Đoản
Nhân sinh nơi nào không gặp gỡ, ông trời vì cái gì lại không mở mắt?
Đây là ý nghĩ đầu tiên của Tiền Bội Đình sau khi tiến vào phòng phỏng vấn.
Nữ nhân trước mặt mặc tiểu tây trang màu đen, áo sơmi trắng cài nút đến cao nhất, cùng hình tượng nhiều năm trước một đầu tóc màu xanh mặc quần jean chữ T thời thượng đã không giống nhau, nhưng là Tiền Bội Đình liếc mắt một cái vẫn nhận ra cô. Tiền Bội Đình không được tự nhiên mà nâng kính mắt của mình một chút, hy vọng đối phương không có nhận ra mình.
【 Mời ngồi. 】
Tiền Bội Đình ra vẻ trấn tĩnh ngồi xuống.
【 Tiền Bội Đình? 】
【 Ân, đúng vậy 】 Thật tốt quá, thật sự không có nhận ra mình.
Tiền Bội Đình rốt cục thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhìn về phía người đang phỏng vấn, từng là đối tượng 'Tình một đêm' với cô.
Năm ấy Tiền Bội Đình vẫn là một thiếu nữ không chính thông, không đúng, thiếu niên.
Cô lúc ấy đi cái gọi là con đường nam nhân, mỗi ngày lấy đùa giỡn nữ bạn học làm vui. Kỳ thật tính cách cô không phải như thế, ngày đầu tiên đến trường trung học, vì quân huấn, cô đem tóc thật dài cắt đi, ở giữa một đám nữ sinh tóc dài, cô đột nhiên trở nên thực đặc biệt, hai tuần sau quân huấn, tất cả mọi người nhiệt tình gọi cô "Tiền Thiếu", sau lại phân khoa nghệ thuật, ở các khoa ban trên cơ bản bị gọi thành "Hắn".
Có lẽ là vì được hoan nghênh, có lẽ là không thể phụ kỳ vọng của các bạn học, Tiền Bội Đình biết thời biết thế liền tiếp nhận vai diễn đã đặt này, cô ở trong lớp trở thành "Giả tiểu tử", tuy rằng quần áo cô thích nhất là một cái váy hoa trắng, cô cũng thích ô mai kẹo bông gòn, cô cũng có tâm hồn thiếu nữ.
Phẫn một cái, chính là ba năm, trong ba năm, tóc của cô ra dài đều bị cắt ngắn.
Thi xong môn tiếng Anh cuối cùng, một khắc đi khỏi trường thi kia, Tiền Bội Đình cảm thấy như trút được gánh nặng, không chỉ là bởi vì cô hoàn thành cuộc thị quan trọng nhất đời người, hơn nữa bởi vì cô không bao giờ gánh cái tên "Tiền Thiếu" này nữa, cô sờ sờ tóc đã có chút dài, trong lòng thật cao hứng, cô quyết định, nhất định phải trong nghỉ hè để tóc dài đến thắt lưng.
Không lâu sau, công bố thành tích, Tiền Bội Đình thành tích khá tốt, thi đến một khu đại học ở nơi khác, cô thực chờ mong bắt đầu hồi sinh ở nơi này, bất quá tại nơi lúc trước, cô còn muốn tham gia họp lớp một lần, tất cả mọi người trong ban vô cùng ồn ào, muốn cô phải một lần nữa lấy ra hình tượng soái, không thể phụ tên tuổi "Tiền Thiếu" này , cô thấy tóc mình sắp đến vai, thật sự không nỡ cắt.
Hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, cô lên mạng mua một bộ tóc giả, lại mua thêm một bộ âu phục, cứ mặc nam trang, sau đó từ nay về sau mai táng "Tiền Thiếu" .
Địa điểm họp lớp đã định tại một quán PUB, mới vừa trưởng thành tiểu hài tử đã nóng lòng muốn nhìn thử một chút thế giới của người lớn, cách ăn mặc của Tiền Bội Đình đều được mọi người nhất trí khen ngợi, mấy bằng hữu tốt thích đùa đều hô to "Cưới tớ!" "Không cưới trễ!"
Tiểu hài tử không dám đùa lớn, tuy rằng là ở trong PUB, nhưng đa số người cũng không có uống rượu gì nhiều, nhiều mấy ly nước trái cây, Tiền Bội Đình chính là như vậy, bất quá cũng có thật sự chơi đến high, mơ hồ uống chút rượu.
