🍒1🍒 Người đàn ông thần bí.
☆ 𝑆𝑡𝑟𝑎𝑡𝑒𝑔𝑖𝑐 𝑂𝑏𝑗𝑒𝑐𝑡𝑖𝑣𝑒: 𝑀𝑎𝑙𝑒 𝐻𝑒𝑖𝑟.
- Chương 1: Người đàn ông thần bí.
🍒🍒🍒🍒
Sau khi trở lại không gian hệ thống, nội tâm hiện giờ của Kim Jisoo rất lạnh nhạt, tựa hồ như đã quen với phong cách hành sự của 008.
Hệ thống: "Như thế nào, nhiệm vụ này đơn giản đi!."
Kim Jisoo hít sâu một hơi, lớn tiếng nói.
"Nói mau, đến cùng ngươi có hỏi cục trưởng rằng ta làm bao nhiêu nhiệm vụ thì mới có thể trở về không vậy?."
Cô cũng không muốn sống mãi ở trong thế giới giả lập!.
"Cái này ... Cục trưởng đi công tác, ta không thấy người."
Giọng nói của hệ thống lắp ba lắp bắp mà vang lên.
Kim Jisoo tối sầm mặt lại, một ngụm máu suýt chút nữa không nhịn được mà phun ra ngoài.
"Có điều ngươi yên tâm, chỉ cần cục trưởng trở về ta lập tức đi hỏi ngay, trước tiên ngươi yên tâm làm nhiệm vụ đi, nhiệm vụ tiếp theo rất kích thích!."
Hệ thống vừa dứt lời, trước mắt Kim Jisoo liền lóe ra một mảng trắng xóa.
Lần thứ hai mơ mơ màng màng mở mắt, chỉ nhìn thấy mặt trời chói chang trên đỉnh đầu, vô số người ở chung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ, đầu cô cũng vô cùng choáng.
"Người này có phải là đóng kịch không?. Làm sao lại mặc thành như vậy?."
"Hiện tại đi ăn vạ mà cũng chơi cosplay à!."
"Còn chuyên chọn xe đắt tiền, má ơi, chiếc xe kia là bản giới hạn toàn cầu nha!."
"Cô sẽ nhìn thấy cô ta mở mắt, rồi sẽ nói đau ở đâu ở đâu nha, con người hiện tại ... đẹp như vậy mà đi làm lừa đảo!."
Nhìn những người kia ra vẻ khinh bỉ nhìn mình, Kim Jisoo chỉ cảm thấy đầu choáng váng, ký ức đang tràn vào đầu đau đến nỗi khóc không ra nước mắt.
Dòng xe cộ cùng vỉa hè tắc thành một con rắn dài ngoằn, bỗng nhiên có một người chen vào trong đám người.
Tài xế nhìn xuống đồng hồ, ngay tức khắc quay về phía Kim Jisoo nói: "Muốn bao nhiêu!."
Kim Jisoo: ".........."
"Oa!. Xe sang chính là xe sang, người ta không thiếu tiền a!."
"Hóa ra ăn vạ lại dễ dàng đến như thế!."
Tiếng bàn luận của đám người kia lập tức xôn xao ồn ào, Kim Jisoo xoa đầu bò dậy từ dưới đất, nhìn cái dáng vẻ "tôi không có thời gian" của người tài xế, cô vỗ vỗ bụi trên người, âm thanh bình tĩnh.
"Tôi không cần tiền."
Dứt lời, những người khác lập tức thấp giọng bắt đầu nghị luận, cảm thấy đây là thủ đoạn mới của bọn lừa đảo.
"Có điều..."
Kim Jisoo nhíu nhíu mày, chỉ vào người tài xế kia nói.
"Ấn đường không sáng sủa, tích tụ hắc khí, có dấu hiệu sẽ xảy ra đại họa, có lẽ ngày hôm nay sẽ xảy ra tai nạn xe cộ, kiến nghị ngày hôm nay vẫn đừng lái xe nữa."
