Chương 18 (Hạ)
"Ngươi lúc này mới nhớ tới hài tử? Thời điểm vừa có, ngươi tại sao không nói cho ta, sau đó thì tại sao mang theo bụng bầu chạy tới nhờ vả Hắc Tình Minh. Tỳ Mộc, không cần vọng tưởng, ta là người yêu của ngươi, giờ thì nói rõ ra cho ta, trong lòng ngươi ta là quan hệ gì."
Tửu Thôn vừa nói, vừa một bên lật Tỳ Mộc đối diện với mình, bụng nhô lên cao ngăn ở giữa hai người, Tửu Thôn lại đem Tỳ Mộc nhấc lên đặt ở một tảng đá, như vậy toàn thân y đều bại lộ ở trước mắt Tửu Thôn.
Lõa thể bị nhìn chằm chằm, Tỳ Mộc cũng không kịp nghĩ Tửu Thôn đang nói gì, cuống quít che đi thân thể, thế nhưng còn không tìm được đồ vật che lấp, Tửu Thôn đã biến mất ở trong tầm mắt Tỳ Mộc, tựa hồ là ngồi xổm xuống.
"Bạn thân?" Tỳ Mộc nghi hoặc một tiếng, cử động ở bên trong nước, nửa người dưới bỗng bị chạm lấy, Tỳ Mộc kinh ngạc cúi đầu, chỉ nhìn thấy trên mặt nước nổi một màu đỏ, chập trùng lên xuống.
Cuối cùng rõ ràng phía dưới bị bao vây bởi nóng rực ướt át, Tửu Thôn dĩ nhiên là đang ngậm lấy phía dưới Tỳ Mộc.
Đường đường Quỷ Vương làm sao có thể làm chuyện như vậy, Tỳ Mộc vội vàng đẩy ra Tửu Thôn, thế nhưng lập tức liền bị đại lực Tửu Thôn cố định lại.
"Ân...... Bạn thân, không được......" Tuy rằng Tỳ Mộc cảm thấy như vậy không được, nhưng làm sao thân thể lại quá thành thật.
Phía dưới bị ngậm không bao lâu, thẳng tắp đứng lên hăng hái bắn ra một luồng chất lỏng màu trắng sền sệt, thậm chí dính một chút ở trên tóc đỏ diễm lệ của Tửu Thôn, đặc biệt dễ thấy.
Tỳ Mộc đỏ mặt, mau mau đẩy ra Tửu Thôn, lặn xuống nước, lùi tới bên bờ.
"Lại muốn chạy, ngươi không phải luôn muốn đem thân thể giao cho ta chi phối sao, một điểm thành ý đều không có." Tửu Thôn nhếch khóe môi nhìn về phía Tỳ Mộc.
Tuy rằng Tửu Thôn còn chưa khôi phục ký ức, nhưng chuyện trước kia nghe người khác nói hoặc là còn sót lại cảm thụ của bản thân vẫn có thể biết một chút, đương nhiên cũng biết câu nói này của Tỳ Mộc.
Bất quá khi đó nói câu nói này, cũng là Tỳ Mộc lo lắng Tửu Thôn bị Hồng Diệp mê hoặc, mà thuận miệng nói, căn bản không có nghĩ nhiều, nhưng sớm bị Tửu Thôn xem là lời tâm tình.
Tỳ Mộc lại đem chính mình ở trong nước trốn, mãi đến khi thân thể đều ngâm ở trong nước ấm áp, mới thật không tiện đưa tay ôm Tửu Thôn lại đây.
Kỳ thực trước kia Tỳ Mộc phát hiện ra, thân thể của y tựa hồ rất mẫn cảm,vừa bị Tửu Thôn khơi lên hứng thú, căn bản khắc chế không được khát vọng nơi đáy lòng.
Y cũng biết lúc mang thai, thời điểm một thân một mình đều trong đêm khuya mơ tới thân ảnh màu đỏ, gọi tên của hắn, nhưng khi bừng tỉnh, xung quanh vẫn là vô tình tịch liêu.
Sau đó trong bụng hài tử từng ngày từng ngày lớn lên thì bắt đầu lo lắng, có thể kịp lúc trở lại bên cạnh hắn hay không, nếu như chậm một chút, ở chỗ Hắc Tình Minh sinh hạ, hậu quả thật là không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng tất cả đều không còn trọng yếu nữa, ở nơi tràn đầy tuyệt vọng, một lần nữa tìm được loài hoa nở rộ nơi Hoàng Tuyền kia, nắm chặt lấy không buông.
Tỳ Mộc duỗi ra cánh tay duy nhất đem Tửu Thôn ôm thật chặt, ở bên tai nghe vài câu, tiếp theo nước ấm thoải mái, liền cứ thế mà để hắn tiến vào.
Hạnh phúc theo dưới thân tràn ngập mà chiếm cứ toàn thân, Tỳ Mộc bị làm không kìm lòng được ngẩng đầu lên, nhìn thấy bầu trời xanh thẳm, tinh khiết giốngnhư nội tâm chính mình chôn giấu cảm tình đơn thuần trăm nghìn năm, rốt cục đợi được một ngày ấm áp của đối phương.
