một cô gái trẻ được mọi người gọi với biệt danh Tsunbur, cô là tộc trưởng đời thứ 13 của một bộ lạc chỉ còn vài chục người. Bộ lạc của cô có ước định với loài sói, nhưng cô không thể thực hiện lời hứa kia vì cô đã không còn là tộc trưởng, thật ra là chưa từng làm tộc trưởng vì tộc trưởng đời thứ 14 đã lên thay cô, phá hoại ước định trăm năm của bộ lạc và sói.Sói giận dữ và yêu cầu giao nộp người, tộc trưởng đời 14 nhẫn tâm đưa con trai mình đi thay cô gái được chọn. Cảm thấy bản thân cần có trách nhiệm với sự bất công mà cậu bé phải chịu đựng, cô đã cùng cậu bé đến nơi ở của sói.…
Gồm nhiều câu chuyện không có cốt truyện rõ ràng, được viết dưới dạng tản văn hoặc truyện ngắn phi câu trúc, về những sự việc và cuộc sống thường ngày của tác giả.…
Chiến tranh đơn giản bắt nguồn từ tham vọng hay còn nhiều điều hơn thế. Những người bị lòng tham thao túng và đánh mất mình, nhưng đó là ai, bởi vì tất cả đều tin là mình đúng nên liệu họ có biết họ đang trong vũng bùn ...========================Lưu ý : - Đây là truyện có yếu tố BOYS LOVE. - KHÔNG REUP DƯỚI BẤT KÌ HÌNH THỨC NÀO ! - Đọc phần tự giới thiệu của tác giả trước khi viết bình luận…
mơ về nắng,nắng dệt nên từng hàng chữ, tôi thêu lên muôn vạn nỗi tình si.-Là một tập nhật ký nhỏ, mỗi trang giấy nhàu nát đều là bóng hình nàng thơ của tôi.Chẳng có số liệu, chẳng có gì,Chỉ là những cảm xúc yêu thương mà thôi.Ladies and gentlemen, Taylor Swift.…
"𝙏ì𝙣𝙝 𝙮ê𝙪 𝙡à 𝙢ộ𝙩 𝙩𝙝ứ 𝙠ì 𝙙𝙞ệ𝙪 𝙠𝙝ô𝙣𝙜 𝙥𝙝ả𝙞 𝙮ê𝙪 𝙩ừ 𝙘á𝙞 𝙣𝙝ì𝙣 đầ𝙪 𝙩𝙞ê𝙣 𝙢à 𝙣ó 𝙜ầ𝙣 𝙜𝙞ố𝙣𝙜 𝙣𝙝ư 𝙮ê𝙪 𝙩ừ 𝙘á𝙞 𝙣𝙝ì𝙣 𝙩𝙝ứ 𝙝𝙖𝙞 𝙝ơ𝙣. Đó 𝙡à 𝙘ả𝙢 𝙜𝙞á𝙘 𝙠𝙝𝙞 𝙩𝙖 𝙜ặ𝙥 𝙢ộ𝙩 𝙣𝙜ườ𝙞 𝙢à 𝙩𝙖 𝙗𝙞ế𝙩 𝙧ằ𝙣𝙜 𝙧ồ𝙞 𝙩𝙖 𝙘ũ𝙣𝙜 𝙮ê𝙪 𝙣𝙜ườ𝙞 đó 𝙘ó 𝙩𝙝ể 𝙩𝙖 𝙠𝙝ô𝙣𝙜 𝙮ê𝙪 𝙣𝙜𝙖𝙮 𝙡â𝙥 𝙩ứ𝙘 𝙢à 𝙠𝙞ể𝙪 𝙜ì 𝙩ì𝙣𝙝 𝙮ê𝙪 𝙘ũ𝙣𝙜 𝙨ẽ đế𝙣 ". 📌 Lưu ý : Mọi nhân vật, sự kiện, tên gọi, trong truyện đều là hư cấu, không có dụng ý, khích bác đến bất cứ cơ quan chính trị, tập thể, tôn giáo nào. 📍Đây là truyện đầu tay của tớ cũng là truyện tớ tự viết sẽ có rất nhiều điểm thiếu sót hoặc không hoàn chỉnh , mong mn nhiệt tình đóng góp để tớ có thể sửa lại một cách ổn định nhất, mong mn thưởng thức truyện của tớ một cách happy 😋 . 🎐Vì ms bắt đầu vt truyện và mk khá bận nên thời gian ra truyện của mk sẽ ko đc ổn định khá lâu để ra 1 chap ms , mong mn thông cảm 🙆♀️. 📩 Xin hãy tôn trọng mk bằng cách không reup truyện dưới mọi hình thức.@_luwamh_myiii…
tôi và cô ấy cãi nhau, cuộc cãi vã ấy càng khiến chúng tôi xa cách. cô ấy ngoại tình, ngủ với một con quái vật. đứa con khóc ré lên, chúng tôi mặc kệ chuyện đó và lời qua tiếng lại. ngủ với nhau như những con rối không cảm xúc, không một lời nói. cuối cùng vỏn vẹn lại một chút.…