Trong giây phút đó, cả đám người đều yên tĩnh lại, chỉ còn tiếng còi xe ầm ỹ.
"Tôi nói tại sao cô ta lại ăn mặc thành như vậy, trang phục đạo sĩ, chắc chắn là thần côn!."
"Còn nói ra dáng ra vẻ, sau đó còn không phải đến đòi tiền hay sao!."
Không để ý đến nghị luận của người khác, người tài xế kia vẻ mặt quái dị liếc nhìn Kim Jisoo, cảm thấy chắc cô là một người bị bệnh thần kinh, cuối cùng lập tức quay người bước vào xe.
Góc nhìn của Kim Jisoo còn thấy được trong xe có một người đàn ông đang ngồi, nghĩ đến thân phận của chính mình, cô vẫn có lòng tốt đi tới một bên xe, gõ gõ cửa sổ xe.
Cửa xe chậm rãi hạ xuống, một gương mặt tuấn lãng thành thục đập vào trong mắt, Kim Jisoo thầm than nguyên chủ vẫn đúng là sẽ đi "ăn vạ."
"Tiên sinh, tuy rằng tôi biết mặc kệ tôi nói cái gì anh đều sẽ không tin tưởng, có điều tôi vẫn phải là nhắc nhở anh một câu. Nếu như ngày hôm nay anh tiếp tục ngồi chiếc xe này, rất có thể sẽ xảy ra tai nạn xe cộ."
Ánh mắt của Kim Taehyung quét qua, nhìn nữ sinh có vẻ ngoài rất đáng yêu mặc một bộ đào bào màu đen không nói gì.
"Đi ra đi ra, không đi nữa tôi báo cảnh sát a!."
Tài xế phía trước tức giận xuống xe đẩy Kim Jisoo một cái, hung thần ác sát nói: "Cút mau!."
Kim Jisoo lạnh lùng liếc hắn, không nói gì, sau đó nói với người đàn ông trong xe.
"Tiên sinh, anh hẳn phải biết có lúc một chi tiết nhỏ có thể quyết định rất nhiều chuyện."
Nói xong, cô liền nhấc theo túi hành lý của mình, trực tiếp đi về phía lề đường.
Nhìn bóng người cô rời đi, tài xế lập tức quay lại.
"Kim tổng, hiện tại lừa đảo thực sự có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, lời nguyền kiểu này cũng nói ra được!."
Hắn tựa hồ rất sợ Kim Taehyung tin tưởng Kim Jisoo, dù sao hiện tại người làm ăn đều rất mê tín.
Người sau không nói gì, chỉ là nhàn nhạt liếc nhìn về hướng Kim Jisoo rời đi một chút, sau đó cửa sổ xe được nâng lên.
Nếu như là nguyên chủ, khẳng định không tìm được chỗ đến, có điều rất nhanh Kim Jisoo đã tìm tới địa chỉ của hội sở!.
Không sai, đây chính là một quyển tiểu thuyết đô thị thần quái, nữ chủ có bát tự qua ngạnh, người bên cạnh bà đều bị khắc chết từ khi bà mới còn nhỏ.
Có điều nam chủ lại không gặp một chút chuyện gì cả, sau này mãi đến khi gặp được một vị đại sư, giúp nữ chủ sửa lại bát tự.
Tuy rằng nữ chủ không thể làm người, vị đại sư kia thế nhưng đã chết, thế mà lại xảy ra một sự kiện thần quái.
Hóa ra nữ chủ sinh ra là có người âm mưu, mục đích chính là vì luyện hóa hồn phách của bà thành mị quỷ.
Trong nhà nam chủ có một mảnh ngọc tổ truyền, nữ chủ vẫn luôn đeo nó để ẩn giấu mệnh cách, lúc này mới không khiến hung thủ đằng sau màn tìm tới nữ chủ, đại kết cục thì hung thủ kia chết, nam nữ chủ hạnh phúc chung sống cùng nhau.
