[GL] Hey, What's Love? 2
Thì, đây là phần 2 của bộ truyện nhảm nhí nào đó :)))Chưa đọc phần 1 thì vào trang của toii để đọc nheNói sao ta, dù nó nhảm nhưng toii lại có một chút không muốn kết thúc nó:vvRồi, vào đi nè~…
Thì, đây là phần 2 của bộ truyện nhảm nhí nào đó :)))Chưa đọc phần 1 thì vào trang của toii để đọc nheNói sao ta, dù nó nhảm nhưng toii lại có một chút không muốn kết thúc nó:vvRồi, vào đi nè~…
Câu truyện được ra đời bởi sự thiếu đạo đức của t với ảnh🤗, mê mê và tất nhiên là k có thật nhé, đọc truyện của t thì t cảm ơn nhưng xin đừng đem đi đâu hay ảnh hưởng đến họ nhé. Có thể đưa ý tưởng hay yêu cầu nhé, tất nhiên chỉ rhyder làm chủ đàn ông thôi nhé🤡.Gì t cũng viết được hết, ngọt, dăm,bạo còn ngược thì hên xui tâm trạng t à😔…
Chúng đánh đập, chúng chửi em sao anh có thể đứng yên, chúng phải chả giá, hối hận... không đủ, đánh chửi...cũng không đủ, anh biết rồi...chúng phải trả giá bằng chính mạng mình, không ai được phép làm em tổn thương hết hahaha…
Tác giả: NÃI CÁI BA BAEditor/dịch giả: AKDLFLSThể loại: Gương vỡ không lành, ngược tra, SENăm thứ hai sau khi tôi mất, Lâm Viễn kết hôn với người trên đầu quả tim của anh ta. Mọi thứ vẫn như thường, ngoại trừ...... Anh ta đã gọi nhầm tên cô dâu. "An Nhiên, anh nguyện ý." Giọng nói mạnh mẽ. Nhưng, An Nhiên ... là tên của tôi. Tôi giật mình, cho là anh ta đã nhìn thấy tôi.Nhưng thay vì nhìn về hướng tôi, anh ta lại nhìn vào hư vô.Phía khách mời ồn ào nghị luận. Cuối cùng anh ta đã cho dừng buổi lễ kết hôn này lại.Link đọc trên wordpress: https://akdlfls.wordpress.com/2022/12/15/zhihuco-cau-truyen-truy-the-hoa-tang-trang-nao-khong-an-nhien-lam-vien/Link gốc: https://www.zhihu.com/question/520125263/answer/2725664733?fbclid=IwAR0lEmC_EGpw3NoKr0YrITLl8Zs3ePEWX7nD0bYJLWeFfjgFXSWt8B9wEg&utm_id=0&mibextid=Zxz2cZ…
"...từng nốt nhạc rơi vào tai ryu minseok hoàn hảo và lịch thiệp giống hệt như con người lee minhyung.ryu minseok không biết cảm giác ứ đọng nơi cuống họng của nó là gì, phần còn lại của những cảm xúc vụng dại bắt đầu trào ra khỏi mi mắt. bài nhạc vỡ lòng nó đã chơi đến thuộc từng nốt trở nên thật xa lạ khi nó cố gắng đuổi theo tiết tấu của lee minhyung. tay nó run lên, vết thương được sơ cứu kỹ càng lại có dấu hiệu rướm máu.thế nhưng sau tất cả những suy nghĩ không tên bắt đầu tràn lan làm nó bối rối, lee minhyung vậy mà bỏ cuộc trước.nốt trầm đặt sai vị trí là một cái cớ hoàn hảo để dừng lại.ngón tay hắn rời khỏi bản hòa âm dang dở, tiếng thở dài phá vỡ sự lặng thinh khi giai điệu tan ra thành đôi ngả."Tác phẩm thuộc project Thu Vân Mộng Ảnh.…
và cánh đồng bất tận cháy mãi.photo via pinterest.…
Chỉ là những bức tranh countryhumans của tớCác cậu cớ thể gọi tớ là Tarlyn hoặc gì được cũng đc=>Làm ơn không THIEF, TRACE ạ! Muốn lấy tranh thì cứ xin là đc(`・ω・')…
mình hơi lười miêu tả đọc thì biết, chán đến phát ngán nên mình viết bậy tí…
Tô Mộ Vũ bị ép tải về một ứng dụng mai mối trực tuyến.…
Một ngày nọ, Tô Xương Hà bỗng dưng biến thành một chú cún con.…
ai là fan nalu mời vô nha....fan lisana đừng vô và đừng ném gạch ạ…
anh đi rồi, bình minh chẳng mãi tới với em.photo via pinterest.…
truyện này mọi người có thể ra lệnh tùy ý cho team mũ rơm đó là mục đích của chuyện hihi mong mọi người ủng hộ…
✐tên: Nụ cười của anh !✐tác giả: Quỳnh Trang✐thể loại: boy love✐nhân vật trong này đều là countryhumans ➩ người trong truyện xưng tôi 「finland」✐Lần đầu viết truyện trên app này và thứ đang dùng là cái điện thoại nên có khả năng sai chính tả nhiều ✐ Và thời gian ra truyện rất lâu ☞ nguyên nhân: lười, đi học thêm nhiều.✐ Mong được giúp đỡ và thông cảm cho sự lười biếng của tôi ༎ຶ‿༎ຶRa chap mới: thứ 3, thứ 6 mỗi tuần ❥Đến đây xin hết và cảm ơn đã ghé đến bộ truyện đầu tiên này!…
Hắn lúc nào cũng ngân nga bản đồng dao ấy, người khác gọi hắn điên... Nhưng người con gái ấy thì khôngKomori yui em là của anh…
"Nếu như một ngày nào đó... bạn phát ngấy với em thì sao?" Tác phẩm thuộc project Thu Vân Mộng Ảnh.…
"Em yêu bạn. Mà bạn ngon quá, em sắp chết tới nơi luôn." Tác phẩm thuộc project Thu Vân Mộng Ảnh.…
Hyui có nuôi một chú sóc nhỏ..…
Tại sao khi có, ta lại không trân trọng?Tại sao mẩt đi, ta mới thấy nó quan trọng?…
chỉ là ạt bục hoy…