"Tỳ Mộc." Âm thanh đau lòng.
Tỳ Mộc lấy lại tinh thần, nhìn về phía Tửu Thôn, A? Làm sao hơi nước cay như vậy.
Một cái tay giúp y xoa xoa con mắt, nhưng là hơi nước càng thêm cay, Tỳ Mộc mỉm cười,"A a...... Ta, bạn thân...... Không có chuyện gì......"
Thời điểm muốn khóc liền không nên cười, nhưng nếu là cái đồ ngốc này, tựa hồ sẽ chẳng chịu khóc đâu.
Tửu Thôn nâng khuôn mặt Tỳ Mộc, nhìn tóc y bị nước làm ướt yên tĩnh buông xuống bên mặt, ngoại trừ trên trán vài sợi, hầu như hoàn toàn đã biến thành màu trắng, mà đôi mắt lóe sáng vì hơi nước lại càng thêm đáng thương.
Nước nóng bốc hơi, Tỳ Mộc trên mặt hồng hồng, mãi cho đến bên tai đều là hồng, khiến cho đôi môi tái nhợt cũng nhiễm phải một vệt kiều diễm.
"A......" Thứ kia tiến đến, đem âm thanh vốn không lớn của Tỳ Mộc mỗi khi làm tình từ trong miệng phát ra, đồng thời càng thêm mãnh liệt ham muốn thân thể Tỳ Mộc.
"Chậm, chậm một chút, bạn thân, ân a......" Ở bên trong nước thân thể đứng không vững, vì bụng lớn Tỳ Mộc dần dần không chống đỡ nổi, ôm lấy cánh tay Tửu Thôn lùi xuống phía dưới, đỡ cái bụng.
Tửu Thôn cũng là sợ y tâm tình hoảng sợ ôm không được chín mình, thẳng thắn lần thứ hai đem y nâng lên, để y ngồi ở trên tảng đá.
Nhưng là Tỳ Mộc tựa hồ không muốn, nhất định phải về trong nước.
Lúc đầu Tửu Thôn cho rằng là ở trong nước y thoải mái hơn, sau đó mới phát hiện, chỉ cần Tỳ Mộc lộ ra mặt nước chỗ nào, liền mau mau đem đủ biện pháp đem chỗ đó che lại.
Cuối cùng đã rõ ràng, Tửu Thôn giúp Tỳ Mộc thay đổi tư thế, để hắn nằm sấp trên tảng đá, phía sau lưng đối diện với hắn, loại phương thức này có thể làm cho y nhẹ nhàng không ít, mà quan trọng nhất chính là Tửu Thôn không thể từ phía trước nhìn thấy Tỳ Mộc.
Tỳ Mộc không muốn để cho Tửu Thôn nhìn thấy y bởi vì bụng nhô lên cao mà trông rất kỳ quái. Cái này cũng là nguyên nhân y ban đầu không muốn nói cho Tửu Thôn.
Thân là nam tử dĩ nhiên có thể thụ thai, không biết là thần linh chiếu cố, hay là thần linh trừng phạt.
Bất quá đối với Tửu Thôn mà nói, đương nhiên là thần linh chiếu cố.
Khi đó hắn luôn miệng nói muốn đối với nam tử nhân loại kia chịu trách nhiệm, cũng nghĩ đến người nọ thân là nam tử, hai người không thể có hài tử, lúc đó Đại Giang Sơn mới vừa nạp qua thiếp, Tửu Thôn cũng không có suy nghĩ để cho người khác sinh một đứa để hắn cùng nhân loại kia nuôi.
Đường đường Quỷ Vương, thế nhưng nhất định nghĩ tới bảo vệ nhân loại kia một đời một kiếp. Cũng còn may không để Đại Giang Sơn lão yêu quái biết được rồi lại quản việc không đâu, nhưng coi như biết rồi thì thế nào, bất luận có là lão yêu quái vẫn phải nhượng bộ Tửu Thôn, nguyện ý nhìn Tỳ Mộc mạnh khỏe ở bên người hắn, không để y chịu bất cứ thương tổn gì.
Nghĩ tới đây, Tửu Thôn một bên bận tâm hài tử trong bụng Tỳ Mộc, một bên thoáng dùng chút sức lực, để Tỳ Mộc nhẹ giọng rên rỉ, sau đó ghé vào lỗ tai hắn ôn nhu nói: "Tỳ Mộc, chúng ta có Tiểu Bao, có hài tử sắp chào đời, có toàn bộ Đại Giang Sơn, cho nên ngươi sau này, mãi mãi cũng sẽ không còn là lẻ loi một mình."
Quỷ Vương trịnh trọng hứa hẹn, dưới thân ra ra vào vào cũng có thể làm cho Tỳ Mộc cảm nhận được sự tồn tại kiên cố, y yên tâm nằm sấp trên tảng đá ngầm ấm áp, sau đó phía sau, hết thảy liền giao cho người nam nhân này
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com