Happy birthday
Hôm nay là một ngày vô cùng đặc biệt đối với em, đó là sinh nhật tròn 22 tuổi của Hoàng Đức Duy. Năm nào em cũng tổ chức sinh nhật chung vui với bạn bè sau đó sẽ về nhà với mẹ, nhưng năm nay lại khác, ngoại lệ của em đi diễn ở Mỹ chưa thể về trong tuần được. Em buồn không? - Có chứ, nói không buồn là dối lòng lắm.
.
" Liệu người ấy có yêu em chân thành
Nếu khóc cứ chạy lại với anh
Gom hết nỗi đau này lên bờ vai để chữa lành
Chân thành đổi lại gì đâu
Chỉ toàn phải chứng kiến thấy
Em đau, anh đau, ta đau
Sao cứ phải xa nhau oh uh oh ... "
...
- Alo ạ? Captain boy nghe đây!
- Trời ạ, cụ tưởng mày chết xó nào rồi chứ!
- ủa ủa?
- Mày có ra Hadilao không thì bảo? Chủ tiệc mà đếch thấy bản mặt đâu.
- Ơ ơ đợi cháu với cụ ơi huhu.
Aizz, là Song Luân gọi thúc giục em ra Hadilao. Em quên bén rằng chính em là người rủ mọi người đi ăn sinh nhật của mình mới chết cơ chứ.
Đức Duy nhanh chóng vơ lấy cái áo khoác rồi gọi taxi đến đó nhanh nhất có thể. Để cụ Sinh đợi lâu chắc ổng cạp đầu em mất thôi.
.
- Phù..
- Êy Duy ơi, bên này này
Là Hùng Huỳnh đang vẫy tay kêu em lại chỗ mọi người tụ tập. Mọi người đã đến đông đủ, chỉ thiếu mỗi em - chủ tiệc và "ai kia" - ngoại lệ của chủ tiệc.
Em nhanh chóng chạy lại chỗ mọi người, điều chỉnh lại tâm trạng và bắt đầu nhập cuộc.
.
" Happy birthday to you.. happy birthday to you.."
" Chúc Captain sinh nhật vui vẻ nha em, cười nhiều lên nhe nhóc "
" Chúc mừng chúc mừng"
" Tuổi mới hiphop hơn nha em haha"
" Ước rồi thổi nến đi nè bé "
Pháp Kiều cầm bánh đưa lại gần hơn cho em thổi nến, không biết rằng chiếc bánh hôm nay do ai đặt nhưng lại rất vừa ý em. Mọi người biết Quang Anh bận công tác không về kịp sợ em tủi thân nên ai cũng ráng quăng miếng hài (mặc dù trớt quớt quài) cho em cười.
Bữa tiệc kết thúc, em chào tạm biệt mọi người rồi ra về với lỉnh kỉnh đủ thứ quà trên tay. Tay còn lại cố lấy điện thoại ra để gọi taxi đến.
Sau khi lên taxi để về nhà, em mới thở phào một hơi dài. Hôm nay thật sự rất vui, nhưng cũng hơi buồn. Em nhớ Quang Anh rồi, anh đã hứa sẽ về kịp để đón sinh nhật cùng em kia mà. Dù sao thì em nhỏ cũng không thể trách anh được, anh có việc bận của anh mà, đón sinh nhật em sau cũng được.
.
Về đến nhà với tâm trạng mệt mỏi, em muốn nằm ngủ lắm rồi. Chợt tiếng thông báo từ điện thoại vang lên làm em bừng tỉnh khỏi cơn buồn ngủ. Mở điện thoại lên, thông báo mà em nhận được là của mẹ.
-------
📱💬
Chị mẹ 💗
Về nhà chưa em?
Nay chơi vui không?
Tuổi mới ngoan nhé, đừng có bướng mà quậy anh quá đấy
Zoi thúyyy
Con vừa về ạ, nay chơi vui lắm nhm con buồn ngủ hụ hụ
Tuổi mới ngoan nhé, đừng có bướng mà quậy anh quá đấy
↪ Con biết rồi màaa, mẹ cứ trêu thôi ý. Anh chọc con thì có
-------
Trả lời tin nhắn của mẹ xong, em liền kiểm tra hết tất cả các tin nhắn trên mọi tài khoản mạng xã hội khác, chỉ để mong thấy một lời chúc mừng từ anh. Nhưng không có gì cả. Thật sự... không có gì từ anh. Cảm giác hụt hẫng len lỏi rồi dần dần lún sâu vào tim. Em buồn tủi đặt điện thoại lên tủ đầu giường, rồi lặng lẽ bước vào nhà tắm để vệ sinh cá nhân.