Mà nguyên chủ là một nữ đạo sĩ, không sai, ngay cả cô ấy cũng không biết mình ở môn phái nào, từ nhỏ đã theo sư phụ học tập đạo pháp, lần này đi ra ngoài chính là vì tìm kiếm sư huynh sớm xuống núi của mình, gọi anh ta quay trở về núi!.
Nhìn tòa hội sở phú quý phồn hoa trước mắt, Kim Jisoo không nhịn được mà đen mặt, sư phụ cô mỗi ngày đều ăn rau cải trắng, vậy mà người sư huynh này lại sống xa hoa như thế!.
Vừa vào cửa, người phục vụ bên trong dùng một loại ánh mắt khác thường mà nhìn Kim Jisoo, hình như chưa từng thấy có người ăn mặc kỳ quái như vậy.
"Vị này..."
"Sư muội!."
Thân thể Kim Jisoo chấn động, nhìn người thanh niên đeo dây chuyền vàng lớn đi xuống dưới lầu mà có chút không vui, sống thật tốt a, đạo quán của bọn cô mỗi ngày đều phải thắt lưng buộc bụng a!.
"Ông chủ..."
Vẻ mặt của cô gái trước quầy lễ tân quái dị, đi tới bên người thanh niên, muốn nói lại thôi liếc nhìn Kim Jisoo.
Người thanh niên phất tay một cái, nhanh chân đi tới bên người Kim Jisoo mạnh mẽ ôm cô một cái.
"Sư muội a!. Rốt cục cũng nghĩ thông chịu đi ra ngoài trải qua hồng trần!."
Giọng nói của Min Yoongi rất lớn, kích động đến nỗi dây chuyền vàng trên cổ lung la lung lay, mười cái nhẫn vàng trên tay hoàn toàn đang biểu lộ ra thân phận cường hào của anh ta.
Kim Jisoo đẩy anh ra, ánh mắt nhàn nhạt.
"Sư phụ kêu tôi gọi anh quay trở về."
Min Yoongi: ".........."
"Ai, sư muội, trên núi kia có gì vui, anh nói cho em biết, ở bên ngoài chơi rất tốt, có TV, có di động, có thật nhiều thật nhiều quần áo xinh đẹp, em theo sư huynh đi, anh bảo đảm mỗi ngày mua cho em quần áo xinh đẹp cùng túi xách!."
Anh vô cùng mạnh mẽ mà vỗ vỗ bộ ngực của mình, người phục vụ cũng bày ra vẻ mặt ước ao.
Kim Jisoo không nói gì, chỉ là nhìn người phụ nữ mặc váy đỏ đang đi xuống từ trên lầu không chớp mắt.
Tựa hồ nhận ra được cô muốn làm gì, Min Yoongi đặc biệt nghiêm túc liếc mắt ra hiệu cho cô.
Kim Jisoo không để ý đến anh, đi thẳng tới trước mặt nữ nhân lên tiếng.
"Vị này, có thể cho tôi nhìn Phật bài trên cổ cô một chút hay không?."
Người phụ nữ dừng bước chân lại, vẻ mặt dại ra liếc nhìn Kim Jisoo, sau đó lại nhìn về phía Min Yoongi.
"Min đại sư, vị này chính là..."
"Ách, cô ấy là sư muội của tôi."
Min Yoongi kéo Kim Jisoo đến một bên, nói nhỏ với cô.
"Đây là tự cô ta tạo nghiệt, em không cần lo!."
"Min đại sư!."
Người phụ nữ đột nhiên phát hiện ra điều gì, vẻ mặt kích động kéo Kim Jisoo.
"Vị đại sư này, van cầu cô giúp tôi một chút đi. Nếu cô không giúp tôi, tôi sẽ chết!."
