Mỗi người sinh ra đã có một loài hoa tượng trưng cho riêng mình. Và Takemichi là người duy nhất có khả năng nhìn thấy được nó.
-- Em là một nhiếp ảnh gia, còn các anh là những minh tinh thật lộng lẫy. Em nhìn mọi người qua ống kính nhỏ, nhưng để thấy được tất cả sự đẹp đẽ thì cần nhìn bằng đôi mắt của chính mình --
Truyện là một phần tách riêng của bộ: Chịch khóc lão đại đối thủ một mất một cònTác giả: Ngoan ManhCảnh báo: THỤ SONG TÍNH, THỤ SONG TÍNH, THỤ SONG TÍNHTóm tắt nội dung:Thụ là đại ca xã hội đen, không ngờ có một ngày bị đàn em phản bội, bị tống vô tù. Càng không ngờ hơn nữa là cậu đã bị đối thủ một mất một còn, cảnh sát công, khóa lại, cưỡng dâm, dạy dỗ,...Thụ một miệng chửi "Con mẹ anh", một miệng bị chơi tới nhũn cả người.…
tác giả: Dương Quang (Camanvan)thể loại : Thô tục, song tính, hệ thống, yêu thầm, bệnh trạng tâm lí, 1×1.Tag : chiếm hữu biến thái ngầm công × nhu nhược mảnh mai trà xanh dâm đãng thụ.Giới thiệu: Tú Chiêu sinh ra khác người, cậu đã được chuẩn đoán không sống nổi qua 20 tuổi. Thay vì chìm đắm trong đau khổ của bệnh tật, cậu quyết định vui vẻ sống những ngày cuối cùng. Trước ngày ra đi vẫn còn tranh thủ đọc nốt truyện khiêu dâm nam nam đang nổi trên mạng. Sau khi chết, cậu bất ngờ được một hệ thống giới thiệu làm nhiệm vụ thay đổi cốt truyện cho những thế giới vô cùng thú vị: - Biến thành trà xanh giải cứu anh đẹp trai nhà giàu học giỏi. - Biến thành tiểu thế tử bị ghét bỏ trong nhà sau đó bị hoàng đế ép vào cung chơi nát bướm. - Biến thành thế thân đáng yêu của tổng tài ngoài lạnh trong nứng. - Biến thành bé người yêu ốm yếu của bác sĩ lạnh lùng.... Cuối cùng cậu cũng nhận ra, dù ở thế giới nào mình cũng bị nam chủ chơi nát bướm, không những không thể phản kháng mà còn yêu luôn người ta.*Ghi chú của nam chủ: Dù em đi đâu, dù em là ai, dù em làm gì thì em cũng là của tôi. Mãi mãi là của tôi, tất cả đều là của tôi. Đừng hòng chạy mất !!!!《CHÌA KHÓA: MỌI ĐAU KHỔ SẼ QUA ĐI KHI HẠNH PHÚC TỚI~》*****TRÀ XANH LÀ CHỈ TÍNH THẢO MAI LÀM NŨNG BIẾT NỊNH NỌT CHỨ KHÔNG PHẢI TIỂU TAM CƯỚP CHỒNG NHENNN !! Chỉ đăng tại wp @camanvan Nghiêm cấm đọc web reup, kiếm tiền bất hợp pháp.…
Tác giả: Khinh Giác.Thể loại: Hiện đại, ABO, NP, H văn, Vả mặt, Truy thê tá hoả tràng, HE.Tình trạng bản gốc: Hoàn.Tình trạng edit: Lết lết...Edit: Peach Luku.Tóm tắt những câu vả để đời:Công 1: Cậu không xứng.Công 2: Tôi không hứng thú với đàn ông.Công 3: Tôi chỉ thích nam sinh nhỏ nhắn đáng yêu…
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất."Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?""Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý."Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?"Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời:"Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao."Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói:"Sao chẳng giống tao chút nào thế?"Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà.Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó."Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười "Mày thì đúng gu tao đấy.""À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề."Không có gì."Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp.-------------------(1/3/2022)Bìa: Mật Ly tặng…
Tác giả: Cửu LamNguồn edit: vinoteSố chương: 166Văn án:Kiếp trước, Bùi Ngọc Kiều trời sinh ngu độn, tuy xinh đẹp một phương, thế nhưng vẫn chậm chạp chưa gả, sau này được Hoàng đế chỉ hôn cho Sở vương Tư Đồ Tu. Sau ba năm, Tư Đồ Tu phụng mệnh bình loạn, lúc hồi kinh thì nàng đã hương tiêu ngọc vẫn. Trọng sinh trở về thuở mười lăm, Bùi Ngọc Kiều lại sống những ngày hạnh phúc được bà nội cưng chiều, cha ruột thương yêu, lúc chọn một tướng công tốt thì Sở vương mặt lạnh như một ông thầy nghiêm khắc đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng. - Bùi Ngọc Kiều: Xin ngày đừng cưới ta, ta không muốn bị ngài nắm trong lòng bàn tay nữa đâu ~>_<~-Tư Đồ Tu: Nàng đã xuất sư, thế thì nên báo ơn sư rồi. -Bùi Ngọc Kiều: ... (Ai cứu ta với!) Thể loại: Song trọng sinh, sủng, ngọt, nam nữ chính đều sạch.…
Tác giả: Ngư Mộ Diêu.Thể loại: Xuyên không, bá đạo si tình cường công, cường thụ, cường thủ hào đoạt, 1×1, HE. Tình trạng bản chính: HoànEdit: RimBộ này hồi trước đã có người edit nhưng đến chương 27 lại drop, nên mình quyết định edit vì mình quá thích hai nhân vật chính trong đây. Là chính mình edit không cop của nhà kia nhé. Đây là edit chui nên không mang ra ngoài, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ =]]…