4 . Nhốt Em Lại Và Nuôi Em
Cre : https://archiveofourown.org/works/36502279?view_adult=true.
Edit + Beta : Almira_MK
.
.
Phần 4/5.
Sau khi làm xong. Takemichi nhấc tay kéo cơ thể mềm oặt của Mikey đứng dậy. Hắn tiến tới, thô bạo đẩy mạnh em về phía phòng tắm.
"Anh có thể tự mình tắm rửa sạch sẽ, đúng không? Chỉ cần gọi cho tôi khi nào anh rửa sạch cái cơ thể dơ bẩn đó của anh."
<...>
Từ sau ngày hôm đó, Takemichi bắt đầu xa cách với Mikey. Hắn giữ khoảng cách với em, chăm sóc cho em ở mức độ tối thiểu nhất.
Sợi dây xích lạnh lẽo lại một lần nữa buộc chặt vào cổ chân bé con. Nhưng lần này, Takemichi đã cẩn thận buộc thật chặt và làm rất nhiều lần khóa để dập tắt đi hoàn toàn hi vọng chạy trốn của em.
Mikey không phải là đồ ngốc để không nhận ra sự thay đổi rõ rệt đó. Takemichi thật sự đã thay đổi, điều đó thể hiện rõ ràng ngay trước mắt em khiến em có muốn bỏ qua nó cũng không được.
Takemichi có lẽ đã chán em thật rồi. . .
Mỗi khi vào phòng em, hắn ta sẽ chỉ nhìn em trong vài giây ngắn ngủi. Sau đó, hắn sẽ dời sự chú ý của mình vào điện thoại hoặc là tận dụng thời gian rảnh rỗi ấy để đọc một vài cuốn sách. Hoặc là, vào mỗi bữa ăn của hai người, hắn ta cũng chỉ để lại phần thức ăn của em lên chiếc bàn bên cạnh giường rồi ngay lập tức rời đi. Nó hoàn toàn khác với cách mà Takemichi đối xử với em trước đây.
Nếu là Takemichi của lúc trước thì chuyện này không bao giờ có thể xảy ra được!! Ít nhất, hắn ta sẽ cho phép em quỳ gối và cầu xin sự tha thứ từ hắn. Sau đó, hắn sẽ lại tiếp tục yêu thương và cưng chiều em. Nhưng bây giờ. . . có lẽ Takemichi thật sự tức giận rồi, vậy nên mối quan hệ của bọn họ mới ngày càng xa cách.
Trở nên tồi tệ như vậy... Tất cả đều là lỗi của em.
Mikey hoàn toàn rơi vào trạng thái tuyệt vọng. Em không thích cái cảm giác bị Takemichi bỏ rơi một chút nào cả. Dù đã qua cả tháng trời rồi nhưng Takemichi vẫn nhất định không chịu tha thứ cho em. Điều đó khiến cho bé con sợ hãi. Em không muốn như thế này... Em muốn được Takemichi chú ý, muốn được hắn ta yêu thương em như lúc trước. Chỉ cần được quay lại lúc trước giống như vậy, em sẵn sàng đánh đổi mọi thứ...
Em muốn Takemichi thật sự hạnh phúc khi ở bên cạnh em.
Nhưng mà, phải làm sao bây giờ đây?!
Mikey cắn chặt môi, Takemichi đang phớt lờ em!! Có lẽ đây chính là hình phạt dành cho em, vậy nên chắc chắn nó sẽ không thể kết thúc nếu như em không làm cái gì đó để giảm bớt sự căng thẳng trong lúc này.
.
.
Takemichi mệt mỏi nhìn đồng hồ. Như mọi lần, vào đúng thời gian này trong ngày, hắn sẽ đến thăm Mikey và giám sát xem em có hành động gì bất thường hay không.
Vốn ban đầu, hắn chỉ định đến nhìn em trong vài phút rồi rời đi. Nhưng khi vừa mở cửa ra, cảnh tượng trước mắt thật sự khiến Takemichi phải kinh ngạc.
Trước mặt hắn, Mikey không một chút xấu hổ mặc một chiếc váy hai dây đỏ. Điều đó khiến cho Takemichi như muốn điên hết cả đầu. Hắn cố gắng nhớ lại xem vì sao mà Mikey có thể có được nó cho đến khi kí ức được dừng lại ở trước phòng ngủ của hai người. Có lẽ, Mikey đã tự ý lục tủ đồ của hắn và tìm thấy bộ váy khiêu gợi ấy.