Trong lúc mọi người bắt đầu chơi trò cũ rích 'Nói thật hay đại mạo hiểm', Tiền Bội Đình vốn là chuẩn bị im lặng làm một bảo bảo ngoan, nhưng là một nữ sinh có quan hệ rất tốt với cô bị thua, còn bị yêu cầu đi hôn một nam nhân xa lạ, cô nhìn không được, đành phải ra tiếng hoà giải.
Nữ sinh hướng chô cô một ánh mắt cảm kích, nhưng là bạn học uống hơi nhiều cũng không hài lòng, Tiền Bội Đình liền nói, bằng không cô đi
Hôn một người, nhưng là chỉ có thể là nữ sinh, bằng không cách ăn mặc của cô đi hôn nam sinh sợ bị người ta đánh.
Tiền Bội Đình vốn định tìm một phục vụ tỷ tỷ, hôn nhẹ mặt là được .
Bất quá cô mới vừa mở cửa phòng, liền nhìn thấy một nữ sinh mặc quần chữ T màu đen.
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Nữ sinh thò người vào nhìn một cái, hình như là đi nhầm chỗ, chuẩn bị đi rồi.
Các bạn học ở phía sau lại ồn ào.
【 Hôn cô ấy! Hôn cô ấy! Hôn cô ấy! 】
Tiền Bội Đình cực kỳ xấu hổ, đành phải đỏ mặt lặng lẽ hỏi cô ấy,
【 Xin chào! Ngượng ngùng, tôi có thể hôn cô một cái được không? Tôi không phải biến thái! Tôi đại mạo hiểm thua, liền ở trên mặt là được, hoặc là cô có thể làm bộ như bị tôi hôn tới. . . . . . 】
Khổng Tiếu Ngâm nhìn thấy nữ sinh ăn mặt soái khí này, cảm thấy rất thú vị, rõ ràng nhìn mặt là một tiểu nữ sinh rất đáng yêu, không biết vì cái gì muốn đánh phẫn thành như vậy, hơn nữa nhìn thấy lổ tai của cô ta đều đỏ, Khổng Tiếu Ngâm bỗng nhiên nổi lên tâm đùa dai.
【 Hôn không thể, bất quá. . . . . . 】
Nói xong, cô ấy ôm lấy cổ Tiền Bội Đình, kết kết thật thật mà hôn ở trên môi của cô.
Tiền Bội Đình đã bị dọa ngốc, cả người đều đứng ở đó, trong mơ hồ, Tiền Bội Đình cảm giác được có cái gì đó trượt vào trong miệng của cô, chân cô mềm nhũn, nếu Khổng Tiếu Ngâm không đúng lúc ôm thắt lưng của cô, cô đã té xuống.
Vừa hôn xong, Khổng Tiếu Ngâm tiêu sái rời khỏi, chỉ còn Tiền Bội Đình ở tại chỗ ngẩn người.
Các bạn học phía sau đầu tiên là nhìn đến ngây người, sau đó không biết là ai khởi đầu, mọi người phát ra tiếng hoan hô.
【 Oa Tiền Thiếu nga, cậu nha! 】
【 Cô ta có phải hay không đem cậu trở thành nam rồi? 】
【 Bộ dạng của cô ta nhìn rất tốt a! 】
. . . . . .
Tiền Bội Đình trở lại chỗ ngồi, vuốt miệng mình, nội tâm phức tạp, cô lúc đùa giỡn các nữ bạn học cũng sẽ hôn nhẹ ôm một cái, nhưng là hành động như vậy thật sự vẫn là lần đầu. Người kia, là thật sự đem cô làm nam sinh ?
Lúc rạng sáng, tất cả mọi người có chút mệt mỏi, nhưng là vẫn còn nói muốn đi tìm cái KTV suốt đêm, thanh xuân bất tử, hữu tình bất tán, Tiền Bội Đình nhìn thấy không có người nào đề nghị về nhà, đành phải lén chạy đi, chuẩn bị cùng mụ mụ báo bị một tiếng. Ngắt điện thoại, cô mơ hồ nghe được cuối hành lang có thanh âm tranh chấp, không chịu nổi tò mò, cô lặng lẽ chạy tới nhìn qua, nguyên lai là một nam nhân uống say đang cùng người nữ sinh dây dưa không rõ, miệng còn nói mấy lời không sạch sẽ.
Tiền Bội Đình có chút cận thị, cô cẩn thận hí mắt nhìn, nữ sinh bị dây dưa kia chính là nữ sinh vừa mới hôn cô.
