"Mai này có ra saoDấu yêu ơi, hãy nhớTình vẫn xanh muôn thuởVẫn chỉ dành trao em..."(Yuanyud - phỏng dịch theo ca khúc Moon and back).Mình thích bạn Dũng, thích lắm thích lắm, mà... "giữa mình và bạn bị chia cách bởi một nam nhân tên Trọng", mình đành chịu thôi. Người ta còn có cái giới tính giống nhau, mình thì chả giống gì hết TvTNên mình viết cái này để ngược đãi cả đôi, cho bõ tức!Với cả, mình nhớ U23 TvT…
Lưu ý: Truyện lấy cảm hứng từ Đạo tình - Chu Ngọc."Anh hạ dược tôi!" gương mặt cô vì tức giận cộng với dược tình mà đỏ lên, làm tên nam nhân nào đó không nhịn được mà muốn cắn một cái:"Tức giận cái gì? Ván này do em thua còn trách ai được. Ngoan nào bảo bối! Ai bảo em không giảo hoạt bằng tôi" Nói xong anh không quên tặng cô một nụ cười xảo trá, điên cuồng giày vò cô suốt đêmTác giả: Tình Văn (bút danh)Nam chính phúc hắc, nữ chính cũng không kém nhưng làm sao bằng được nam chính chứ =))Truyện sủng, không có tiểu tam. Nếu có thì 1 là man chính 1 đao chém chết, 2 là nữ chính tát nát mặtKhông phải Văn tự tin đâu mà là nếu các bạn có đăng ở trang khác thì ghi nguồn và tên tui dùm nha _ Tình Văn _…
Anh em nhà Haitani và chị hàng xóm bảo mẫu trầm cảm vl =))Mỗi chương là một mẩu chuyện ngắn nên độ dài không đồng đềuGóp ý nhẹ nhàng, không thích click back.Lưu ý ooc toàn bộ nhân vậtTác giả Ếch Vồ Hoa Mướp…
Tên truyện: Xung Hỉ | 冲喜[重生]Tác giả: Tú Sinh | 绣生Nguồn raw: http://khotangdammyfanfic.blogspot.com/2021/02/xung-hi.htmlEditor: San, Mei Công TửĐộ dài: 145 chương chính văn + 3 phiên ngoại Ngày bắt đầu: 21/03/2021Ngày kết thúc: 29/08/2021Thể loại: Cung đình hầu tước, cổ trang, trọng sinh, điềm văn, sảng văn, chủ thụ, ngọt sủng, ôn nhu đại mỹ nhân thụ x thiết huyết tàn nhẫn Chiến Thần công.Một câu tóm tắt: Từ nay về sau, ta che chở ngươi.Dàn ý: Thân ở nghịch cảnh cũng không quên giữ vững bản tâm.Bản edit chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không reup dưới mọi hình thức. -----------------------Cảm ơn Kho tàng đam mỹ về bản raw. <3 <3 <3 Mình không biết gì về tiếng Trung, đọc raw thấy nội dung thú vị và chưa có nhà làm nên muốn bắt tay vào edit. Nếu thấy lỗi sai cũng đừng nặng lời với mình nhé, mình luôn đón nhận những góp ý chân thành.Nhà mình edit theo tâm trạng, có thể là mỗi ngày 1 chương, hoặc cách ngày 1 chương hoặc mấy ngày 1 chương. Nhưng cam đoan là 1 tuần sẽ có ít nhất 2 chương cho các nàng đọc. Các nàng đọc và thả sao cho chúng tớ nhé. Cảm ơn các nàng. *cúi đầu cảm ơn*…
Hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của cô nhưng liệu còn có ai nhớ đây? Từ khi bố mẹ ly hôn rồi bỏ lại cô, ngoại trừ mỗi tháng gửi cho cô chút tiền sinh hoạt ít ỏi thì cũng chẳng hỏi han gì nữa, trên đời này người quan tâm cô chỉ còn lại chính bản thân cô.Cô đã quen những ngày tháng dù mưa gió cũng không ai đưa đón, cũng đâu có gì ghê gớm, không phải sao? Cô một mình đi về nhà, thật may là sau khi bố mẹ ly hôn có để lại căn nhà cũ cho cô, giúp cô không đến mức không nơi để về, lưu lạc đầu đường."Á!" Đôi giày vải giá rẻ đã bị mài mòn trở nên mỏng manh, lòng bàn chân bất ngờ bị thứ gì đó đâm phải, cơn đau nhói tràn tới, Diệp Tiên Tiên nhấc chân lên, có chút buồn bực định đá văng cục đá đã đâm vào chân mình, thế nhưng lúc chân giơ lên lại lơ đãng trông thấy bộ dạng của cục đá kia, nó không phải là một cục đá mà là một chiếc nhẫn, rất rất nhỏ.Ma xui quỷ khiến thế nào mà cô nhặt nó lên, cầm trong tay ngắm nghía.Tạo hình cổ xưa, trên thân khắc một hình vẽ phức tạp, nhìn qua có vẻ không tầm thường.Dù sao cũng đang ở bên ngoài, Diệp Tiên Tiên không tiện nhìn kỹ, cô lê đôi giày vải đầy nước đi về nhà.-------------…