Trong lúc hắn ta đang im lặng suy nghĩ, Mikey thấp thỏm đứng im không nhúc nhích, đôi mắt mèo đen tràn đầy vẻ lo lắng với một chút khao khát rằng gã đàn ông trước mặt sẽ muốn em, và rồi bọn họ sẽ quay lại như lúc trước...
"Lên giường"
Takemichi thở dài chấp nhận bản thân đã thua cuộc. Hắn tiến về phía giường trước rồi dang tay ra hiệu cho Mikey nhảy vào trong lòng hắn. Cho đến khi hắn đã đạt được mục đích, bàn tay hắn nhanh chóng vòng qua ôm siết lấy cơ thể bé con, tham lam vùi đầu vào trong ngực em hít một hơi thật sâu.
Bộ váy này quá mức gợi cảm, Mikey mặc vào lại còn xinh đẹp hơn gấp bội lần. Takemichi dịu dàng vén tóc của Mikey ra sau tai, đôi mắt híp lại nhìn chằm chằm khuôn mặt đáng yêu đang ngại ngùng của bé con. Hắn bật cười, chất giọng cất lên đều mang theo vẻ cưng chiều không thể che giấu.
"Mikey, cái này là cho em sao?"
"Ừm....Thay cho lời xin lỗi của tao"
Cổ họng của Mikey đột nhiên trở nên khô khốc. Em biết Takemichi đang hưng phấn. Đôi mắt biến thái của hắn khi nhìn chằm chằm vào ngực em đã tố giác lên điều đó. Hơn nữa, dương vật cương cứng của Takemichi cũng chẳng một chút che giấu chọc thẳng vào mông em làm cơ thể em cũng bất giác phản ứng theo..
Takemichi thật sự đã bị khuất phục.
Hắn ta nghiêng người, nhẹ nhàng hôn lên trán em một cái, bàn tay lướt trên lớp vải mịn rồi dần dần thò vào bên trong xoa nắn cặp đùi non.
Tuy nhiên, Takemichi vẫn giữ được chút lý trí cuối cùng để giữ cho bản thân không thể quá tha thứ.
"Mikey, nếu lần này anh còn bỏ em một lần nữa. Em nhất định sẽ không tha thứ cho anh" Takemichi thì thầm những lời độc địa vào tai Mikey, một lời đe dọa được che đậy mỏng manh :" Em thề nếu như em bị phản bội, em sẽ chặt nát cái chân hư hỏng của anh, khoét mắt anh ra và đập nát xương anh. Chỉ như thế, cái não ngu ngốc của anh mới không nghĩ đến chuyện chạy trốn nữa"
Với sự thay đổi ngoài sức tưởng tượng này, Takemichi mỉm cười hôn lên khóe mắt đờ đẫn của Mikey. Hắn đẩy cơ thể của em xuống, hôn lên bất cứ nơi nào lọt vào mắt hắn; đánh những dấu vết đỏ chót lên làn da mềm mại, rồi từ từ ma sát con cặc cương cứng của mình vào mông em.
Tiếng rên rỉ ngọt ngào được cất lên ngay khi Takemichi cắn nhẹ vào tai em một cái, hắn đưa lưỡi liếm dọc phần vành tay nhạy cảm, con ngươi thích thú nhìn cơ thể Mikey đang run lên vì kích thích.
Thật xinh đẹp biết bao nhiêu ~ Tuy nhiên, hắn vẫn phải cẩn thận với Mikey vì cơ thể của em vẫn còn nhiều vết bầm tím. Hắn sợ bé con của hắn sẽ cảm thấy đau, cho nên hắn luôn cẩn thận từng tí một khiến Mikey cũng phần nào cảm thấy thoải mái hơn. Cặp mông trắng nõn của em bắt đầu phản ứng lại, hùa theo lắc lư ma sát với con cặc của Takemichi.
"Em vui lắm, Mikey. Em rất háo hức được nhìn anh thể hiện trong đêm nay. Em đã nhớ anh rất nhiều, Mikey, Mikey, Mikey của em...."