Cô nhìn nhìn tiểu thân thể của mình, lại nhìn nhìn thân hình của hán tử say rượu, thở dài.
【 Anh làm gì đấy! Mau thả bạn gái tôi ra! 】
Khổng Tiếu Ngâm nghe tiếng, nguyên lai là tiểu cô nương vừa rồi, tuy rằng cô rất cảm tạ nhiệt tình của đối phương, nhưng mà cô cảm thấy được hai người bọn họ dù vùng lên cũng đánh không lại hán tử say a, cô vội cùng Tiền Bội Đình nháy mắt, hy vọng cô có thể tìm nhiều người một chút đến đây.
【 Tiểu tử thối mày, dám cùng gia gia đoạt nữ nhân, mau cút sang một bên! 】 Hán tử say mơ mơ hồ hồ thấy một thân ảnh tóc ngắn tới gần, cũng không dài dòng.
【 Anh mau buông cô ấy ra cho tôi! 】 Tiền Bội Đình trong lòng kỳ thật đặc biệt sợ hãi, nhưng là cô đã ném lá gan đi rồi.
【 Đồ ẻo lả mày, xem tao như thế nào thu thập mày, ai u 】 Hán tử say làm bộ dáng muốn đánh Tiền Bội Đình, Khổng Tiếu Ngâm thừa dịp hắn không để ý, hung hăng đá vào tử tôn của hắn, cái này, hán tử say đau đến té ngã trên đất, ô hô ai tai.
Tiền Bội Đình bị chuyện này dọa rồi.
【 Còn thất thần làm gì? Còn không mau chạy? 】 Khổng Tiếu Ngâm một phen kéo Tiền Bội Đình, không để ý thanh âm hán tử say chửi rủa phía sau, nhanh như chớp chạy khỏi PUB.
Hai người một đường chạy ra rất xa mới dám dừng lại, từng ngụm từng ngụm thở.
【 Cám. . . . . . Cám ơn cô a 】
【 Không, không cần, nên, nên làm 】
【 Cô hiện tại làm sao bây giờ? 】
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Tiền Bội Đình sửng sốt, cô vốn chính là đi ra ngoài gọi điện thoại, trên người trừ bỏ di động cái gì cũng không mang, lo lắng gặp phải cái hán tử say kia, cô hiện tại cũng không dám quay về PUB .
【 Nếu không ngại, đi theo tôi đi? 】 Khổng Tiếu Ngâm nhìn cái nữ sinh ngơ ngác cảm thấy rất buồn cười.
【 Ân? 】 Tiền Bội Đình nội tâm thực rối rắm, nữ sinh này như thế nào tùy tiện mời nam sinh đi cùng a? Bất quá cô cũng không xác định chỗ đi, tổng không thể đi về nhà đi?
【 Đi thôi 】 Khổng Tiếu Ngâm không để Tiền Bội Đình nghĩ nhiều, trực tiếp liền đem cô đưa đến khách sạn gần đó.
Tiền Bội Đình dọc theo đường đi cũng không biết làm sao nói chuyện, cô suy nghĩ vạn nhất đối phương là người buôn lậu, hoặc là người buôn bán vũ khí thì nên làm gì bây giờ? Bất quá nghĩ lại, đối phương cũng chỉ là một nữ sinh, hơn nữa trong mắt cô ấy mình mới là nam sinh, hẳn là cũng không có quan hệ đi.
【 Không có biện pháp , hiện tại chỉ có phòng giường lớn, chúng ta ở tạm một chút đi 】 Khổng Tiếu Ngâm mở cửa phòng, Tiền Bội Đình bị trên giường rắc đầy hoa hồng làm hoảng sợ.
【 Tôi đi tắm trước rửa một cái, cô tự tiện đi 】 Tiền Bội Đình còn không kịp nói cái gì, Khổng Tiếu Ngâm liền lập tức đi tắm, Tiền Bội Đình làm một cái bảo bảo, trong lòng thực sợ hãi, cô thực lo lắng nữ sinh này sẽ làm cái gì với cô, nhưng mà cô không phải nam sinh a! !
Chờ Khổng Tiếu Ngâm tắm rửa xong đi ra, thấy chính là Tiền Bội Đình vẻ mặt rối rắm, bộ dáng thiên nhân giao chiến.
【 Cái kia. . . . . . 】 nhìn thấy đối phương đã mặc áo tắm, hai chân trắng nõn cứ như vậy bại lộ trong không khí, Tiền Bội Đình thật sự thực sự sợ hãi.
