Chap 1.2
Các cậu thấy Fall in love-Kookmin như thế nào? ☺️☺️😚
Park Jimin đang theo môn văn học tại trường Đại học Quốc gia Seoul- hoặc ít nhất đó là những gì được ghi trên thẻ thư viện mà Jungkook tìm thấy bên trong túi của chiếc áo khoác denim. Nó khiến anh chỉ mất một ngày để quyết định rằng anh muốn tìm cậu trai và trao trả những vật của cậu và điều đó đóng góp một phần vào sự thật rằng anh đang lo lắng. Anh muốn chắc chắn rằng cậu học sinh mái tóc hồng ấy vẫn ổn và vẫn đang tránh xa khỏi tên khốn người mà dám tự gọi mình là dom của cậu.
Anh không phải là một fan lớn của những trường đại học nhưng anh tìm thấy ở giữa một nơi nào đó, hỏi những học sinh nếu họ biết Park Jimin cho đến khi một trong số họ giải thích với anh rằng cậu vẫn đang có mặt trong một lớp Tiếng Anh hiện giờ và nó sẽ không kết thúc ngoại trừ trong vòng một tiếng nữa. Anh lấy một cốc coffee và chờ đợi ở phía bên ngoài tòa nhà, cố gắng phớt lờ đi mọi người đang nhìn chằm chằm vào anh.
Đó là tháng Bảy vì vậy anh đang mặc một chiếc áo ngắn tay thứ mà đang làm lộ những hình xăm đầy ắp trên cánh tay của anh và một phần trong anh đang đốt cháy với sự kiêu hãnh mỗi khi có ai đó nhìn chằm chằm vào nhiều hơn một giây. Anh đã học được qua những năm tháng rằng người Hàn Quốc không thực sự hiểu rõ và ủng hộ nghệ thuật của anh nhưng anh cũng học được không cần để tâm đến. Anh rất vui với chính bản thân mình và công việc của anh và tất cả điều đó mới thật sự quan trọng.
Nó thật dễ dàng để chỉ điểm Jimin vì đầu của cậu ta chỉ có duy nhất một màu hồng từ trong đám đông vì vậy anh tiến thẳng về phía cậu, chắc chắn rằng anh giữ chặt lấy chiếc áo khoác.
"Jimin." Anh gọi và nhìn thấy đôi mắt màu nâu vàng đang mở to trong sự ngạc nhiên khi họ bắt gặp màu nâu tôi của anh. Nó rõ ràng rằng cậu đã nhận ra anh bởi vì cậu đã thì thầm thứ gì đó với cậu con trai đang cười bên cạnh cậu trước khi tiến về hướng của anh và chào hỏi anh với sự ngượng ngùng "Xin chào". Anh đưa cho cậu chiếc áo khoác.
"Cảm ơn! Tôi chưa bao giờ nghĩ tôi sẽ-" Cậu học sinh cắn môi dưới và Jungkook tự hỏi nếu là nó bởi vì nó là lần đầu tiên họ thực sự có thể cẩn thận nhìn khuôn mặt và thân thể của nhau. Jimin trông thật sự mềm mại hơn những gì anh nhớ, mặc một chiếc áo hồng phấn dài tay và quần jean bó, tóc của cậu như những sợi lông tơ rối. Có phải kia là son bóng lấp lánh trên đôi môi đầy cám dỗ của cậu không? "Anh có muốn uống một cốc trà không?"
"Chắc chắn rồi."
Nó thật đáng ngạc nhiên rằng Jimin dường như không cảm thấy bị làm phiền để được ngắm nhìn với anh quanh khu trường học và Jungkook đề nghị cầm chiếc cặp của cậu thứ mà khá là nặng.
"Cậu có gì ở bên trong nó vậy?"
"Những quyển sách mà tôi phải đọc cho đến hết tuần." Nó có ý nghĩa tại sao anh cảm thấy rất vui để mang thẻ thư viện của cậu trả lại và cho đến khi họ đến một tiệm café gần nhất họ gần như nói về khóa học của Jimin và niềm đam mê của cậu với đọc sách. Jungkook không thể phủ nhận được cậu trai này rất đáng yêu khi họ đang say sưa nói về những sở thích của cậu và chỉ vởi vì điều đó anh để mặc cho cậu phụ trách khi chọn bàn.
"Tôi muốn một cốc trà đen với sữa." Anh nói với cô phục vụ và mỉm cười khi cậu học sinh gọi trà trân châu vị dâu. Anh kiểm tra điện thoại của anh để nhìn xem bây giờ là mấy giờ."Tôi phải làm việc vào chiều nay."
"Anh làm nghề gì để kiếm sống vậy?"
"Tôi sở hữu một phòng xăm."
Jimin gật đầu- nó khá hợp lí.