ngạt thở. tình anh, tình em, tình đất mẹ cha ông.luyến lưu. tình anh, tình em, tình non sông tổ quốc.-tớ tìm thấy vài lời văn cũ năm ngoái, khi còn học lớp 11.lúc ấy vẫn chưa viết xong nên chẳng vội đăng lên. cho đến khoảnh khắc này đây tớ vẫn xem điều nhỏ bé này là niềm tự hào của mình.tớ không chắc mình có thể viết tiếp được không, tâm hồn tớ mất đi sự mộng mơ ngày cũ. tớ sẽ tạm thời để câu chuyện này ở mục [complete], nhưng dù sao đây vẫn là một mẩu chuyện xưa hãy còn dở dang.…
-Noémie 8 tuổi, mất cả cha lẫn mẹ trong một vụ tai nạn giao thông. Noémie không biết điều gì sẽ xảy ra phía trước, tương lai của em sẽ như thế nào khi em thẫn thờ dựa đầu vào bên cửa kính của tàu hỏa mà nghĩ suy, hướng mắt nhìn khung cảnh Paris có lẽ là lần cuối cùng em được ngắm nhìn.-Noémie 8 tuổi lần đầu cảm nhận được sự lạnh lẽo nơi lòng người.-Noémie, ở nhà mọi người gọi em với rất nhiều cái tên, khi thì ngắn gọn là Noé, phiên âm là nô-é, khi thì là "mày", "con ranh", nhưng em chỉ thích được gọi đầy đủ là Noémie, và người đáp ứng được điều đó là chị Renée và Renée cũng thích em gọi chị ấy là Renée, đầy đủ mà không tắt như cách Renée gọi em.-Noémie trong một lần tung tăng quanh thị trấn, em tìm ra được một khu vườn nhỏ, nhiều hoa, hoa nào cũng đẹp, nhiều lá, lá nào cũng xanh, nhiều cỏ, cỏ rậm rạp vô cùng. Em mê đắm và yêu thích khu vườn vô cùng, một khu vườn nhỏ dành cho riêng em. Khu vườn là nơi em trải mình ngắm nhìn trời cao và xanh, là nơi mà những lúc lơ đễnh trốn việc mà nằm ngắm hoa và hưởng gió, là nơi mà những lúc cảm giác đơn côi và hiu quạnh xâm chiếm lấy thể xác em, thể hiện bằng những giọt lệ tuôn. Em chỉ muốn nằm mãi nơi đây, hòa mình vào hoa lá, thơ thẩn nhìn những dạt mây trôi để không phải quay về ngôi nhà đó, nhưng mà còn chị Reneé thì sao...nhưng mà em ưu tiên ước muốn của bản thân mình hơn...và quả thực ước muốn của Noémie đã thành hiện thực khi trong một buổi chiều tà, linh hồn và thể xác em của em đã nằm lại mãi nơi đây, giữa hoa và lá.....Ảnh bìa : từ Pinterest.…
"chiến tranh đã kết thúc, đất nước đã được giải phóng mà cớ sao Tổ Quốc vẫn chưa trả anh cho em?...Tổ Quốc mang anh của em đi rồi, nhiệm vụ hoàng thành, vinh danh chiến sĩ ,cho em hỏi nơi đó người còn lạnh không?"(trong truyện này những nhân vật mình thường xuyên nhắc đến thì tên của họ sẽ khác những nhân vật phụ )*đã ngừng*…
Chàng Tư Lệnh trẻ và chuyện tình đầy gian truân giữa thời kì chiến tranh tàn khốc. Một tình yêu phi tự nhiên? Cuộc tình trái với chuẩn mực đạo đức? Là đơn phương hay những cảm xúc vu vơ? Rồi mọi thứ chỉ dần trở nên vô nghĩa, dằn vặt, như siết lấy tâm hồn chàng nhà thơ trẻ.…