【 Gì? 】
【 Tôi là nữ sinh. . . . . . 】
Khổng Tiếu Ngâm nở nụ cười,
【 Tôi biết a 】
【 Nga, cô đã biết. . . . . . 】 Tiền Bội Đình thở phào nhẹ nhõm.
【 Không đúng, cô đã biết còn hôn tôi, còn. . . . . . 】 Tiền Bội Đình không thể không biết xấu hổ nói hết.
【 Còn như thế nào nữa ~】
【 Không có gì. . . . . . 】
Nhìn thấy thiếu niên thanh tú soái khí không hợp hình tượng, người xấu hổ ngồi ở bên giường, Khổng Tiếu Ngâm bỗng nhiên nổi lên tâm đùa, cô một tay đặt ở trên giường, để sát vào mặt cô gái, thần sắc ái muội.
【 Cô cảm thấy tôi nghĩ cô là nam sinh, cho nên, cô nghĩ rằng tôi sẽ làm cái gì với cô sao? 】
Tiền Bội Đình mắt mở thật to, cảm giác được thân thể mềm mại cùng hô hấp gần trong gang tấc của Khổng Tiếu Ngâm, cô cũng không biết tay nên đặt ở chỗ nào.
Lại gần nữa, lông mi cũng vô cùng nha, ma xui quỷ khiến, Khổng Tiếu Ngâm lại hôn lên Tiền Bội Đình, cô lúc này mới cảm thấy được chuyện có chút lớn rồi, cô chính là nghĩ muốn đùa nghịch cô ấy.
【 Ngô. . . . . . 】
Trong phòng vang lên tiếng nước mơ hồ.
Tiền Bội Đình cảm giác được môi mình bị ôn nhu mút lấy, cô còn nghe thấy được mùi vị của nữ sinh mới vừa tắm rửa xong thơm ngát. Cô cố gắng muốn không phát ra âm thanh, lại bị tâm nhãn của đối phương phát hiện cắn môi của cô một chút, tiếng rên rỉ cũng từ trong miệng nháy mắt tràn ra.
Thân thể vốn có chút cứng ngắc đã từ từ mềm xuống, dưới sự kiên nhẫn dẫn đường của đối phương, Tiền Bội Đình cũng bắt đầu từ từ đáp lại.
Đợi lúc hai người chấm dứt nụ hôn này, Tiền Bội Đình đã muốn nằm ở trên giường lớn, tây trang trên người không biết khi nào thì bị cởi xuống, nhăn nhúm nằm ở một bên, góc áo sơmi trắng cũng bị kéo đi ra, cúc áo cũng gỡ ra mấy cái.
Người dưới thân sắc mặt ửng hồng, ánh mắt sương mù, môi phiếm thủy quang, trong thần sắc thanh thuần hỗn loạn vài tia ham muốn, Khổng Tiếu Ngâm cẩn thận thưởng thức cảnh sắc kỳ diệu này, không hiểu cảm thấy một tia cấm dục dụ hoặc.
Cô cúi thân xuống, tháo mấy cái cúc áo cởi ra áo sơ mi, sau đó cô kinh ngạc phát hiện, Tiền Bội Đình còn mặc buộc ngực, trách không được
Bằng phẳng như vậy.
【 Như vậy đối thân thể không tốt. 】 Khổng Tiếu Ngâm nghĩ đến đây là đặc biệt yêu thích của Tiền Bội Đình
【 Không phải, tôi bình thường không phải như thế. . . . . . 】 Tiền Bội Đình cũng không biết mình vì cái gì phải giải thích, cô nâng tay lên, che hai mắt của mình.
Khổng Tiếu Ngâm ở trên bụng mềm mại của nữ hài cô gái lưu lại hôn nhẹ, ở một đường hướng về phía trước, hôn tới xương quai xanh của đối phương, kề bên tai.
【 Nếu không muốn nói, hiện tại sẽ muốn nói. 】
Tiền Bội Đình lúc này mới nhớ tới, mình là có lựa chọn cự tuyệt.
Cô dời tay mình, áo tắm của nữ sinh trước mặt đã trượt đến đầu vai, mơ hồ lộ ra xuân quang trước ngực, trên mặt hắn nhiễm màu son, ánh mắt lưu chuyển, đẹp đến yêu dã câu hồn.
Cô không tự giác vươn tay, xoa khuôn mặt kia.
Khổng Tiếu Ngâm cười khẽ ra tiếng.