Người người qua lại trong hội sở, hình như không muốn tuyên truyền ra bên ngoài nên Min Yoongi đành thở dài, chỉ lên trên lầu.
Min Yoongi: "Lên đi."
Anh biết chắc người sư muội này của mình có lòng tốt!.
Người phụ nữ kia nghe vậy lập tức kích động đi lên lầu, Kim Jisoo thì lại nhìn chằm chằm đứa trẻ quấn trên lưng người phụ nữ kia mà nhíu lông mày.
Hung ác như thế, chẳng trách sư huynh cô cũng không dám tùy tiện ra tay.
Sau khi lên lầu, đi tới một gian phòng nghỉ rộng lớn, tay Min Yoongi bỗng nhiên rung lên, anh ngồi ở trên ghế sa long vân vê dây chuyền vàng, một bên nhận điện thoại, ra hiệu cho người phụ nữ kia trước tiên không nên gấp gáp.
Cũng không biết nghe được cái gì, anh đột nhiên đứng bật dậy.
"Cái gì?. Xe Kim tổng bị xe tải đụng bay?!."
Kim Jisoo ngồi ở đó liếc sư huynh một chút, phát hiện người sư huynh kia đang dùng một vẻ mặt quái dị mà nói chuyện.
"Cái gì?. Anh ta không ở trong xe?."
Min Yoongi thở phào nhẹ nhõm.
"Vậy được, buổi tối tôi đi xem bài trí phong thủy cho xe mới của Kim tổng."
Cúp điện thoại, anh không nhịn được nói với Kim Jisoo một câu.
"Em xem vận may này, nửa người dưới của tài xế bại liệt, mà chủ xe đã sớm xuống xe. Vận may này, khẳng định là do tác dụng của mảnh Phật ngọc đã được khai quang mà anh cho anh ta."
Kim Jisoo sững sờ, tự nhiên lại nghĩ đến chủ xe sang mà cô đụng phải ở trên đường lúc trước.
"Min đại sư, van cầu anh giúp tôi một chút đi, mỗi đêm đứa trẻ kia đều ở trong mộng mà dây dưa với tôi, còn tiếp tục như vậy, tôi thật sự sẽ điên mất!."
Người phụ nữ kia ôm đầu, khí chất ung dung trên người biến mất hầu như không còn.
Kim Jisoo liếc nhìn Phật bài trên cổ cô ta.
"Cô đưa nó cho tôi."
Dứt lời, nữ nhân kia không khỏi sững sờ.
Tuy rằng không muốn, nhưng vẫn lấy Phật bài xuống, cẩn thận từng li từng tí.
Tiếp nhận Phật bài, đôi mắt của đứa nhỏ sau lưng người phụ nữ lập tức đỏ tươi trừng cô.
Kim Jisoo không để ý đến, chỉ là nhìn mảnh Phật bài nho nhỏ này, nhíu chặt lông mày.
"Có phải sau khi cô mang cái này, rất nhanh đã cùng người đàn ông của mình ở bên nhau?."
Cô trầm giọng hỏi.
Nữ nhân cả kinh, điên cuồng gật đầu.
"Hơn nữa sự nghiệp cũng như mặt trời ban trưa?."
Cô tiếp tục hỏi.
Nữ nhân liền vội vàng gật đầu, ánh mắt cô ta nhìn cô giống như đang nhìn thần tiên cứu thế.
Thở dài, cô lắc đầu một cái.
"Cô đừng nhìn tôi như vậy, nếu cô có thể dùng loại Phật bài này, hẳn là phải biết công hiệu cùng kiêng kỵ của nó. Bây giờ cô mới để ý tới kiêng kỵ, người bán Phật bài không để ý đến cô, cho nên cùng đường nên cô mới tới đây?."
Phật bài này phân ra chính quy cùng âm bài, cái người phụ nữ này dùng chính là loại âm bài có hiệu quả bá đạo, có chút bí phương nên Kim Jisoo không muốn nói quá nhiều.