Takemichi phấn khích rên rỉ, hắn cúi thấp đầu, miệng dựa vào ngực Mikey rồi hút mạnh qua lớp vải mỏng trêu chọc núm vú em, bàn tay còn lại kéo nhẹ quần lót của em xuống. Từ từ tháo gỡ món quà ngon miệng trước mặt.
"Em sẽ chơi Mikey thật nhẹ nhàng nhé, bởi vì đêm nay anh rất đáng yêu, em rất vui vì anh đã trở thành một đứa bé ngoan"
Mikey đỏ mặt gật đầu. Em để mặc cho Takemichi toàn quyền quyết định cơ thể của em.
Ngay khi quần lót được cởi bỏ để lộ làn da mịn màng cùng cái lỗ dâm dục. Đôi mắt Takemichi thoáng sáng lên, bàn tay hắn thuần thục vuốt ve vật hồng phấn nộn làm Mikey xấu hổ. Em bám lấy hắn, nhỏ miệng gọi khẽ "Takemicchi...."
Hắn từng là anh hùng của em, cũng là gã phản diện lôi em xuống địa ngục.
Hơi thở của Takemichi dần trở nên dồn dập và nặng nề hơn ngay sau khi Mikey gọi tên hắn.
Cảm giác này thật tuyệt ~ Takemichi biết Mikey đã rất cố gắng ngọt ngào với hắn. Nhưng đáng buồn thật, hắn không thể ngay lập tức chịch em bây giờ. Takemichi buông lỏng cơ thể Mikey ra, hắn cần phải lấy thuốc bôi trơn.
Sau những cuộc làm tình vô độ của cả hai vào lần trước. Hắn không thể làm ngơ những vết thương trên cơ thể của Mikey nữa. Hơn hết, lỗ dâm của Mikey sẽ thật sự rách toạc nếu hắn cứ như vậy— điên cuồng giã cặc vào mà không có sự chuẩn bị từ trước.
Takemichi không thể thô lỗ như vậy một lần nữa. Hắn đã hứa với em là từ giờ, cả hai đều sẽ vui vẻ và thoải mái ở bên nhau rồi.
Takemichi nhẹ nhàng đặt Mikey nằm xuống giường và đứng dậy, hắn quây lấy cơ thể em bằng thân hình to lớn của hắn ~ Hắn thích nhất là cảm giác này, sự thỏa mãn khi ôm lấy cơ thể nhỏ bé của Mikey vào lòng, khóa em lại vĩnh viễn để em không thể trốn thoát khỏi hắn khiến hắn sướng đến phát điên.
"Bây giờ em cần phải ra ngoài lấy thuốc bôi trơn để phục vụ cho cái lỗ dâm đãng của anh. Vậy thì Mikey này, trong lúc đợi em quay lại, sao anh không tự thọc tay vào lỗ đụ của mình để cuộc vui của chúng ta thêm nồng nhiệt. Nhỉ? "
Takemichi đưa ra gợi ý, cũng tiện ám chỉ rằng Mikey nên chuẩn bị tinh thần trước đi. Sau bao nhiêu tháng ngày không được hắn địt, chắc cơ thể em sẽ bỡ ngỡ lắm đó.
Mikey gật đầu, khuôn mặt thẫn thờ khéo léo che giấu đi dáng vẻ tuyệt vọng của mình trong lúc này. Thú thật thì bây giờ em chỉ muốn Takemichi phang em thật nhanh để mọi chuyện có thể kết thúc cho xong thôi. Tuy nhiên, Mikey cũng hiểu hiện tại Takemichi đang cố gắng làm chậm đi để giúp cho em thoải mái hơn, vậy nên em không thể đòi hỏi ích kỉ.
Mikey cúi người, mông chổng cao về phía cửa ra vào. Em nhắm chặt mắt rồi vòng tay qua đằng sau, nhét hai ngón tay mảnh mai vào trông lỗ đụ của mình.
Dù ghét phải thừa nhận nhưng cảm giác này chẳng giống nhau gì cả. Mikey vô thức nghĩ về Takemichi trong khi em đang tự sướng: các ngón tay của hắn ta dày và dài hơn em nhiều, hơn nữa, trình độ của Takemichi cũng điêu luyện hơn em. Vậy nên em muốn hắn ta thọc tay vào lỗ của em giúp em sướng chứ không phải là vứt em một xó để cho em tự làm.