【 Như vậy, sẽ không thể đổi ý . 】
Khổng Tiếu Ngâm thân thủ cởi bỏ dây lưng của đối phương, kéo xuống dây kéo, phát ra âm thanh ái muội.
Tiền Bội Đình ở dưới ngầm đồng ý, Khổng Tiếu Ngâm không phí lực gì liền cởi bỏ vật che đậy trên người cô, chỉ để lại tiểu quần lót hoa văn dâu tây, ngọc thể ngang dọc, kiều diễm động lòng người.
Tiền Bội Đình cũng không nguyện chỉ có mình bị nhìn hết, vì thế giữ chặt dây lưng áo tắm của Khổng Tiếu Ngâm hơi hơi dùng sức, xuân quang chợt lộ.
Khổng Tiếu Ngâm phủ lộng người mềm mại dưới thân, cảm giác được người bên ngưới chậm rãi cứng ngắt.
【 Ân. . . . . . 】
Tiền Bội Đình ưm ra tiếng, lại lập tức cắn môi dưới của mình.
Khổng Tiếu Ngâm vùi đầu hôn lên trước ngực Tiền Bội Đình, lại đưa tay tham nhập vào trong đùi cô, giống như cố ý, chỉ ở trên đùi không nhanh không chậm vẽ một bức tranh vô định.
Da thịt cùng dán và, Tiền Bội Đình cảm giác được trong thân thể mãnh mẽ xuất hiện xao động xa lạ, khát vọng thân mật của cô càng nhiều, liền đưa tay xoa thắt lưng bóng loáng của Khổng Tiếu Ngâm, dùng mềm mại của mình đè ép mềm mại của đối phương, cảm giác được Tiền Bội Đình đáp lại, Khổng Tiếu Ngâm lại hôn lên môi của cô, nước bọt quấn lấy, kéo ra một sợi chỉ bạc nhỏ, cô rút tay ra, đem chân xâm nhập vào giữa hai chân của đối phương, không nhẹ không mạnh mà cọ xát .
【 Ngô. . . . . . 】
Tiền Bội Đình muốn kẹp chặt hai chân, nhưng không có biện pháp ngăn cản đối phương trêu cợt.
Cô cũng liền đưa tay tham nhập vào hai chân của Khổng Tiếu Ngâm, ngón tay thăm dò vào quần, cảm thấy một chút trắng mịn, tuy rằng cô chưa từng có kinh nghiệm như vậy, nhưng cũng dựa vào bản năng ngây ngô bắt đầu mềm mại gảy vào đóa hoa thẹn thùng cùng đậu đỏ, cảm giác được đóa hoa ở run nhè nhẹ, đậu đỏ cũng dần dần lộ ra.
【 A a ——】
Nhất thời không để ý, Khổng Tiếu Ngâm không nghĩ tới người dưới thân này còn có sức lực phản kích, lưng cô mềm nhũn, rên rỉ ra tiếng.
Bụng dưới Khổng Tiếu Ngâm thắt chặt, cô chống đỡ Tiền Bội Đình không lưu loát đụng vào mang đến khoái cảm, chuyên tâm ở trên người đối phương lưu lại hồng ngân, cô ở trên xương quai xanh của Tiền Bội Đình nhẹ nhàng cắn, hài lòng nghe đối phương phát ra thanh âm thở nhẹ. Cô ở trên đùi hơi dùng sức, có tiết tấu mà khẽ chạm vào nhụy hoa, đưa tay tìm kiếm, lớp vải mỏng hơi hơi ướt át.
Tiền Bội Đình chỉ cảm thấy cả người đều thật nóng, cô muốn càng nhiều càng nhiều thân cận vào người ở trên, lại như thế nào cũng không đủ, mơ hồ cảm giác được đối phương còn chính là xấu xa trêu cợt cô, cô có điểm sinh khí, cô dùng một tay cố định trụ Khổng Tiếu Ngâm, tay kia thì nhanh hơn đối đóa hoa gảy, đậu đỏ càng ngày càng cứng, Tiền Bội Đình cảm thấy ngón tay một mảnh ẩm ướt.
【 A —— không được. . . . . . 】
Khổng Tiếu Ngâm thân thể từ từ mềm xuống, khoái cảm không ngừng tích lũy, đạt tới cực hạn cô có thể chịu đựng, bụng dưới thắt chặt, cô tạm thời mất đi ý thức.
Chờ Khổng Tiếu Ngâm phục hồi tinh thần lại, cô chính nằm ở trên người Tiền Bội Đình, hô hấp hỗn loạn.