Chỉ có thể nói, có vài thứ vẫn là không nên đụng vào mới tốt, dù cho nó có thể giúp mình rất nhiều việc.
"Đại sư, có ngày tôi không cẩn thận mang theo cái này ... cùng phòng với lão công mà thôi, lúc đó chỉ là quên lấy xuống!."
Nữ nhân lệ rơi đầy mặt lôi kéo tay cô, ánh mắt lấp loé liên tục.
Min Yoongi ở một bên không khỏi cười lạnh một tiếng.
"Lúc người ta bán cho cô vật này chắc chắn có nói không thể mang vật này lúc phòng the, có điều cũng do thoải mái quá nên đâu còn quan tâm được nhiều như vậy a!."
Người phụ nữ kia bị anh nói đến mặt đỏ tới mang tai, Kim Jisoo nắm chặt Phật bài, thở dài.
"Bản chất của Phật bài là âm linh, hơn nữa vẫn còn nhỏ, cô để một đứa bé nhìn thấy loại chuyện đó, nó nhất định sẽ quấn quít lấy cô."
"Cái kia ... Vậy làm sao bây giờ?."
Vẻ mặt người phụ nữ xám như tro tàn.
Kim Jisoo đứng dậy.
"Như vậy đi, đánh tan khẳng định là không được, sẽ tiêu hao phúc báo của tôi. Trước tiên chỉ có thể thu hồi nó, sau đó nhìn xem có thể độ hóa hay không, đến lúc cô mang thai, nó chính là thai linh trong bụng cô. Nếu như không thể độ hóa, hết cách rồi, cô chỉ có thể mời cao minh khác."
Nói đến đây, trên mặt nữ nhân kia không khỏi có một tia quái dị, nhưng vẫn gật đầu.
Đối với cô ta mà nói, chỉ cần có thể rời xa đứa trẻ kia, kêu cô ta làm gì cũng có thể.
"Sư muội tôi ra tay đương nhiên là giá rất đắt."
Min Yoongi bỗng nhiên bỏ thêm một câu.
Nữ nhân gật đầu, sau đó rút một tấm chi phiếu một triệu trong ví đặt lên bàn.
"Đây là tiền đặt cọc, chỉ cần có thể đuổi nó đi, đến lúc đó còn có hậu tạ!."
Một triệu!.
Kim Jisoo rốt cuộc cũng biết tại sao sư huynh lại có tiền như vậy!.
"Vậy cô đi về trước chuẩn bị một chút, ngày mai tôi lại đây giúp cô thu hồi nó."
Kim Jisoo nói, một bên chăm chú cẩn thận thu tấm chi phiếu kia, sau đó lấy một chuỗi hạt từ trong túi đưa cho cô ta.
"Cái này cô lấy đi, có thể tạm thời không để cô chịu ảnh hưởng bởi từ trường của âm linh kia."
Nhận lấy vòng tay, người phụ nữ lập tức gật đầu, sau đó cầm ví liền rời đi.
Chờ cô ta vừa đi, Min Yoongi lập tức cười lạnh một tiếng tựa ở trên ghế sa long.
"Trước đây nữ nhân này là một người mẫu, bỏ ra giá cao lấy được một mảnh âm bài từ T quốc, rất nhanh liền cám dỗ một đứa con nhà giàu, hiện tại trải qua sinh hoạt vô cùng thoải mái của bà chủ nhà giàu. Anh nói nhé, người như vậy em không nên cứu."
Kim Jisoo liếc anh, sau đó nắm lấy dây chuyền vàng trên cổ anh.
"Sư phụ đã nói, nếu mang thiện niệm trong lòng, cứu cô ta đó là phúc báo của anh. Nghiệt mà cô ta tạo ra cũng không để anh phán xét, hơn nữa, anh ở nơi này ăn ngon uống say, tôi với sư phụ ăn rau cải trắng, không biết xấu hổ!."
