Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

05

Một chuyện không thể không thừa nhận đó là Na Jaemin rất giỏi trong việc câu dẫn người mẫu.

Tuy rằng khiến cho người mẫu nhỏ Huang Renjun của chúng ta hốt hoảng một phen, nhưng những tấm ảnh được xuất ra quả thật rất đẹp.

Buổi chụp hình kết thúc thuận lợi, các anh chị trong đoàn rủ nhau đi liên hoan. Kết quả Huang Renjun lại lấy lí do bản thân không uống được rượu mà lén lút trốn về nhà.

Nhân viên công ti MS trước sau như một áp dụng chiến thuật "đói khát doanh thu". Đối với những thứ xung quanh Renjun chỉ có hai chữ "thần bí".

Ngoài việc biết được cậu thực tập sinh người mẫu mới kí hợp đồng tên là Huang Renjun, những cái khác chắc chẳng ai biết gì. Sau khi hoàn thành chụp hình cho tạp chí <Young>, Huang Renjun lại lâm vào cảnh chôn đít ở nhà suốt một tháng trời. Vì để bảo vệ cảm giác thần bí của mình, cậu không dám bước chân ra khỏi cửa, cho nên đành chồm hỗm ở trong nhà.

Đợi đến tận khi tạp chí <Young> được phát hành, Huang Renjun mới cảm thấy một chút chút chân thật về việc mình đã debut.

Lee Haechan mới sáng sớm đã tới đập cửa nhà Huang Renjun, vác theo một đống tạp chí, vứt mạnh xuống dưới nền nhà.

"Đệt, tốn của ông đây tận một ngàn."

Lee Haechan ôm đống tạp chí đi bảy tầng lầu mới lên tới nhà Renjun, bây giờ đầu tóc nhễ nhại mồ hôi mồ kê. Huang Renjun đưa cho cậu một cốc nước mát, Haechan liền ngửa cổ tu sạch một hơi.

"Yo, tôi không biết ngài đây còn có sở thích mua sắm nha?"

Huang Renjun nhìn đống tạp chí Lee Haechan mang tới không biết nên khóc hay cười, nghĩ thầm chắc lượng tiêu thụ tạp chí lần này của cậu toàn bộ đều nhờ vào Lee Haechan mất.

Lee Haechan hung hăng lườm Huang Renjun một cái, mặt ra vẻ "Tôi đây còn không phải vì cậu", khí chất tỏa ra không khác gì một bà mẹ.

Thật ra Lee Haechan cũng không biết vì sao tạp chí lần này của Huang Renjun lại bán được nhiều thế. Cậu phải chạy đi chạy lại mấy lần các hiệu sách trong thành phố N mới mua được từng này quyển. Theo lí mà nói, tác phẩm mới ra mắt không được tiêu thụ nhiều như vậy mới phải.

Thế nhưng vừa nghĩ tới nhiếp ảnh gia lần này là Na Jaemin, Lee Haechan lại cảm thấy đáng ra phải bán hết sạch mới đúng.

"Ai ai ai, cậu xem phỏng vấn trong tạp chí chưa?" Lee Haechan đưa tay chỉ lên trang bìa, hỏi cái vị Huang Renjun đang ngả ngớn ôm hộp kem to tổ chảng, không màng hình tượng.

Huang Renjun xúc một miếng kem dâu tây vào mồm, lắc lắc đầu, ý bảo cậu vẫn chưa có xem.

Được rồi, Lee Haechan phục rồi, Huang Renjun sao lại đến nông nỗi này? Thờ ơ nhìn bản thân thanh thuần diễm lệ trên bìa tạp chí thì thôi đi, đến cả tác phẩm debut của mình như thế nào cũng thèm quan tâm nữa.

Thế là Lee Haechan nhanh chóng quét mã*, mở video lên, giơ thẳng cái màn hình lên trước mặt Renjun.

Cái gọi là video phỏng vấn chính là những đoạn phỏng vấn Na Jaemin được bên xuất bản sưu tầm lại. Huang Renjun nhìn Na Jaemin ngồi trên ghế, bộ dáng tự tin mà tao nhã, bắt đầu có hứng thú bèn tiếp tục xem.

Q: Nghe nói người mẫu hợp tác cùng thầy Na lần này là người mới? Có thể giới thiệu đơn giản một chút được không?

A: Đúng vậy, cậu ấy tên Huang Renjun, là tân binh mà tôi rất xem trọng. Nói thế này đi, Renjun là người mẫu mà tôi thấy có hồn nhất.
Cậu ấy giống như một viên ngọc thô chưa được mài giũa, chỉ cần cho cậu ấy một chút thời gian, cậu ấy có thể trở thành người mẫu tỏa sáng trong giới.

