian này! Em có đồng ý lấy anh không?”…
Đoạn trích 1Nghi An dụi dụi đầu vào ngực của Hạc Hiên khiến anh không khỏi thở dài. Một tay anh vỗ lưng cô, tay còn lại xoa xoa đầu:"Sao em khóc dữ vậy, hửm?"Bởi vì quá chén nên cô nghĩ mình đang mơ. Mà trong giấc mơ của cô, lâu lắm rồi không được nghe giọng nói ấm áp của anh, thế nên cảm nhận được giọng nói của anh bên tai mình, bất giác Nghi An lại khóc lớn hơn.Cô nức nở: "Rõ ràng em không thích anh nữa mà, em không muốn thích anh nữa đâu". Vì đang khóc, giọng lại như nũng nịu cào vào tim anh. Giọng điệu giấu đầu lòi đuôi đó khiến lòng anh như bị nhéo mạnh." Được, em không cần thích anh, anh yêu em là đủ rồi".Đoạn trích 2"Sao em lại tới?". Hạc Hiên đẩy mắt kính ngẩng đầu nhìn cô rồi vội tiến lên ôm cô." Bắt gian đấy". Phụt... anh cười rộ." Em nghe ai nói đó?"" Mọi người trong công ty nói đấy".Anh thầm thở dài trong lòng đúng là mang thai vào liền ngốc nghếch. Hạc Hiên gõ nhẹ lên đầu cô: " Không có ai để em bắt đâu. Vào phòng trong nghỉ đi, anh đi lấy trái cây cho em". Nghi An cũng ngờ ngợ theo lời anh bước vào.Vì có cuộc họp đột xuất nên hơn 40 phút sau, Hạc Hiên cầm theo đĩa trái cay bước vào. Không ngoài dự đoán của anh, cô đã ngủ . Cũng 8 tháng nên bụng của cô to hơn nhiều, đôi khi lại bị chuột rút nên hay tỉnh giấc giữa chừng. Hạc Hiên đặt đĩa lên bàn, bước đến giường. Cánh tay anh sờ đến bàn chân lạnh ngắt của cô liền nhíu mày. Anh đến tủ lấy ra đôi tất mang cho cô rồi lại xoa bóp cho cô một hồi. Nhìn cô say giấc, anh bất giác mỉm cười in nhẹ một nụ hôn lên trán cô: "Ngủ ngon bảo bối".Tác giả: MiA…
" Bà xã, mau dậy đi " Giọng nói ôn nhu phát ra từ cửa ngoài. " Tử Tuyệt, Tử Tuyệt " Cô gái hốt hoảng lên tiếng, khiến cho người đàn ông vội vả chạy vào." Sao thế? Em có bị gì không?" " Tử Tuyệt, ông xã lưng em đau quá, là do anh " cô gái trách móc người đàn ông, khuôn mặt hơi nhăn lên.Tống Tử Tuyệt cười nhẹ, người hổm xuống vuốt tóc cô " Bà xã, ngoan, là do anh, em mau thay đồ đến trường đi, có gì tối nay anh sẽ đền bù cho em nhiều hơn nữa " Tô Thanh Lam bốc hỏa, cái con người này thật quá biến thái mà, cô không thèm nói nữa.Tô Thanh Lam nhanh chóng dùng khăn quấn quanh người rồi chạy vào nhà vệ sinh, Tống Tử Tuyệt vốn đang bình tĩnh nhưng khi thấy cô quấn khăn đi vào nhà tắm thì lại cương cứng lên. Thật khổ cho hắn quá, ai bảo vợ yêu của hắn quá quyến rũ làm gì chứ.- --------------------------------------------------------Tống Tử Tuyệt chở cô đến trường, chiếc xe hơi dừng lại sau góc khuất bóng cây, Tô Thanh Lam mở cửa xe đi xuống, trước khi xuống xe Tống Tử Tuyệt kéo tay cô lại thừa cơ hôn sâu xuống môi cô, Tô Thanh Lam đỏ mặt đánh nhẹ vào ngực hắn. Nâng nhẹ cô thể cô lên đùi hắn, Tống Tử Tuyệt từ từ đưa lưỡi vào, khuấy đảo bên trong khoang miệng cô, môi hắn mút mạnh vào môi cô phát ra tiếng " chụt, chụt ", tay không an phận xoa nắn ngực cô, luồn ra sau dây áo cởi áo ngực cô ra. Tống Tử Tuyệt vén áo lên, nhìn 2 bên vú cô thèm khát, liền chỉ muốn đè cô ra mà đâm sâu vào. Tô Thanh Lam vừa sợ vừa xấu hổ, đang đứng ngoài cổng trường, ngộ nhỡ ai nhìn thấy thì làm sao chứ? Hắn không ngại nhưng cô ngại. Cô đẩy mặt hắn khỏi ngực mình xấu hổ lẻn tiếng " Anh mau tránh ra, trễ..trễ giờ học em mất, mau buông em ra...ư..m." Bị cô cự tuyệt, hắn nhăn mặt lên buồn bực. Tô Thanh Lam nhanh chóng sửa soạn lại quần áo của mình rồi ôm lấy hắn nũng nĩu " Ông xã, nhăn mặt sẽ khiến anh mau già đó, cười lên nè, chụt " không quên hôn lên má hắn, Tống Tử Tuyệt ăn mềm không ăn cứng, nếu khiến Tống Tử Tuyệt tức giận thì tối nay cô xác định thật rồi, mai khỏi đi học. …
Team : @Genius_TeamTác Giả : @Mythaole1Nước mắt em rơi vì anh , anh có hay biết Trái tim em đau vì anh , anh có biết không Vì anh em có thể làm tất cả mọi chuyện . Còn anh , anh có thể làm tất cả vì em được không ?…
Lời bộc bạch của một người con gái:Ba tôi có một báu vật. Không, thực ra nó đơn giản chỉ là một cuốn sổ đựng trong chiếc hộp đen. Tôi gọi như vậy vì sau bao lần chuyển nhà, hàng chục năm bôn ba đó đây, ngay thời khắc khốn cùng nhất ba cũng chưa từng để mất nó. Tôi cố gặng hỏi thì ba tôi liền lảng đi. Cách ông nâng niu trân trọng nó càng khơi dậy tính hiếu kì, tò mò của tôi. Năm mười tuổi, dù không được phép, tôi vẫn lén mở cuốn sổ ra xem. Tôi vô cùng kinh ngạc khi hầu hết các trang đều dán kín những tấm ảnh chụp cùng một người đàn ông. Bộ quân phục cho tôi biết chúng được chụp khi ba tôi còn là một sĩ quan. Người trong ảnh là một người Mĩ trẻ, cao lớn rắn rỏi, cầu vai đeo lon sáng bóng, mái tóc vàng óng và đôi mắt màu xanh lơ. Từ thuở ấy, tôi đã hiểu vì sao mẹ bỏ đi bao năm mà ba tôi không đi bước nữa, vì sao ánh mắt ba luôn nhìn xa xăm, vì sao ba giật mình mỗi khi tôi hát lên một ca khúc tình cảm Tiếng Anh nào đó. Có lẽ, đôi mắt xanh lơ trong ảnh kia chính là nỗi ám ảnh lớn nhất trong cuộc đời của ba tôi.Trang cuối cuốn sổ, chỉ ghi ngắn gọn một cái tên.James HarrisLời tác giả: Người viết nhỏ tuổi, tập tành viết lách. Chân thành mong mỏi được ủng hộ và góp ý. Xin cảm ơn!…