Em chắc chắn sẽ không biết rằng, người em mong ngóng cả ngày hôm nay đang ở ngay đây. Anh đã về từ lúc em vừa ra ngoài với các anh trai khác rồi. Khi em chuẩn bị ra khỏi nhà, anh cũng vừa đáp máy bay 30 phút trước.
Anh muốn tạo bất ngờ cho em nên đợi cho em đi khỏi mới mở khóa vào nhà. Nhân lúc đó cũng đã đặt bánh kem giao đến quán Hadilao mà mọi người đã hẹn trước.
Lúc em còn đang vui chơi với mọi người ở ngoài thì đã có một người mua đủ loại quà cáp, bánh kẹo em thích để vào một cái thùng to.
Vậy tại sao Đức Duy về nhà nhưng không phát hiện ra bất thường?
Vì Quang Anh đã cất hết hành lý của mình ở một góc khuất mà sáng sớm khi thức dậy Duy mới có thể thấy chúng. Quang Anh đã để thùng quà mà anh chuẩn bị cho em nhỏ ở sau cánh cửa phòng em. Anh biết em nhỏ đi chơi về sẽ rất mệt nên không để ý nhiều đến mọi thứ xung quanh đâu.
Vậy còn Quang Anh? Tại sao Đức Duy không nhận ra anh đã về?
Anh chuẩn bị xong mọi thứ thì đã quay về nhà mình, tắm rửa lại một chút và ghé qua tiệm hoa để mua cho em một bó hoa hướng dương - loài hoa tượng trưng cho lòng trung thành và tình yêu bền bỉ. Hoa hướng dương luôn hướng về phía mặt trời, giống như tình yêu luôn tìm đến ánh sáng và hy vọng.
Hoàng Đức Duy chính xác là mặt trời nhỏ rực cháy của anh.
Khi em đang ngâm mình trong làn nước ấm nóng kia cũng là lúc Quang Anh trở lại. Anh thấy đôi giày em nhỏ đã đặt ngay ngắn ở kệ giày liền biết em đã về nhà. Quang Anh rón rén đi vào nhà để tránh bị Đức Duy phát hiện ra.
Anh đi thẳng đến phòng của em, ngó đến phòng tắm đang sáng đèn. Em nhỏ vẫn bướng bỉnh như vậy, biết rằng tắm khuya không tốt nhưng nếu tâm trạng không ổn thì em liền ngâm mình trong đó rất lâu. Anh đi đến công tắc điện, bấm tắt điện phòng tắm.
Đức Duy đang ngâm mình chợt hoảng loạn, cúp điện giờ này à? Bình thường em sẽ la hét để cầu cứu Quang Anh rồi đấy. Nhưng hôm nay em không cầu cứu anh được nữa, anh chưa về với em.
Đức Duy vội vàng đứng dậy khỏi bồn tắm, vớ được chiếc khăn tắm rồi quấn đại quanh người để ra ngoài xem xét tình hình. Vừa ra bước ra khỏi cửa phòng tắm, em thấy ánh đèn ngủ vẫn đang sáng, chợt nghĩ đèn phòng tắm có vấn đề liền đi kiếm quần áo để mặc vào.
- Bé à tắm đêm không tốt đâu
- Cái..
Duy sững người, trước mắt em là Quang Anh mà? Không phải Quang Anh của em đang ở Mỹ sao? Hàng trăm câu hỏi chạy qua đầu em khiến em quên mất việc mình đang quấn mỗi chiếc khăn tắm.
- Anh?
- Từ từ đã, mặc đồ vào nhé? Lạnh đấy.
Quang Anh đưa cho em một bộ đồ đã được anh lựa sẵn khi nãy, em lúc này vẫn chưa định hình được rốt cuộc là đang mơ hay là hiện thực nữa.
