Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

𝐇𝐚𝐩𝐩𝐲 𝐁𝐢𝐫𝐭𝐡𝐝𝐚𝐲 (1)

UwU hôm biết điểm thi tuyển là bữa 25 chưa kịp vô viết chap chúc mừng sinh nhật Micchi cưng thì bị ba mẹ tịch thu điện thoại vì điểm kém (mặc dù là dư điểm vô trường huyện rồi nhưng vẫn bị tịch thu:)) đến tận hôm nay mới được trả, khóc nhiều chút trong tym. Nên là giờ viết bù lại, mặc dù hơi trễ (quá trễ) nhưng vẫn mong các bae sẽ ủng hộ nhoa:33
__________

[00:00]

Trên chiếc giường lớn màu đen tuyền có hai bóng hình một cao một thấp đang "vật lộn" với nhau. Cậu trai tóc đen nhắm chặt đôi mắt xanh sapphire của mình lại, miệng thì không ngừng phát ra những âm thanh ư a khiến ai nghe thấy cũng phải đỏ mặt theo đó là nhiều tiếng nấc dài.

Đột nhiên chiếc đồng hồ để bàn của phòng cậu vang lên vài tiếng riing riing điểm 12 giờ đêm, Ran nghe thấy vậy thì liền dừng việc "cày bừa" của mình lại mà bắt đầu suy nghĩ một việc gì sau đó hắn ta nhanh nhảu đỡ cậu ngồi dậy tựa lưng vào ngực mình rồi vui vẻ nói.

"Sinh nhật vui vẻ Takemichi !!"

"Oh, hôm nay là sinh nhật tao hửm? Không ngờ mày nhớ luôn đấy."-Cậu thở dốc ngạc nhiên đáp.

"Tất nhiên rồi, thế bây giờ tao tặng quà cho mày nhé?"-Ran cười nhẹ híp mắt hỏi.

"Quà?"-Takemichi ngước mặt lên nhìn hắn đầy nghi ngờ.

Ran gật đầu và giơ năm ngón tay lên rồi nói.

"Năm hiệp nữa chịu không."

"Khoa-khoan đã, m-mà-mày tránh xa tao ra...!!"

"Ơ này đừng tránh, tao đang tặng quà mà."

"Tránh ra. Ahhh...!!!"

[01:20]

Vì sức chịu đựng của con người có giới hạn và hiển nhiên Takemichi cũng vậy nên cậu đã ngất từ lúc bắt đầu hiệp hai trong món quà của Ran. Anh thấy thế cũng chỉ biết lắc đầu cười khổ rồi bế cậu đi vào nhà tắm rửa ráy sạch sẽ sau đó cả hai cùng ôm nhau lên giường nằm ngủ.
__________

[02:54]

Đột nhiên tỉnh dậy trong giấc ngủ ngắn vì khát nước, Takemichi đã khó khăn cùng với cái hông đau nhức của mình mà lết xác ra khỏi phòng để đi xuống dưới nhà tìm nước uống thì lúc đi ngang qua phòng ngủ của Kokonoi cậu đã bị thu hút bởi thứ ánh sáng trắng của máy tính hắt ra từ phòng anh. Take tiến từng bước không nhanh không chậm tới trước cửa phòng Hajime rồi đẩy nhẹ vào. Cậu giương đôi mắt xanh im lặng nhìn anh, Micchi nhìn thấy đâu đó trong vị thiên tài này một nét buồn thầm lặng. Có khi nó mạnh mẽ như những cơn sóng cuộn trào ngoài khơi xa. Khi lại hệt như mặt hồ tĩnh lặng không nhiễm một chút tạp chất nào. Kokonoi Hajime-cái tên mà bất kì người bình thường nào khi nghe cũng phải giật mình mà thốt lên: "Là tên thiên tài kiếm tiền đó sao? Ước gì ta được một phần nhỏ sự thông minh của hắn." Con người ấy, họ lạ lắm. Luôn đòi hỏi những thứ mình không có và lại chê bai rồi vứt bỏ khi thật sự sở hữu nó trong tay. Tôi cũng vậy, bạn cũng vậy, Kokonoi cũng vậy, anh em Haitani cũng vậy, Manjirou hay Takeomi cũng đều như vậy. Họ mong muốn quyền lực và sức mạnh. Kẻ lại thích được sủng ái và yêu thương. Người thì muốn được bình yên hạnh phúc. Trong chúng ta ai cũng có dục vọng, quan trọng là bản thân mình có kiểm soát được nó hay kh-

"Này, mày đứng đây từ bao giờ đấy Takemichi?"

"Hả? À tao vừa mới vào thôi. Vì thấy mày đang làm việc nên tao không gọi."

"Vậy à, thế nãy giờ mày nghĩ gì mà tao gọi mãi mới chịu lên tiếng hửm?"

"Chút chuyện linh tinh thôi không đáng đâu."

"Ừm."

Sau đó không gian im lặng bao trùm lấy cả căn phòng...

"Ể, hôm nay là 25/06 sao? Là sinh nhật mày còn gì nhỉ? Thế chúc mừng sinh nhật nhá. Quà đây."

Nói rồi Kokonoi rút từ ngăn tủ mình ra một chiếc thẻ đen sau đó đưa cho Takemichi.

"Hôm nay mày cứ dùng tấm thẻ này tiêu thoải mái, bao nhiêu cũng được. Kokonoi daddy sẽ bao nuôi mày đến hết ngày sinh nhật."

"Hể, thật sao? Mắc gì nay hào phóng dữ?"

"Sinh nhật mày còn gì."

"Hôm sinh nhật tụi kia mày có thế đâu."