Tuy nhiên, Mikey vẫn phải nghe theo lời Takemichi dù cho nó không sướng chút nào cả. Từng đầu ngón tay linh hoạt cố gắng kéo căng cái lỗ ra rộng nhất có thể để tìm lấy vài tia khoái cảm nhỏ nhoi cho bản thân.
Sau khi Takemichi trở lại, đập vào mắt hắn là cái lỗ dâm đãng thường bị hắn đút cặc vào, bây giờ lại bị chủ nhân của nó tàn phá một cách bừa bãi.
Takemichi hơi cau mày tiến về phía giường, hắn đổ chai thuốc bôi trơn lên tay để làm ấm chất lỏng giữa các ngón tay mình, sau đó mới nắn bóp cặp mông xinh đẹp của Mikey.
"Manjiro, để em giúp anh"
Sau khi lời vừa dứt, các ngón tay của Takemichi nhanh chóng trượt thẳng vào bên trong mà không hề có một chút cản trở nào. Cái lỗ sưng húp gần như chào đón sự chạm vào của hắn khi mà hắn đã tốt bụng dành thời gian ra để chuẩn bị thật kĩ lưỡng cho nó. Từng nếp gấp thịt nhỏ xíu của Mikey dâm đãng quấn chặt lấy ngón tay Takemichi, ngoan ngoãn cố ý lấy lòng hắn khi hắn đã chọc vào điểm nứng.
"H-hức....s...sướng....Take...tao muốn dương vật...tao muốn...."
Mikey rên rỉ. Em muốn nhanh chóng bị địt, em muốn kết thúc chuyện này. . .
Takemichi nhướn mày, ngón tay hắn rút ra khỏi lỗ đụ của Mikey rồi nhanh chóng kéo khóa quần xuống, sau đó mới đổ một lượng lớn chất bôi trơn lên con cặc của mình.
Hắn nâng chân Mikey lên đặt qua vai hắn khiến cái lỗ của em dãn rộng hơn nữa. Ở góc độ này, da thịt Mikey, lỗ dâm Mikey, những nơi tư mật đáng yêu của Mikey, toàn bộ toàn bộ, không có gì là bị che khuất khỏi tầm mắt của hắn trước khi hắn đút cặc vào bên trong em cả.
Lực đẩy của Takemichi đã nông hơn những lần trước, con cặc chậm rãi di chuyển vào bên trong từng inch một để đảm bảo cho Mikey có thể thích ứng được tốt dù cho trước đây; phần lớn Takemichi chỉ tập trung vào bản thân hắn rồi địt tung cơ thể em lên, tàn sát em một cách bừa bãi miễn là hắn cảm thấy sướng. Nhưng mà bây giờ, hắn chỉ muốn mang những điều tốt đẹp nhất dành cho Mikey, muốn đem em đạt đến đỉnh cao của sự sung sướng chứ không phải là cảm giác bị cặc dập đau đến chết đi sống lại.
Mikey cũng cảm nhận được cách làm tình lần này của Takemichi khác hoàn toàn so với những lần trước. Cơ thể em vẫn còn nguyên vẹn không xê dịch nằm gọn dưới thân hắn, mép lỗ phía dưới cũng từ từ giãn rộng để ngậm lấy hết phần đầu cặc một cách chậm rãi.
Lúc đầu, Takemichi địt em một cách từ từ, hết sức nhẹ nhàng với em sau mỗi lần đẩy. Nhưng mà tiếp sau đó, bởi vì kích thước dương vật càng lớn nên chẳng bao lâu, động tác đã mạnh hơn một chút cho đến khi con cặc được dập vào lút cán.
Cơ thể Mikey hơi cuộn lại khi cặc lớn sượt qua điểm nứng của em. Đôi mắt em mờ đi được Takemichi hôn lên, trấn an em bằng những hành động dịu dàng nhất. Sau đó hắn mới cố định lực đẩy của mình, địt sâu nhưng với tốc độ bình tĩnh để chắc chắn rằng Mikey có thể cảm nhận rõ có một con cặc đang di chuyển bên trong lỗ dâm của em với mục đích phục vụ cho em sướng ~
"Manjirou, Manjirou của em..."
Takemichi thở ra trong khi hắn cúi đầu xuống, rải những dấu hôn đỏ ửng lên mép đùi trong của Mikey.
Một trong những bàn tay còn lại của hắn thì tiếp tục đều đặn vuốt ve những vết bầm tím trên da thịt em, khẽ xoa bóp vào vùng da bị đánh đập dã man đến đổi màu.