Min Yoongi lúng túng kéo dây chuyền vàng về, cười cợt.
"Tiền của anh cũng không phải tiền của em với sư phụ, hơn nữa nhiệm vụ sư phụ giao cho anh chưa hoàn thành, làm sao anh có thể dễ dàng trở lại!."
Nói, anh lập tức đứng dậy đi ra ngoài.
"Anh cho người sắp xếp phòng của em, sau đó mua cho em rất nhiều quần áo xinh đẹp, đêm nay em với anh tham gia một tiệc rượu, cho em làm quen một chút với người khác."
Kim Jisoo còn chưa nói, Min Yoongi liền đi.
Cô thở dài, đi tới máy vi tính trước màn mở màn hình lên, tìm tên của con trai nam chủ, đến khi thấy gương mặt trên tấm hình, cả người cô như muốn ngu luôn!.
Chuyện này ... Đây không phải là chủ chiếc siêu xe ngày hôm nay hay sao?.
Đậu má, nếu sớm biết thì dù có tha cô cũng phải tha anh ta ra khỏi xe ngay nha, nếu như con trai nam chủ xảy ra tai nạn xe cộ chết rồi thì làm sao bây giờ!.
Không sai, gia đình của nam chủ là một gia tộc lớn, hiện tại ông cùng nữ chủ đi du lịch vòng quanh thế giới.
Có điều Kim Jisoo rất lo lắng, có ai sẽ cùng một người cả ngày cứ thần thần quỷ quỷ kết hôn đây?.
Chẳng trách hệ thống nói nhiệm vụ này rất kích thích, quả nhiên kích thích a!.
Buổi tối, quả nhiên Min Yoongi cho người đưa cho cô một đống quần áo hàng hiệu.
Kim Jisoo biết anh ta đang hối lộ mình, có điều quần áo xinh đẹp mà, ai lại không thích.
Hơi cuốn lại mái tóc dài, cô đổi một cái áo đầm vàng nhạt, đi một đôi cao gót đi theo Min Yoongi đến tham gia tiệc rượu của kẻ có tiền, nghe Min Yoongi nói bóng nói gió còn có đồng nghiệp.
Xe dừng trước một buổi tiệc rượu rộng lớn, lập tức có người phục vụ qua giúp đỡ đỗ xe, Min Yoongi thay đổi dây chuyền vàng, mặc đồ Tây giày da mang theo Kim Jisoo đi đến đại sảnh khách sạn.
Vào lúc này trong khách sạn có người qua lại, tiếng dương cầm duyên dáng vang lên hết đợt này đến đợt khác, một ít lão tổng bụng phệ ôm lấy bạn gái trẻ trung mỹ mạo khiêu vũ, hình ảnh này căn bản là không đành lòng mà nhìn thẳng.
"Min tiên sinh!."
Một người đàn ông trung niên nhìn thấy Min Yoongi, lập tức cười lại đây vỗ vỗ vai anh.
"Tôi hẹn với cậu đã lâu đều không có thời gian, lần này cuối cùng cũng coi như bị tôi bắt được người!."
Nói, còn len lén liếc nhìn Kim Jisoo, tựa hồ cảm thấy cô là bạn gái mới của Min Yoongi.
Kim Jisoo liếc nhìn gương mặt người này, chính xác có thịt, thượng đình viên long ngay ngắn, nhưng mà bước chân phù phiếm, viền mắt hãm sâu, nhìn qua mặc dù là đại phú đại quý một đời, có điều rõ ràng tinh khí không đủ, tuổi già khẳng định là phải trải qua trong bệnh viện.
"Lý tổng sao lại nói lời này, không phải chuyện làm ăn bận bịu hay sao!. Thứ ngài muốn, tôi đã sớm chuẩn bị kỹ càng!."