"Chúng thật xinh đẹp." Cậu nói nhìn thẳng vào cây xương rồng nhỏ ở phía bên trên cẳng tay của anh. Jungkook cười thầm vì đó là lần đầu tiên ai đó gọi những hình xăm của anh là "xinh đẹp" và quan sát cùng lúc Jimin cố gắng giấu đi vết hồng đang rắc lên gò má của cậu bằng cách uống một ngụm đồ ngọt của cậu.
"Cảm ơn." Có một chút dừng lại bám theo sau.
"Anh là Jeon Jungkook, có phải không?"
"Là tôi."
"Tôi đã từng nghe về anh. Anh rất nổi tiếng trong cộng đồng BDSM." Jungkook ậm ừ đồng ý và đổ sữa vào trong trà của anh; anh không quan tâm đến danh tiếng nhưng anh thực sự tò mò về một số thứ.
"Cậu là người mới với BDSM?"
Như anh mong chờ, đó là dom đầu tiên của cậu trai này vì vậy anh không thể ngừng bản thân mình từ việc cảm thấy đáng tiếc cho cậu, kinh nghiệm đầu đời của một ai đó không nên giống như vậy. Jimin là một người bầu bạn dễ chịu- cậu thông minh và dễ ngượng ngùng và Jungkook không thể ngừng nhe răng cười mỗi khi anh nghe thấy tiếng cười khúc khích cao vót dễ thương của cậu. Anh cảm thấy kinh tởm khi nghe rằng Daeshim (đó là lời than phiền buồn bã của một dom) vẫn đang cố để có được cậu và anh đưa ra số điện thoại của mình trong trường hợp người trẻ tuổi hơn cần anh ra tay.
Jungkook đã có một ngày tốt đẹp và khi anh trở về nhà anh quyết định anh nên nhắn tin cho Jimin. Nó đã qua một vài tháng kể từ khi lần cuối anh có hứng thú với ai đó và điều đó cảm nhận được hoàn toàn khác biệt. Anh không phải là một dom dịu dàng, anh rất hà khắc và những người phục tùng của anh phải chịu đựng nhiều thứ bởi vì đối với anh BDSM là một một hình thức của liệu pháp tâm lý; nó giữ anh trở thành trung tâm.
Nói chuyện với Jimin có thật nhiều chuyện vui: cậu trai đó thật ngọt ngào và Jungkook chắc chắn lưu mọi bức selca cậu gửi; cậu mặc những bộ sáng màu và nhắn cho người lớn tuổi hơn mỗi khi cậu mua những thứ đáng yêu, hỏi ý kiến về nó. Jungkook đã biết về những thứ về động vật, cặp sách và những đôi tất mềm mại là cái gì? Tất nhiên không có gì cả nhưng anh cảm thấy tự hào rằng ý kiến của anh đủ quan trọng để làm ảnh hưởng đến những lựa chọn của cậu học sinh. Người nhỏ tuổi hơn cảm thấy đủ dễ chịu để nói về thời gian cậu như một người phục tùng nữa và người đàn ông đó thật ghê sợ để nhận ra rằng sự sai lầm sẽ gây ra hậu quả như thế nào- Jimin không muốn thử điều kia một lần nào nữa, dù cho cậu đã thú nhận rằng cậu vẫn luôn muốn có.
"Okay, em đang nói chuyện với con mẹ nó ai đó?"
Hai tuần đã trôi qua kể từ hi họ bắt đầu nhắn tin và Yoongi không thể ngừng sự tò mò của anh được nữa. Anh muốn biết ai là người đặt cái nụ cười nhe răng như ăn phải cứt kia trên khuôn mặt của đối tác làm ăn của anh.
"Jimin." Điều đó dường như không phải là một câu trả lời thỏa mãn và Jungkook quyết định nó đã có thể như vậy bởi vì hyung của anh không nhớ đó là ai. Anh cầm chiếc điện thoại của anh và khoe Jimin với bức ảnh cuối cùng cậu trai đó gửi cho anh, khiến cho đôi mắt của người lớn tuổi hơn mở to hơn.
Jimin đang cưng nựng con mèo của cậu ấy trong bức ảnh và cậu trông dịu dàng vô cùng, không lấy làm lạ khi Yoongi trở nên bối rối.
"Cậu ấy không giống như bất cứ một người phục tùng nào của em." Có thể là đã từng là như vậy bởi vì Jungkook không bao giờ cố gắng để chế ngự cậu.
"Và rồi em nói chuyện với cậu ấy."
"Anh vẫn luôn dịu dàng với Hoseok." Nó là sự thật, trước khi Hobi khơi gợi tính tò mò của anh Yoongi đã từng là một kẻ thống trị tàn bạo nhất trong mọi club mà có mặt anh. Họ đã rơi vào lưới tình và người lớn tuổi hơn hiểu rằng bạn trai của anh có thể không bao giờ chịu đừng được cái thể loại đối xử đó và kể cả nó có giống như thế kia thì anh vẫn vui vẻ như anh vẫn từng.