"Sau khi làm xong, em sẽ xoa thuốc mỡ lên vết thương cho anh nhé. Chắc anh đã đau lắm đúng không? Nhưng mà đừng lo, Manjirou, em sẽ chăm sóc thật tốt cho em bé biết vâng lời, vậy nên anh cũng sẽ sớm được hạnh phúc thôi"
Những lời của Takemichi vô cùng nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa sâu trong đó là lời đe dọa không che giấu. Hắn nói hắn sẽ chỉ cưng chiều đứa bé ngoan- và điều đó cũng đồng nghĩa với việc nếu Mikey mà hư, hắn sẽ chẳng ngại đâu nếu phải ra tay phá nát cơ thể của em một lần nữa.
Cúi xuống, Takemichi niêm phong lời hứa của mình bằng một nụ hôn lên môi của đứa nhóc đang ngoan ngoãn dạng chân phục vụ hắn.
Cơ thể Mikey bất giác run lên. Dù cho Takemichi không thay đổi, sâu trong con người của hắn vẫn là gã đàn ông tàn bạo như cũ. Nhưng mà lần này, không hiểu sao Mikey lại cảm thấy nụ hôn của hắn thoải mái đến kì lạ.
Sau khi nụ hôn kết thúc, Takemichi tiếp tục địt Mikey, tốc độ lần này nhanh và mạnh hơn một chút, hắn muốn tiến gần và địt em sâu hơn cho đến khi cơ thể em hoàn toàn quen thuộc với hắn.
"Em vui lắm Manjirou!! Lần này anh thật sự thể hiện rất tốt. Cho nên em sẽ thưởng cho anh nhé ~ Em sẽ xuất tinh lấp đầy cái lỗ dễ thương của anh để anh sướng ~"
Mikey sững sờ. Không hiểu sao những lời nói hạ thấp cơ thể em của Takemichi lại lần lượt hiện lên trong đầu em vào lúc này.
Rõ ràng, em chỉ nên tập trung vào hạnh phúc của bây giờ thôi mới phải!! Mikey nhắm chặt mắt bỏ qua cảm giác tủi nhục khi trước, bàn tay vòng lên bám chặt lấy Takemichi, hai chân quấn quanh thắt lưng hắn để có thể cảm nhận từng đợt tinh trùng dày đặc đang xâm nhập vào bên trong cơ thể em một cách nhanh chóng.
Kéo con cặc của mình ra khỏi lỗ dâm Mikey với một cú bật ướt. Takemichi nhìn thấy tinh trùng vẫn rỉ ra từ lối vào còn chưa kịp khép lại được.
Đôi mắt của hắn khẽ híp lại như đang toan tính một điều gì đó. Một lát sau, Takemichi thò tay vào tủ đầu giường lôi ra một cái dương vật giả.
Hắn ta dùng cặc giả để đẩy lại tinh trùng của mình vào trong lỗ Mikey không cho nó được rỉ ra ngoài. Niêm phong lại lỗ đụ của em bằng vật thể đó.
Sau khi công đoạn đã hoàn tất. Takemichi mới cẩn thận làm sạch cho cơ thể bé con. Hắn cẩn thoa thoa sữa tắm lên da thịt em, cố gắng tránh đi những vết bầm tím để em không phải đau đớn. Sau đó mới tiến hành việc chà lưng và gội đầu.
Những hành động nhẹ nhàng tử tế này của hắn ta khiến Mikey bắt đầu mất cảnh giác. Em ngồi im để Takemichi sờ soạng cơ thể em, vuốt ve mái tóc em và hôn lên chúng. Những cái động chạm nhỏ xíu này hoàn toàn trái ngược với sự tra tấn khủng khiếp mà em phải chịu đựng trước đây, cho nên bé con vô cùng vui vẻ mà thở ra một hơi dài thỏa mãn.
Sau khi tắm xong. Takemichi bế Mikey ra ngoài rồi thoa thuốc mỡ lên vết thương của em, cẩn thận băng bó lại cho em và kiểm tra xem nó có bị nhiễm trùng không. Và thật may mắn khi không có một vết thương nào bị nhiễm trùng cả khiến công việc của hắn trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
"Manjirou, nếu như anh muốn gì thì cứ nói thẳng cho em biết nhé. Em sẽ đáp ứng tất cả cho anh" Takemichi ôm chặt Mikey vào lòng, thì thầm vào tai em.