*Chụt
Anh hôn vào má em một cái thật kêu để kéo em ra khỏi dòng suy nghĩ. Em vẫn đang nhìn anh chằm chằm, như vừa muốn mắng anh vừa muốn khóc vậy.
Mắng vì anh về nhưng không đón sinh nhật cùng em, khóc vì anh đã về rồi.
- Quang Anh thật ạ?
- Ừm, là anh, người yêu em đây. Sinh nhật vui vẻ nhé.
Quang Anh nhướn mày cười khẩy, biểu cảm bây giờ chả khác mấy tên bad boy đi tán gái là bao.
Duy như nhận thức được điều gì đó liền vơ lấy điện thoại để xem.
23:59 - 11/6
- Tên khốn nhà anh? Anh bảo anh không về kịp cơ mà?
- Quả thật là lúc báo với em là anh về không kịp. Nhưng 2 tiếng sau vấn đề đã được xử lý nên bây giờ anh ở đây.. và vẫn chúc mừng kịp.
- Tiếp?
- Anh xin lỗi bé vì không báo trước cho em, vì anh muốn tạo bất ngờ thôi mà.
Em mắng anh xong thì chẳng kìm được tủi thân trong lòng từ nãy giờ được nữa, Quang Anh xuất hiện ngay phút cuối để cứu rỗi con tim em. Đức Duy rưng rưng nước mắt mà ôm lấy anh, ôm thật chặt như sợ rằng nếu buông ra thì anh sẽ lại chơi trò trốn tìm với em nữa.
- Mừng .. anh về ..h..ức
- Nín nào ơ kìa? Sao anh về mà khóc thế này?
- Anh còn hỏi? Anh có biết là em đã mong anh đến đón sinh nhật cùng em như nào không hả?
Quang Anh không còn cách nào khác liền bế cục bông tròn ủm mít ướt này ngồi lên đùi mình, anh nhẹ nhàng xoa xoa cái đầu nhỏ đang nghoe nguẩy kia. Dễ thương quá. Duy vẫn thút thít vùi đầu vào lồng ngực anh, Quang Anh lắm trò cực kỳ, lần nào cũng ghẹo làm em không nắm thóp được cái nào hết.
- Nín nào, anh về rồi mà. Anh về ôm bé ngủ nè.
- hức.. anh ra sofa ngủ đi cho tôi
ủa? Em nói gì vậy vợ..
Đã đến lúc Quang Anh trở thành người sốc, dấu chấm hỏi to đùng xuất hiện ngay trước mắt. Sao đột nhiên mình lại bị đuổi ra sofa nhỉ? Vợ ơi..
Em nói xong liền đứng dậy đi thẳng vào nhà tắm, đang ngâm mình dở dang thì chớ.
- Tên khốn nhà anh, ra sofa đi, em chưa skincare nữa.
Tôi là tượng, không nói được.
Quang Anh vẫn chưa thoát khỏi cú sốc, sao nay ẻm lật ngược tình thế nhanh nhỉ?
__________
Chúc Captain boy nhà mình luôn xinh đẹp, thành công trong con đường sự nghiệp sắp tới. Chúc Duy tuổi mới thật rực rỡ nha. Iuu.
Cả nhà cùng chờ xem ALCP của CAPTAIN BOY nhà mình nhoéee.
___________
Thật ra là bản thảo từ trước sinh nhật Quang Anh tới giờ=)))))))))))
W: 10/2024
Published:11/6/2025
èo=))))))) sao mà ngâm lâu vị tar
p/s: lúc toii check lại draft này là fic được 3k đọc ời, iu mng vỡi ạ 💖🌙🐑
----
À còn một điều nữa mng ơi, ghi dòng này là vào 10/6 🙌🏻 trước khi set published chap này 1 ngày.
Hơ hơ=).. có thể nào mà mình 😭?
Tui khóc đó nhe, 2 năm hoạt động trên Watt tui còn chưa viết SE bao giờ.. huống hồ chi cái fic này nó thuộc về healing:))
Mà nha, xin lỗi chứ fic RC t chưa drop cái nào nữa:') ơ hơ
Ựa, đã bảo rồi không phải gu thì click out đi mà 😭🥀
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com