"Seok vẫn là người phục tùng của anh."
"Có thể Jimin chỉ cần dạy dỗ mà thôi." Điện thoại của anh rung lên nên anh ấn vào thông báo và nhìn thấy nó là một bức ảnh của sự lộng lẫy. Yoongi tựa vào để nhìn nó cùng và sự nhận ra nhanh chóng đáp trúng anh.
"Có thể cậu ấy là một bé con."
Nó bằng cách nào đó có ý nghĩa nhưng điều đó có khả quan với Jimin để trở thành điều gì đó và không có bất cứ ý tưởng nào hết? Anh chưa từng bao giờ nghe cậu trai đó nói về xu hướng ngược lại nhưng có thể anh đã không còn quen thuộc với tất cả các khái niệm- sau tất cả Ddlg chỉ là một lớp học khác của BDSM và điều mà học sinh biết được chắc chắn là cậu ấy cần ai đó chăm sóc cậu ấy. Có thể anh muốn trở thành người bào vệ cậu ấy.
('regressing'= xu hướng ngược lại. Mình nghĩ là tác giả muốn nói là Jimin chưa bao giờ nói với Jungkook là việc Jimin ngừng làm sub)
To: Jimin
Cậu có rảnh vào ngày mai không?
From: Jimin
Có lớp học đến tận 2 giờ.
To: Jimin
Cậu có muốn có bữa trưa ở ngoài cùng tôi không?
From: Jimin
Anh đang rủ tôi cùng ra ngoài sao?
To: Jimin
Đúng vậy
From: Jimin
Okay xx
Anh mỉm cười khi anh nhìn thấy sự đáp lại và đi thẳng về nhà. Sau khi tắm nước nóng anh không thể đi ngủ được nên anh đã dành ra một vài giờ tốt đẹp tìm hiểu về cộng đồng Ddlg; anh nhận thức được nó, anh biết được những điều căn bản nhưng anh chưa từng bao giờ có đủ hứng thú để có thể thực sự cố gắng để hiểu nó nên khi anh thiu thiu buồn ngủ thì trong đầu anh đã được lấp đầy với các thông tin.
Nó rõ ràng rằng Jimin vẫn luôn chuẩn bị cho buổi hẹn hò của họ bởi vì mái tóc của cậu đã được chải chuốt một cách khác biệt và cậu nhìn trông giống một con búp bê vừa mới được đập hộp. Jungkook đã lái xe đến một hộp đêm tuyệt đẹp mà anh vẫn quen thuộc và họ có một cuộc hội thoại nhỏ trong một lúc đến khi anh quyết định nó đã là lúc để đưa ra một cái lý do tại sao anh lại muốn một buổi gặp mặt.
"Cậu đã từng bao giờ nghe về những Daddy dom và những người tình bé nhỏ chưa?" Có một sự ngạc nhiên, Jimin đã gật đầu, biểu hiện của cậu trở nên quá rõ ràng rằng cậu không có một tưởng về đó có thể là điều gì. Anh giải thích về nó bằng cách tốt nhất có thể và khoảng nửa giờ sau đó cậu trai vẫn đang đợi chờ sự kết thúc. "Có bất cứ thứ gì về nó nghe hấp dẫn không?"
"Nó nghe giống như một hình mẫu lý tưởng." Cậu trai cười thầm. "Nhưng tôi không nghĩ sẽ có bất cứ ai đó sẵn lòng để trao đi quá nhiều và nhận lại quá ít như vậy." Đó là một điều sai lầm mà đã được rắc vào bên trong suy nghĩ của một học sinh- cậu nghĩ rằng BDSM là về những kẻ thống trị khi mà về hiện thực tất cả nó chỉ là kẻ phục tùng .
"Có tôi."
Đôi mắt của Jimin mở lớn.
"Anh muốn trở thành dom của tôi?"
"Chỉ khi mà em muốn tôi trở thành."
Đã có một sự do dự được vẽ lên tất cả trên khuôn mặt của cậu trai tóc hồng nên Jungkook hứa rằng điều đó không cần vội và cậu có thể có thời gian để suy nghĩ về nó. Họ tiếp tục bữa ăn của họ như thể họ đã vừa quên về nó và những tin nhắn vẫn tiếp tục qua một vài ngày sau đó. Họ trở nên rõ ràng rằng họ đã bị lôi cuốn bởi nhau và Jimin không có một lý do nào để không tin tưởng người lớn tuổi hơn nên khi điện thoại Jungkook rung lên vào giữa đêm chủ nhân của nó đã đánh hơi được một vài tin tốt vẫn đang chờ đợi anh.
Anh mỉm cười khi anh mở hộp tin thoại.
From: Jimin
Anh vẫn muốn trở thành Daddy của em chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com