"Rồi ok ok, mày là ngoại lệ được chưa."-Anh bất đắc dĩ nói.

"Hehe, thế thôi tao lượn đây. Nhớ ngủ sớm đi nhá, gần 3 giờ 50 rồi đấy."-Cậu nhận tấm thẻ từ tay Kokonoi sau đó vui mừng nhảy chân sáo chạy ra khỏi phòng, miệng không quên căn dặn anh nhớ ngủ sớm.

Sau khi thấy cậu rời đi Hajime chỉ biết day day trán mình cười trừ rồi cũng tiếp tục gõ bàn phím làm nốt phần công việc còn lại.
____________

[03:50]

Bây giờ đã là rất khuya, những thành viên trong Phạm Thiên đều đã chìm vào giấc ngủ và tất nhiên cả cậu cũng vậy. Nhưng có ai nào ngờ rằng trên con đường quốc lộ vắng bóng người kia vẫn thấp thoáng đâu đó là tiếng động cơ và mùi khói bụi từ xe hơi.

[04:02]

Tiếng bước chân từng nhịp từng nhịp vang lên xoá tan bầu không khí tối tâm của ngôi biệt thự. Một bàn tay thon dài xinh đẹp đang vươn tới cầm thấy tay nắm cửa của căn phòng rồi từ từ vặn mở nó ra. Bóng hình cao lớn của người đàn ông nhờ ánh trăng mà phản chiếu bóng xuống sàn phòng ngủ. Anh ta từ từ bước đến gần chiếc giường được đặt ở giữa phòng rồi chui rút vào đó nằm ngủ. Chủ nhân của chiếc giường cảm thấy đâu đó trong không khí có một mùi tanh tưởi xộc thẳng lên, cậu quay đầu nhìn ra phía sau thì liền tá hoả nhận ra có người đang nằm ngủ chung với mình. Takemichi chầm chậm lật chăn lên và đập vào mắt cậu là hình ảnh chàng trai tóc hồng với ngũ quan tinh xảo, thân diện bộ suit không tay đang nằm ngủ ngon lành trên chiếc giường của cậu. Và đặc biệt hơn nữa là bây giờ mình mẩy anh ta toàn một màu máu. Đúng vậy, TOÀN MỘT MÀU MÁU.

"San-zu-Ha-ru-chi-yo!! Mày đang làm cái quái gì ở trên giường tao vậy hả? Mau đứng dậy đi tắm ngay."

"Ưm hưm hưm... Để tao ngủ yên đi cống rãnh, đã bốn ngày không chợp mắt rồi, gượng tí nữa là tao chết mất."-Sanzu dùng giọng mũi đáp lại cậu.

"Hừ, nếu mày đã không muốn dậy vậy đừnh trách tao độc ác."

"Câm mồm lại đi, quà của mày tao để ở trên bàn ấy, sinh nhật vui vẻ..."

Nói rồi Haruchiyo ngủ thiếp đi trong sự ngỡ ngàng và ngơ ngác của cậu.

"Thằng chó điên vậy mà lại nhớ sinh nhật mình sao? Còn có quà nữa. Thôi thì vì hôm nay là ngày vui nên tao tha cho mày đó chứ không phải vì món quà đâu nha."-Nói rồi cậu bước xuống giường tung tăng đi tới chỗ hộp quà mà Sanzu chuẩn bị. Micchi lấy từ trong đó ra một thanh kiếm nhật dài 100cm, một lọ kẹo(?) màu hồng, một bộ đồ ngủ màu xanh trời có hoạ tiết con cừu trắng và món cuối cùng là một sợi dây chuyền bạc có mặt là nửa hình trái tim màu đỏ bên phải. Cậu đoán chắc rằng nửa còn lại đang nằm trong tay Sanzu, vừa nghĩ Micchi càng cười tươi hơn. Xem quà như vậy là đủ, Takemichi liền cẩn thận mang từng thứ cất vào trong ngăn tủ của mình sau đó cậu chầm chậm bước lên giường nằm ngủ cùng Haruchiyo, trước khi nhắm mắt Micchi còn hôn nhẹ lên môi hắn rồi cười hì hì sau đó mới chịu nhắm mắt ngủ. Đợi tới khi nhịp thở bên tai mình đều đều trở lại thì Sanzu đã quắn quéo hết cả lên rồi.

"Ahhh, thằng cống rãnh vừa hôn mình kìa mẹ ơi. Đi tắm thôi đi tắm thôi, để mùi như này chắc nó chả thích đâu, mình cũng thấy khó chịu vãi lồn đây."

Nói rồi Haruchiyo rướn người ngồi dậy chạy một mạch vào phòng tắm. Sau vài phút hắn bước ra với thân dưới chỉ choàng một chiếc khăn tắm, thân trên để lộ vòng 1 săn chắc cùng với cơ bụng sáu múi khiến khối chị em đổ gục. Mái tóc dài bị bết lại do ước nước liền bị hắn vuốt ngược hết về sau, những giọt li ti cũng theo đó mà chảy xuống qua ngực, qua bụng rồi trượt thẳng vào bên trong khăn tắm. Sau khi lau khô tóc Sanzu lập tức leo thẳng lên giường và ôm Micchi cưng ngủ một mạch tới sáng.

[Còn...]

.
.
.

- Đăng giờ này không flop mai bão chap:))


𝙰𝚞𝚝𝚑𝚘𝚛: 𝙹𝚒𝚗𝙱𝚎𝚍𝚎𝟾𝟾
𝟐𝟎:𝟎𝟎-𝟎𝟐:𝟎𝟐
𝐓𝐡𝟑/𝟐𝟖/𝟎𝟔/𝟐𝟎𝟐𝟐

Cầu vote + cmt:33

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com