Min Yoongi nói xong móc ra một cây lược gỗ từ trong túi đưa cho ông ta.
Kim Jisoo nhìn thấy cây lược gỗ này, không nhịn được mà trừng mắt, nhất thời có chút không đành lòng nhìn thẳng mà nghiêng đầu đi.
"Cảm ơn Min tiên sinh, ngày mai tôi sẽ cho người đưa chi phiếu đến cho cậu!."
Lý tổng tiếp nhận cây lược gỗ nhét vào trong túi, coi như bảo bối.
Tiếp theo liên tục đều có người đến chào hỏi Min Yoongi, Kim Jisoo xem như đã thấy rõ, vị sư huynh này ở trong những phú hào này đều có chút tên tuổi, hội sở kia chỉ là cái danh nghĩa mà thôi!.
Mãi đến tận khi có vài người đi vào buổi tiệc rượu, lúc này Min Yoongi mới cúi đầu nói với Kim Jisoo.
"Sư muội, nhìn thấy người đàn ông phía trước không?. Người thừa kế của Kim gia - đại gia tộc trong nước, em đẹp như vậy, quen biết một chút cũng tốt!."
Nói, Min Yoongi lập tức lôi kéo cô đi về phía kia, sau đó trực tiếp cười với nam nhân phía trước nói.
"Kim tổng, mặt mày anh hồng hào, gần nhất chuyện làm ăn rất tốt a!."
Kim Jisoo nhìn người đàn ông cao lớn mặc âu phục mang giày da phía trước có chút không bình tĩnh nổi, hóa ra cô như vậy mà đã gặp con trai nam chủ rồi?.
"Min Yoongi, Kim tổng vừa xảy ra tai nạn xe cộ, lời này của cậu là có ý gì!."
Người đàn ông trung niên mặc áo khoác trắng sau lưng vẻ mặt không tốt, nhìn khí chất kia, chắc hẳn là biết võ.
Kim Taehyung không nói gì, chỉ là liên tục nhìn chằm chằm vào Kim Jisoo, tựa hồ càng xem càng thấy quen mắt.
Min Yoongi không để ý đến người kia, chỉ là kéo Kim Jisoo lên phía trước giới thiệu.
"Kim tổng, đây là sư muội của tôi Kim Jisoo, em ấy lợi hại hơn tôi nhiều, đệ tử chân truyền của sư phụ tôi!."
Dứt lời, người đàn ông khoác áo trắng kia lại cười lạnh một tiếng.
"Giống như cậu là gà mờ hay sao?."
"Ông..."
"Jisoo tiểu thư, chào cô."
Kim Taehyung đưa tay ra, hình như muốn bắt tay với cô.
Những người khác đều cảm thấy quái dị, phải biết từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể làm cho người thừa kế của Kim gia chủ động bắt tay!.
Kim Jisoo nhìn chằm chằm những ánh mắt khác thường của những người khác, sau đó nắm chặt bàn tay lớn của anh, nhẹ giọng nói.
"Chào anh."
Cô gái trước mắt thân hình nhỏ nhắn, khuôn mặt đáng yêu thanh lệ, một bộ áo đầm vàng nhạt biểu lộ ra dáng người hoàn mỹ của Kim Jisoo, so với nữ sinh ăn mặc đạo bào đen xách theo bao tải hoàn toàn là một trời một vực, bàn tay nhỏ mềm mại kia trắng mịn vô cùng.
"Ngày hôm nay là tôi hiểu lầm Jisoo tiểu thư, cũng may có lời nhắc nhở của cô, hi vọng cô bỏ qua cho."
Ánh mắt của anh sáng quắc, tầm mắt căn bản vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Kim Jisoo.
Kim Jisoo liếc nhìn bàn tay còn bị anh nắm, nhất thời có chút không thoải mái dùng sức giật trở về.
"Không ... Không có chuyện gì, anh không có chuyện gì là tốt rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com