Cô một lần nữa đứng dậy, người dưới thân ánh mắt như nước, lại mang theo một tia mỉm cười giảo hoạt.
Hỏng bét.
Khổng Tiếu Ngâm đứng thẳng dậy, cởi ra vật che đậy cuối cùng trên người Tiền Bội Đình.
Tiên hoa lộ thủy, tiên hoa trắng mịn khẽ run.
Đưa tay thâm nhập vào cửa hoa, Khổng Tiếu Ngâm cảm thấy dị thường siết chặt.
【 Tê. . . . . . 】
Cảm giác dị vật xâm lấn không thoải mái làm cho Tiền Bội Đình có điểm khó chịu.
Khổng Tiếu Ngâm tạm dừng động tác xuống tay, nhìn gương mặt thanh tú của Tiền Bội Đình, như đang suy nghĩ.
Cô than nhẹ một tiếng, dùng hai tay bắt lấy đầu gối của đối phương, để cho hai chân này mở ra.
Tiền Bội Đình cảm giác được động tác này của đối phương, cảm thấy được vô cùng thẹn thùng, cô dùng sức muốn khép hai chân lại.
【 Đừng nhúc nhích. 】
Cảm giác được Tiền Bội Đình có chút giãy dụa, Khổng Tiếu Ngâm càng thêm dùng sức, cô vùi vào phía dưới, hôn môi cánh hóa kia, đầu lưỡi cùng đóa hoa nhảy múa, hương vị ngọt lành.
【 Ân. . . . . . A. . . . . . 】
Tiền Bội Đình chỉ cảm thấy bụng dưới có một cổ nhiệt lưu không ngừng trào ra, chỗ xấu hổ càng bị thứ linh hoạt trêu chọc , thân thể dần đạt tới đám mây, thân thể tựa như bay giữa không trung, tinh thần mơ hồ.
【 A a ——】
Dư vị qua đi, hai người đều có chút mệt mỏi.
【 Cùng đi tắm rửa không? 】 Khổng Tiếu Ngâm hỏi.
Tiền Bội Đình không hiểu thực thẹn thùng, cô yên lặng mặc vào áo tắm.
【 Cô đi trước đi. 】
Khổng Tiếu Ngâm nhún vai, cũng không miễn cưỡng.
Đợi cô tắm rửa xong, Tiền Bội Đình đã ngủ ở trên giường, cảm thán bản thân thật sự là lao khổ mệnh, Khổng Tiếu Ngâm kế đó lấy nước nóng, tinh tế lau người cho Tiền Bội Đình.
Ngày hôm sau Tiền Bội Đình tỉnh lại lúc Khổng Tiếu Ngâm còn ngủ, sau khi ý thức được hai người đêm qua làm chuyện hoang đường, Tiền Bội Đình luống cuống tay chân mặc quần áo, chạy trốn.
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Phỏng vấn tiến hành theo thứ tự, sau khi biết đối phương không có nhận ra mình, Tiền Bội Đình rành mạch trả lời những vấn đề trong phỏng vấn, cô cảm giác mình hẳn là có hy vọng.
【 Đúng rồi Tiền tiểu thư, tôi gọi là Khổng Tiếu Ngâm. 】
Phỏng vấn nhanh chóng chấm dứt là lúc, người phỏng vấn đột nhiên nói như vậy với cô,
【 Ân? Ân! 】 Có ý gì?
【 Tóc giả của ngài đã để ở chỗ tôi nhiều năm, trích cái thời gian tới tìm tôi lấy đi. 】
Tóc giả, cái gì tóc giả? ? Tiền Bội Đình lúc này mới nhớ tới lúc trước chạy trốn quá mau, đem tóc giả đánh rơi khách sạn, âu phục cô mặc nhiều nếp nhăn, tóc không dài không ngắn, tạo hình kỳ dị chạy về nhà.
【 A, ngài đang nói cái gì a? 】 Giả bộ không hiểu, giả bộ không hiểu, giả bộ không hiểu! Tiền Bội Đình nhìn mình tóc dài đến thắt lưng, cảm thấy được đối phương không nên nhận ra mình mới đúng.
【 Phải không? 】 Khổng Tiếu Ngâm từ chỗ ngồi đứng dậy, đi một bước tới gần Tiền Bội Đình, cô cúi người ở bên tai Tiền Bội Đình thổi khí.
【 Em cho là lần này, em còn chạy trốn được sao? 】
FIN
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Quà sinh nhật Tiểu Tiền nha 0507.....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com