Huang Renjun có hơi sửng sốt. Cậu không nghĩ một nhiếp ảnh gia thiên tài, đẳng cấp cao như Na Jaemin lại đánh giá cậu cao như thế, trong nháy mắt lại cảm thấy có chút khí thế.

Q: Xem ra thầy Na đánh giá rất cao người mẫu Huang Renjun này. Vậy mời thầy Na khái quát sức hút của Huang Renjun trong một câu đi!

A: Cậu ấy là chàng thơ của tôi. Máy ảnh của tôi vì cậu ấy nên mới mở.

Huang Renjun không dám xem tiếp nữa, đến cả Lee Haechan ngồi bên cạnh nghe câu nói phát ra từ màn hình xong cũng hoảng sợ.

"Renjun này, Na Jaemin là thật sự muốn cùng với cậu chơi........" Hai tay Lee Haechan nắm chặt vai Renjun, không ngừng lắc lắc người cậu, khiến cậu phải đối mặt với mình, muốn cho cậu nhận ra tầm nghiêm trọng của vấn đề.

Trí nhớ Huang Renjun bỗng trở nên mù mờ, chỉ nhớ Na Jaemin bảo rằng, cậu là chàng thơ của anh.

Sao có thể để một đứa con trai làm chàng thơ chứ....... Bản thân cậu sao lại là chàng thơ của anh được? Rõ ràng cả cậu và Na Jaemin đều là con trai mà.......

Huang Renjun tâm tình lộn xộn, nghĩ sao cũng không thể hiểu được.

"I love it when you call me Señorita

I wish I could pretend I didn't need ya"

Mãi đến khi chuông điện thoại vang lên, Renjun mới quay trở lại hiện thực.

Cậu cầm di động, vừa nhìn thấy trên màn hình mấy chữ "Thầy Na Jaemin" liền sợ tới mức ném điện thoại ra xa năm thước.

Lee Haechan nhặt điện thoại lên mà như thể đang cầm con quái vật, nhấn nút nghe rồi kề đến bên tai Huang Renjun.

Huang Renjun cho dù đã gấp gáp đến nỗi không ra thể thống gì, vẫn cố gắng đè nén nội tâm gió to sóng lớn, mềm giọng nói: "Alo, là thầy Na phải không?"

Na Jaemin cảm thấy nhạc chờ của Huang Renjun rất hay, còn đang đắm chìm trong đó. Kết quả đến khi Renjun mở miệng, anh mới nhận ra rằng giọng nói của Huang Renjun còn động lòng hơn cả tiếng nhạc.

"Renjun à, tối nay có rảnh không? Tôi muốn hẹn em.........."

Na Jaemin còn chưa nói xong, Huang Renjun đã căm phẫn hét lên: "Không được! Thầy Na, không được đâu!"

Na Jaemin bị Huang Renjun ở đầu bên kia dọa cho không nhẹ, anh chỉ muốn mời cậu đi ăn một bữa cơm thôi mà, sao lại giận rồi?

Huang Renjun cảm thấy cậu tốt xấu gì cũng tốt nghiệp ở trường đại học danh tiếng, năng lực cũng như các thanh niên khác, vẫn có một chút kinh nghiệm xã hội. Đêm đen gió thổi lại gọi điện thoại hẹn người ta, không phải hẹn đi chịch thì là gì?

Cho nên Huang Renjun chính trực quyết định, bất cứ cái gì có tư tưởng xấu xa, phải bóp chết từ trong trứng nước.

"Thầy Na, em không muốn đi đường tắt để đạt được vị trí cao......."

"Renjun à....." Na Jaemin bị cậu làm cho đơ luôn rồi, ăn một bữa cơm sao có thể đạt được vị trí cao chứ? Na Jaemin đang chuẩn bị nói tiếp, Huang Renjun liền như khẩu súng liên thanh tấn công pằng pằng pằng.

"Em chỉ muốn dựa vào năng lực của mình, em không bán thân được....... Thầy Na, em thật sự xin lỗi......."

"Không phải, Renjun à, em nghe tôi nói đã!" Na Jaemin cuối cùng cũng hiểu, thì ra Huang Renjun cho rằng mình có ý đồ bất chính với cậu.

Mặc dù anh thật sự muốn làm điều bất chính với người ta, nhưng trong chuyện tình cảm Na Jaemin vẫn thích để nước chảy thành sông, tuy chậm mà chắc.

"Ý tôi không phải là muốn dùng quy tắc ngầm với em, tôi chỉ muốn hẹn em ăn một bữa cơm mà thôi."

_____

*quét mã: video phỏng vấn của tạp chí bên Trung người ta hay để mã QR lên đó xong mọi người quét để xem video í

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com