Duy Ngọc × Khôi Vũ || Alter Duft
Vài mẩu kẹo đường của khầy Ngọc và Timeo…
Vài mẩu kẹo đường của khầy Ngọc và Timeo…
Giữa những ngày nắng và mưa, hai con mèo cứ quấn quýt bên nhau - như cách tụi mình, dù có gì xảy ra, vẫn chẳng thể rời xa. 🌧️☀️…
Tên truyện: Hừng đôngTác giả: Thời Vi Nguyệt ThượngThể loại: Duyên trời tác hợp, tận thế, vô hạn lưu, tương thân tương ái, HENhân vật chính: Đường Triều Vũ, Tống Vãn PhongTóm tắt: Em là ánh dương không bao giờ lặn trong lòng tôi.Bản edit thuộc về TT31KK…
Anh là kẻ may mắn, vì có em trong đời.…
Viết về allsoleum, hoặc ncp, tùy tình huống và tình trạng tinh thần. Truyện có sai xót mong mọi người thông cảm…
Thể loại: đam mỹ, võng phối, hơi ác nhỏ nhen về sau ôn nhu công x tự bế thụ, ấm áp nhẹ nhàng, HE.Edit: Muối | Tình trạng: Hoàn.. chưa beta...- Văn án -Đây là câu chuyện kể về sức mạnh của tình yêu và uy lực của tình thân.Đây là một võng phối thế thân văn.Và còn là một âm mưu hết mực ôn nhu.Bản edit chưa có sự đồng ý của tác giả, hoàn toàn là edit chui, vui lòng không mang đi nơi khác.Nguồn: https://muoivantue.com/danmei/gap-nhau-luc-thoi-gian-yen-lang-hoa-vat-ngu/(Bản re-up này chưa có xin phép Muối, vì quá thích truyện nên muốn ôm về đọc offline lại thôi, khổ nỗi wattpad mất cái chức năng private rồi nên nếu editor yêu cầu mình sẽ gỡ truyện.)…
Trong con hẻm nhỏ, ẩn dưới lớp cây thường xuân, một tiệm trà chỉ mở cửa khi trời ngả chiều. Khách ghé qua đều nói rằng nơi đó "có hương thơm khiến lòng người bình yên"----------------------Chỉ có tác giả là thật :))) còn lại là giả :))))…
nghiêm cấm đưa ra trước mặt chính chủ !…
Tôi thầm ngước nhìn em, nhìn em ôm lấy hào quang chính mình thầm mơ ước.Em lặng Ngước nhìn tôi, nhìn tôi với nổi khát khao cuộc sống bình lặng.…
"ZERO" là câu chuyện về 30 người chơi bị mắc kẹt trong một trò chơi thực tế ảo kỳ quái, nơi họ mất đi ký ức và phải đối diện với những thử thách không ngừng. Trong hành trình này, những tình cảm bị tẩy xóa, những bí mật bị vùi lấp dần được hé mở. Các mối quan hệ giữa họ đầy phức tạp, giữa tình yêu, sự hy sinh và sự sống sót. Liệu họ có thể tìm ra lối thoát, hay sẽ bị hệ thống nuốt chửng?…
linhriobuitruonglinh x rioBùi Trường Linh x Đỗ Việt Tiến…
Intro:Duy Ngọc đang cực kỳ hoảng loạn,hắn chỉ đơn giản dùng chút chiêu trò thao túng học lỏm được trên mạng thôi,mà sao em yêu của hắn lại trở thành một con người khác thế này!!!…
"Anh chỉ muốn em được bình yên"…
Ở đây bế mều Berlin và khu tự trị thiêu thân^^…
Woo Seul-gi tỉnh dậy và nhận ra mình bị giam giữ trong một căn phòng không lối thoát. Cổ cô bị khóa chặt bằng một chiếc vòng da lạnh buốt-dấu hiệu cho sự sở hữu tuyệt đối của Yoo Jae-yi. Không chỉ là một trò chơi kiểm soát thông thường, Jae-yi dần đẩy Seul-gi đến bờ vực tuyệt vọng, nơi cô không còn phân biệt được giữa sợ hãi và phục tùng.Mỗi bữa ăn, mỗi giấc ngủ, mỗi lời nói đều bị giám sát. Jae-yi không cần dùng xích sắt hay roi da-chỉ cần những lời nói lạnh lùng, những cái chạm ám ảnh cũng đủ để Seul-gi gục ngã. Nhưng liệu có thực sự không có lối thoát, hay chính Seul-gi cũng đang dần chìm vào vòng kiểm soát ấy?Một câu chuyện về sự giam cầm, hành hạ và những ranh giới mờ nhạt giữa nỗi sợ hãi và sự lệ thuộc.Thể loại: Dark Romance, ngược tâm + thể xác, thao túng tâm lý, cưỡng đoạt, độc chiếm, chiếm hữu.#fanfic, #jeayi, #seulgi #friendlyvinalry, #gl…
Summary: Khôi Vũ không phải là một chàng trai hậu đậu, nhưng không hiểu sao trước mắt cậu lại là hình ảnh cốc cà phê không còn nguyên vẹn và một người đàn ông bị ngã với chiếc áo tinh khôi bị sẫm màu.Warning: Thế giới giả tưởng không ảo tưởng!!, dỗi x dỗ (?), gương vỡ lại lành, ...#1 noswitch (9/10/25)…
Không gian ẩm thấp của căn phòng thí nghiệm dưới lòng đất luôn sặc mùi sát trùng, lạnh lẽo đến mức tưởng như hơi thở cũng có thể bị đóng băng. Từng tiếng nhỏ giọt của nước từ trần bê tông rơi xuống nền kim loại vang vọng, kéo dài như một sự tra tấn tinh thần vô hình. Trong góc, một bóng dáng nhỏ gầy co ro, hai tay ôm chặt đầu gối, đôi mắt đen láy trống rỗng, giống như đã quen với thứ bóng tối này từ rất lâu rồi.Cao Đồ ngồi tựa vào tường, đầu gối ôm sát ngực, mắt khép hờ như đang ngủ, nhưng đôi tai vẫn căng lên lắng nghe mọi chuyển động xung quanh.…
rồi một ngày, người ta nhận ra rằng chỉ cần được yêu, thì mọi giới hạn đều tan biến. Kể cả thời gian, cũng trở thành thứ có thể nắm trong tay"dành hết cả thanh xuân này cho nhau, liệu còn bên nhau lúc mai sau?"- trích từ Hẹn em ở lần yêu thứ 2…