Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3: Quá khứ.

Jeon JungKook khó chịu khi phải thừa nhận rằng gã mạnh hơn hắn. Kể từ khi hắn lên nắm quyền kiểm soát cái đất New York này chưa thằng nào dám đè hắn xuống đất ngoại trừ "con chó" đó. Chỉ cần khi liếm gã dụng sức nhiều một chút thì hầu kết - bộ phận trọng yếu nhất của JungKook sẽ đi tong và ngày mai báo sẽ đưa tin trùm mafia của New York đã qua đời vì bị cắn đứt hầu kết???

Điều này thật ngu xuẩn.

Khó chịu một hồi, hắn đi vào phòng tắm chuẩn bị cho bữa tối với Han YinBo. Có vẻ như Jeon JungKook sẽ chọn nhà hàng Pháp vì quý ông này yêu Pháp như cha của ngài ấy vậy, một đất nước lãng mạn, ngọt ngào.

New York 19:15, La bonne soup - nhà hàng sang trọng ở New York chuyên phục vụ thức ăn kiểu Pháp.

"Thằng khốn Han," giọng nói dịu dàng của JungKook chửi rủa vì đã phải đợi tận mười lăm phút đồng hồ. Ngài là người không có kiên nhẫn khi có chuyện quan trọng.

Chưa đầy một phút sau, cánh cửa nhà hàng mở ra kèm theo đó là một quý ông sang trọng trong bộ vest màu xám, thân hình cao lớn cùng với mái tóc undercut màu highlight và nụ cười rạng rỡ của anh ta thu hút mọi ánh nhìn. JungKook không thích cái điệu cười này, nó giả tạo và ẩn chứa nhiều thứ khiến hắn ghét cay ghét đắng, như mẹ của hắn vậy. Bà ấy là một người phụ nữ rất hay cười.

Khi ngài Han vừa mới ịn mông ngồi xuống bàn ăn, JungKook liền chậm rãi bước qua khoác vai như thể hai người thân thiết lắm và đương nhiên là không thể thiếu một cây súng đã lên nòng dí thẳng vào thái dương quý ngài Han YinBo.

- Xin chào, đã lâu không gặp ông chủ, - Han YinBo cười nói vui vẻ mặc dù súng vẫn đang đè chặt kế bên, có lẽ quý ông của chúng ta đã quá quen với cảnh này rồi - Đều là bạn bè làm ăn với nhau cần gì phải làm vậy ông chủ nhỉ?

- Oắt con, chúng ta chưa bao giờ là bạn cả, đừng có nhận bừa.

Đúng vậy, hắn chẳng xem ai là bạn bè cả, tất cả đều là con cờ để điều khiển và sai khiến với mục đích là củng cố cho ngai vàng của một mình ngài. Kể cả tên quản gia như tôi ngài cũng chưa bao giờ xem là bạn, đơn giản chỉ là hợp tác làm ăn.

Ngài luôn như vậy, luôn cô độc đến đáng thương.

Jeon JungKook chầm chậm bóp cò, mồ hôi trên trán Han YinBo ứa ra.

Cạch một cái.

Súng không có đạn, anh ta thở phào nhẹ nhõm.

- Được rồi vào việc chính nào, - hắn nhếch môi, ung dung trở về ghế ngồi của mình và bắt đầu gọi món, chắc chắn không thế thiếu rượu vang rồi, nó làm bữa ăn trở nên tuyệt vời hơn.

- Ta cần ngươi mời những tên gangster từ nơi khác đến cuộc triển lãm tranh cuối tuần này, - vừa nói JungKook vừa nhâm nhi ly rượu vang sóng sánh sắc đỏ trên tay.

- Ôi ngài cứ đùa, một tên chỉ mới hai mươi lăm tuổi như tôi thì làm sao có khả năng mời được những tên gangster nơi khác chứ? - Han YinBo nham nhở cười, tay điêu luyện cắt món thịt bít tết ngon lành của mình.

- Ta khuyên ngươi một câu nhé, đừng bao giờ cố gắng lừa gạt những kẻ già đời.

Không để Han YinBo trả lời, JungKook liền nói tiếp:

- Ngươi mặc dù không quen những tên gangster nhưng mấy cô ả lẳng lơ của chúng đều quen ngươi, lũ đàn bà đó được gắn cái mác yêu thích nghệ thuật, mà chẳng phải quý ngài Han YinBo của chúng ta đây là một người am hiểu nghệ thuật sao? - Hắn trả menu cho phục vụ sau đó tiếp lời - Nói thật, lũ đàn bà vướng víu đó chẳng xứng đáng để thưởng thức nghệ thuật.

- ... - một khoảng im lặng, Han YinBo không trả lời còn Jeon JungKook thì nhìn chòng chọc vào mắt anh ta như thể đang chờ đợi Han YinBo thốt ra một lý do ngớ ngẩn để lấp liếm vụ này.

- Được rồi, tôi thừa nhận là tôi đều có quen biết tất cả nhưng những quý cô ấy đều xứng đáng được thưởng thức thứ tuyệt vời như nghệ thuật, các cô nàng ngọt ngào từ bên trong, - anh ta cúi mặt xuống, không có can đảm nhìn vào đôi mắt đen tuyền của ông chủ.

