Nicorr
Chào mọi người, em là Nicorria.
Bút danh của em vốn sinh ra chưa được gắn liền với định nghĩa nào từng được biết đến trước đây cả, nó chỉ đơn thuần là những chữ cái ngẫu nhiên được xếp vào thành một tên gọi chỉ thuộc về riêng em, nó mới thực sự mang một sức nặng riêng, một ý nghĩa không trùng lặp với bất cứ điều gì, mới có thể bay lên và toả sáng 🌟
Em gọi nó là "Mảnh trăng lay động dưới bóng bút". Tên gọi ấy không có hình hài mà có lẽ chỉ sống động khi nằm trong trí tưởng tượng của mỗi người khi dành cho nó một sự quan tâm đủ lớn, em gợi nó lên bằng màu xanh phản chiếu lên vạn vật, một màu xanh mờ nhạt tưởng như vô thực.
"Xanh" ánh lên qua từng khung hình: Nó gợn lên trên đỉnh ngọn sóng nơi con mèo lặng lẽ nhìn ra mặt biển. Màu xanh của ánh sáng xuyên qua mặt nước, rọi xuống lòng biển tối tăm. Hay còn là ánh xanh hắt xuống từ bóng những lọ thuỷ tinh màu, chiếu bóng mình lên trang sách còn đang lật dở. Có khi là màu xanh của chiếc bánh thạch đã mất đi một miếng, trơ trọi nằm trên mặt bàn. Hay cũng là màu xanh của một cá thể, dù giữa đám đông hay ở nơi riêng tư thoải mái nhất cũng mang dáng vẻ trơ trọi. Màu xanh đó chưa từng là màu em quá yêu thích nhưng nó nói rất nhiều điều về tâm hồn em, yên bình nhưng cũng thật đơn độc, tự do mà trống rỗng...Thế nhưng màu sắc vốn không được quy định bởi bất cứ một khuôn mẫu nào cả, nó trong suốt, không có hình thù, có chăng thì chỉ là tấm kính phản chiếu tâm hồn người ta mà thôi nhỉ?
Nhưng đến với màu xanh của tấm ảnh chụp đôi chích bông thì đối với em sắc xanh viên mãn và mang vibe của một đoạn hồi ức tươi đẹp. 🩵
Còn về lý do em chọn tranh dưới là bức vẽ mình thích nhất : Đơn thuần chỉ là nó là tấm duy nhất mà em vẽ ba má nắm tay nhau 😭😭😭 Thật ra tranh còn là mong ước em gửi gắm về mối gắn kết của botlane. Họ sẽ thực sự toả sáng khi ở bên cạnh nhau, đồng hành với nhau, trưởng thành và phát triển cùng nhau, nói mãi mãi thì khó quá nma hãy đi với nhau thiệt là lâu nhé, yêu họ rất rất nhiều ạ 🫶💗
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com