bản tình ca thứ tám
có nơi nào, mà thời gian đứng yên?
nắng thôi vàng, quả đất thôi nghiêng
muốn ôm trọn
giọt sương trên lá cây
cũng giống như ôm vì sao vào ban ngày
vì là lần đầu tiên
anh nghe tim mình lên tiếng
sau bao đêm cô đơn triền miên
dương vẫn luôn đắn đo về vị trí của kiều trong trái tim mình. chỉ đơn giản là một người em thân thiết, hay tình cảm ấy đã vượt mức từ lâu?
anh vẫn luôn khát khao được ôm lấy em, được cùng em bước qua những cột mốc quan trong của cả hai, được tâm sự với em về mọi thứ trên đời
đã có những đêm không ngủ, đã có những lần hỏi dò bạn bè
"nếu mày cảm thấy lúc nào cũng muốn ở cạnh người ta, kiểu xa là nhớ gặp nhau là cười, thì tức là mày yêu rồi"
"sao tao biết là tao yêu rồi á? chịu, chỉ đơn giản là tao cảm thấy nếu bỏ lỡ người đó thì cuộc đời tao sau này sẽ trở nên vô vị, nên tao phải ngỏ lời vội chứ sao"
"thẳng với cong cái gì? yêu là yêu thôi"
"..."
rất nhiều câu trả lời mà dương nhận lại được
khi xa em có nhớ, khi gần em có vui, và chắc chắn dương luôn muốn em là một điều quan trọng trong cuộc sống của mình
vậy là...
dương thích em
hậu quả của chuỗi ngày thao thức ấy là một đăng dương thẫn thờ chuẩn bị hành lý cho chuyến concert tại las vegas. còn 1 tuần nữa là đến ngày khởi hành, dương muốn tỏ rõ lòng mình trước khi được cùng em đặt chân đến một đất nước mới
————
duongdomic
hi pháp kiều ,
mình ở bên domic ent, bên mình muốn book bạn vào ngày xx/xx/2025, không biết bạn đã có lịch trình vào ngày hôm đó chưa nhỉ?
phap_kieu3
????????
gì đây dương
duongdomic
🥺🥺🥺
bé ơi đi ăn với anh nhé
phap_kieu3
🤔
bạn đợi mình check lịch rồi mình sẽ báo lại với bên bạn nhé
duongdomic
oke bạn nhé😎
phap_kieu3
bỏ cái mắt kính ra?
duongdomic
🥹
phap_kieu3
(x)có ai nói anh làm nũng rất hiệu quả chưa hả dương?
đón em nhe
(💗)
duongdomic
(x) 😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭
dạ thưa bạn
mình sẽ có mặt đúng giờ
(🫡)
————
"gì dọ, nay ngày gì mà rủ tui đi ăn dọ"
"chuyện hệ trọng"
"gì nghe ghê quá dương, em không chịu trách nhiệm được đâu đó"
"được màaaaa, chuyện này em làm được"
"để tui coi, ông liệu hồn"
dương đưa em đến một quán ăn nằm sâu trong hẻm nhỏ. đây là nơi mà dương vô tình tìm được trong thời gian còn làm thực tập sinh - một địa điểm đã cùng dương trải qua nhiều cột mốc quan trọng trong hành trình theo đuổi âm nhạc, và lần này dương muốn tới đây để có thể giãi bày hết tấm lòng của mình tới em
cả hai bắt đầu bữa ăn với những câu chuyện xung quanh họ. em kể chuyện thằng an dạo này hay rủ em đi mua quần áo, đến việc hội anh em thảo điền tính làm một bài nhạc chung của anh. dương thừa nhận, ở bên em luôn khiến anh vô thức nở nụ cười, dù câu chuyện đang kể có thế nào đi chăng nữa
"kiều"
"anh có một chuyện muốn hỏi ý kiến em"
"gì thế, sao nay anh trông nghiêm túc quá dạ"
"từ giờ em nghe anh nói thôi nhé, rồi em trả lời anh sau cũng được"
pháp kiều không hiểu tại sao hôm nay đăng dương lại có vẻ nghiêm trọng đến thế nhưng vẫn gật đầu tỏ vẻ đồng ý với đề nghị của anh
"anh biết là mình mới quen nhau có 1 năm thôi, anh cũng không ngờ là chúng ta đã trải qua nhiều chuyện đến thế. trước hết, anh muốn cảm ơn em vì đã luôn bao dung cho những sai xót của anh trong suốt thời gian qua, anh biết là đã có những điều liên quan đến anh khiến em phiền lòng nhưng anh chắc chắn với em, từ giờ trở đi em sẽ không bao giờ là người phải chịu thiệt thòi nữa. dạo gần đây, anh đã nghiêm túc lắng nghe trái tim mình, và nó nói rằng đã đến lúc anh phải nghe theo trái tim mình mách bảo. anh đã tự đặt ra cho bản thân rất nhiều câu hỏi, và lời giải của chúng chỉ có một"
"anh thích em"
"cho phép anh được bước vào thế giới của em nhé"
mắt em đã nhoè đi từ lúc nào chẳng hay, ngốc nhỉ? dương đã ở trong thế giới của em từ rất lâu rồi mà, chỉ là lúc đó anh chưa nhận ra...
"dương đã thật sự nghĩ kĩ chưa? nếu như có chuyện gì, em và anh sẽ không thể quay trở lại mối quan hệ trước đây đâu"
tất nhiên, em hạnh phúc vì người em thích hoá ra cũng thích em, nhưng em cũng rất lo, lo rằng nếu một mai mọi chuyện không thành, đến ngay cả làm bạn em và dương cũng không thể
"anh biết là em còn nhiều đắn đo, anh cũng không cần em phải trả lời ngay. nhưng anh chắc chắn với em, những gì anh nói hôm nay không phải là cảm xúc nhất thời. anh không thể đảm bảo mọi thứ lúc nào cũng hoàn hảo, nhưng anh sẽ luôn đối xử với em bằng sự chân thành nhất.
"em xấu tính lắm đó, đến lúc đấy đừng có hối hận!!!"
"được bên em thì dù thế nào anh cũng không hối hận"
"vậy chào mừng dương đến với thế giới của em nhé, mong hành trình sau này của em sẽ luôn có anh ở bên"
ngày hôm đó, thế giới đã mất đi hai người cô đơn
đôi tay đi tìm hơi ấm
đôi mi đem màu vương vấn
là giây phút anh nhận ra, anh nhận ra
khi thế gian ngừng xoay vòng, theo chiếc kim đồng hồ
hai trái tim cùng đan lấy nhau, mình chưa thấy đau bao giờ
bình yên hoá ra là như thế
ngày đêm không còn vội chia đôi, mặt trời ngưng rơi
là giây phút anh nhận ra không thời gian như ngừng trôi...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com