- Haha, chúng leo lên giường ngươi để ngươi thưởng thức cái ngọt ngào từ bên trong và giờ đây ngươi lại đem nó ra để khoe khoang với ta sao? - Hắn cười khẩy, dùng thìa khuấy khuấy món súp cua của mình rồi nói tiếp - Nghệ thuật làm tình ư? Ngươi không nên yêu một cô ả nào nếu muốn đứng vững trong thế giới ngầm.

- Nếu ngươi thật sự muốn, hãy yêu một cô nàng hiền lành và bỏ việc rửa tiền cho ta đi, một người đàn ông tốt là người biết chăm lo cho gia đình, chỉ khi gia đình ngươi hạnh phúc ngươi mới là một người đàn ông thực thụ.

- Ồ, đó là một lời khuyên tốt nhưng có lẽ không hợp với tôi, tôi có thể vừa yêu nàng vừa bảo vệ nàng mà vẫn đứng vững được trong thế giới ngầm, tôi vẫn sẽ tiếp tục rửa tiền cho ngài, - Han YinBo uống một ngụm rượu, nhướng mày nói - Yên tâm đi tôi lo tốt cho mình.

- Đàn bà là một lũ giả dối và phiền phức, đừng mất cảnh giác trước những người phụ nữ của mình, - hắn nhún vai, gọi thêm một phần hải sản.

- Ngài đã từng kết hôn hay tiếp xúc với người phụ nữ nào chăng? Kiến thức phong phú nhỉ? - giọng anh ta mỉa mai, biết rõ Jeon JungKook chưa từng để ai bò lên giường hắn.

- Ranh con, ta đáng tuổi chú mi đấy.

- Haha, ngài không định lấy vợ thật sao?

- Nói tiếng nữa thì mi không còn chân để bước khỏi chỗ này đâu. Làm việc cho tốt đi, cún ngoan thì phải biết nghe lời, - hắn đưa ly rượu vang lên, ý muốn cụng ly cùng Han YinBo.

Không khí đột nhiên trầm xuống, JungKook lại tiếp lời:

- Ngươi không nên đặt niềm tin quá nhiều vào những ả lẳng lơ đó, - nói rồi ngài bắt đầu thưởng thức đồ ăn ngon lành và uống hết chai rượu vang yêu thích của mình.

Bữa tối trôi qua khá yên bình, tôi nghe hết cuộc hội thoại giữa họ và đôi lúc sẽ phục vụ cho ngài khi cần. Tôi có để ý một điều: đồ ăn Pháp luôn làm ngài trở nên dịu dàng và ấm áp hơn thường ngày. Chà, đôi lúc ngài vẫn có chút đáng yêu nhỉ?

Cha của Jeon JungKook là một quý ông thông minh đến từ Pháp, mang dòng máu lai Pháp Hàn và mẹ là một cô nàng xinh đẹp của nước Ý. Chuyện tình hai người rất bập bênh, từ nhỏ JungKook không nhận được nhiều sự quan tâm và tình thương yêu của cha mẹ, hắn luôn cô đơn trong chính căn nhà của mình.

Có một ngày cha mẹ hắn cãi nhau rất lớn, sự tức giận đã làm mẹ hắn trở thành một con quỷ dữ và bà đã giết hại chồng của mình, thuốc phiện và rượu bia đã làm bà mất hết nhân tính. Bà ta cầm con dao cắt thịt đâm liên tục vào cơ thể của cha trong khi cha lại cố gắng ôm bà vào lòng....

Đâm mãi, đâm mãi đến khi cơ thể của cha nát bét mẹ mới ý thức được mọi chuyện và tất cả mọi thứ đều được Jeon JungKook chứng kiến bằng đôi mắt ngây thơ của con trẻ.

Mẹ hắn nói với cảnh sát rằng cha đã hành hung mẹ và hành động của mẹ là tự vệ, đương nhiên tất cả là một lời nói dối ghê tởm của người đàn bà đã sinh hắn ra. Vụ án khép lại ngay sau đó và JungKook phải ở cùng mẹ suốt ba năm.

Ba năm này mỗi lần không kiếm được tiền nhờ nghề gái mại dâm, bà ấy luôn đánh đập hắn như một con chó, luôn miệng chửi rủa hắn là đứa con thối nát do cha để lại làm gánh nặng cho bà. Tất cả những điều đó ảnh hưởng không nhỏ đến tâm lý của một đứa trẻ, kể từ đó JungKook muốn trở thành kẻ mạnh nhất để giết những kẻ hắn muốn và tự bảo vệ bản thân.

Jeon JungKook thu mình lại và không bao giờ tin tưởng bất kì một ai nữa, những việc mà hắn đã trải qua, đã học được trực tiếp trở thành nỗi ám ảnh sâu sắc trong lòng hắn.

Chà chà đúng là một cậu bé đáng thương, thế nhưng, ai sẽ yêu thương hắn chứ?

Ngài cứ ngỡ mẹ là một quý cô xinh đẹp của Ý, nhưng cuối cùng bà cũng chỉ là một con quỷ ngu xuẩn đáng thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com