[Tuấn Hạn | RPS] HÀNG CHÂU TRONG CƠN BÃO
Thể loại: fanfic, OOCCouple: Cung Tuấn - Trương Triết HạnTất cả chỉ là tưởng tượng, không liên quan tới người thật.Nội dung: Đối mặt hiện thực tàn nhẫn, nỗ lực vạch một con đường cho họ gặp được nhau.…
[Truyện tranh Yaoi] Mình sưu tầm
Truyện được lấy từ nhiều nơi và mình sẽ ghi nguồn đàng hoàng nha ^^ [ Cảnh Cáo] Ai kì thị và không đọc được Yaoi H+ thì xin lướt qua... không chấp nhận các cmt tục, chửi Lần đầu mình xin truyện nên mọi người ủng hộ nha 😉❤ -- Lãnh Vương --…
Điềm đạm dụ dỗ cực Omega
Trong thế giới ABO, Chiến Sơn Vi Vương.Tác giả: Ốc Anh Vũ One shot Thích thì mình cho cái cmt với bình chọn nà! Không thích thì click back nha. Không thích mà vô tào lao mía lao chị chửi ráng chịu. Tác giả rất cục súc :))…
Trái Đất hình vuông
Rõ ràng là Trái Đất hình vuông còn gì?!…
THÁNH VƯƠNG KIẾM THẦN - Vương Kỳ Minh
Tương truyền rằng trên thế giới tồn tại bảy món vũ khí có thể cân bằng vạn vật trong đúng thiên luật. thế nhưng, vào 5 trăm năm trước đây, một con người đã phá vỡ phong ấn ấy, bảy thần khí liền tản ra khắp đại lục Khởi Nguyên, con người ấy tên là Minh Kỳ. Thế giới bắt đầu hỗn loạn.......…
[ĐAM MỸ] [CAO H] DƯƠNG VŨ
TÁC PHẨM DO MÌNH SÁNG TÁC. TUYỆT ĐỐI KHÔNG REPOST KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP!!!Ôn Khánh Vũ x Lam Cẩm DươngThể loại: 1x1, sủng ngọt, cao H (sẽ có ở các phiên ngoại), thanh xuân vườn trường, ngược tâm, ôn nhu nhẹ nhàng si tình công x nhà mặt phố bố làm to thụVăn án:Ôn Khánh Vũ ngủ thiếp đi vì quá mệt. Hắn bay chuyến đêm qua từ thành phố khác về đây, sáng nay chưa kịp đến nhận chức cơ quan mới gần đây vì máy bay gặp sự cố khởi hành chậm, nhân viên khuân vác vừa đến đã làm ồn cả nhà vì lúc chuyển đồ đạc luôn gây ra tiếng động, Ôn Khánh Vũ không yên tâm nên mới trực tiếp ra chỉ huy. Giờ đã quá mệt, hắn nên ngủ một chút.Ôn Khánh Vũ thấy một giấc mơ kỳ lạ.Hắn mơ về thời trung học, hắn vẫn còn mặc áo trắng đứng từ lan can nhìn xuống sân trường. Lần đó là mùa thu, lá vàng trải khắp nơi, trời quang đãng, gió se se..."Học trưởng, em là Lam Cẩm Dương."Ôn Khánh Vũ quay đầu, nhìn thấy khuôn mặt ngang tầm mắt mình, nở nụ cười trong sáng."Ôn Khánh Vũ." Hắn vẫn luôn nhã nhặn như vậy, luôn xa cách với người ta.Lam Cẩm Dương nhìn Ôn Khánh Vũ một lát, rồi kéo tay hắn đi. Ôn Khánh Vũ ít nhiều ngại tiếp xúc người lạ, định vùng tay ra. Nhưng ngay khi dừng lại Lam Cẩm Dương đã buông tay trước. Hắn lục lọi thứ gì đó trong ba lô, một hồi lấy thứ đó ra."Học trưởng, của anh."Ôn Khánh Vũ nhận lấy, mắt nhìn chằm chằm Lam Cẩm Dương."Cộc cộc."Hắn chợt tỉnh dậy vì tiếng gõ cửa. Ôn Khánh Vũ ngủ không sâu lắm, liền mở mắt, xỏ dép bông ra mở cửa."Tôi cho chó ăn xong rồi. Giờ chúng ta có thể nói chuyện được chứ?"…