"Tao muốn một ít Taiyaki."
Mikey nhỏ giọng trả lời. Chỉ cần nghĩ đến mấy con cá ngọt ngào thôi cũng đủ khiến em đói bụng rồi.
Bé con cảm thấy cơ thể rất thoải mái sau khi tắm. Mấy vết thương cũng được xử lý cẩn thận khiến tâm trạng của em tốt lên không ít. Em vừa đáp lại cái ôm của Takemichi vừa vòi vĩnh.
"Mua cho tao đi ~"
Takemichi khúc khích cười trước dáng vẻ đáng yêu của bé con. Hắn đặt Mikey nằm lại giường của mình. Sau khi đảm bảo em thật sự thoải mái, hắn mới hôn nhẹ lên trán em, vui vẻ đáp lời.
"Được rồi, em sẽ quay lại ngay. Anh chờ em nhé"
Takemichi đóng cửa lại với một tiếng cạch.
Khoan đã!!
Nhận thức ập đến như một cú đấm đánh cho Mikey tỉnh táo. Với tiếng động vừa rồi....rõ ràng Takemichi đã quên khóa cửa. Vậy nên...đây là cơ hội trốn thoát của em có phải không?!
Mikey thoáng do dự. Liệu đây có phải là một bài kiểm tra nữa mà Takemichi dành cho em không? Thằng khốn đó xảo quyệt thế nào không phải em đã quá quen thuộc rồi sao? Nếu lần này mà trốn không thoát...hậu quả nhất định sẽ vô cùng khó lường.
Tuy nhiên quan tâm làm gì nữa chứ? Nhỡ đâu đây có thể là cơ hội duy nhất cho em thì sao? Nếu bỏ lỡ nó, em sẽ hối hận cả đời mất thôi.
Em đã hoàn toàn quên đi mất thế giới bên ngoài đẹp đến thế nào rồi ...
Mikey khao khát được nhìn thấy ánh sáng mặt trời, được tự do bay nhảy ở bên ngoài. Được gặp lại những người mà em muốn gặp.
"Phải đi thôi.."
Mikey tự trấn an bản thân. Chỉ có bây giờ hoặc là không còn cơ hội nào nữa. Bé con hạ quyết tâm bỏ qua cái chân bị gãy cùng cơ thể tê liệt đến vô dụng; những cơn đau này em có thể chịu đựng được.. Chỉ cần rời khỏi đây, bao nhiêu đó chẳng là gì hết.
Trườn người về phía tay nắm cửa, Mikey vặn nó. Thật ngạc nhiên khi thằng khốn kia thật sự quên khóa nó lại!! Trước đôi mắt ngạc nhiên tột độ của mình, Mikey có thể cảm nhận rõ không khí mát mẻ đang luồn qua mái tóc em, ánh mặt trời sáng chói cùng muôn vàn màu sắc rực rỡ của thế giới bên ngoài.
Tự do cách em chỉ còn vài bước chân nữa mà thôi.
Trong lúc đó, Takemichi thò tay vào túi áo khoác. Hắn tự càu nhàu khi nhận ra bản thân đã quên chìa khóa.
Thở dài một cách mệt mỏi, Takemichi quay trở lại phòng mình nhưng đập vào mắt hắn lại là một cảnh tượng khiến trái tim hắn thoáng chốc đã vỡ đến tan nát hết cả.
Tại sao vậy nhỉ?
Hắn thật sự chẳng hiểu đâu. Tại sao Mikey luôn cố gắng trốn thoát? Rốt cuộc hắn đã làm gì sai chứ? Vì sao khi hắn đã lựa chọn tin tưởng em, em lại cứ như thế, luôn luôn phá hủy những gì mà hắn cố gắng bảo vệ, xé nát đi tương lai hạnh phúc của cả hai?
Hangaki Takemichi thừa nhận, lần này hắn thật sự mệt mỏi, hắn bỏ cuộc rồi, hắn không thể dịu dàng với em được nữa, hắn đã tin tưởng Mikey hai lần, và cả hai lần đó, Mikey đều tát thẳng vào mặt hắn.
Cho nên, đã đến lúc hắn cho em hiểu rõ sự trừng phạt thật sự còn đáng sợ đến mức nào rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com