Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#101-110

101.
Ôn Ninh khi trở về bỗng chốc nổi lên hứng đùa nghịch lòng dạ hẹp hòi
Hắn cố ý từ đường nhỏ về lại gian phòng của mình.
Thận trọng lách đi tránh né khách phòng nơi bọn Ngụy Vô Tiện đang ở.
Cho nên, ngày thứ hai lúc Giang Trừng tỉnh dậy,
Ôn Ninh đang ngủ một bên.
Giang Trừng: Vì cái gì ngươi lại ngủ ở trên giường của ta?
Ôn Ninh: A Trừng ngươi tối hôm qua say, là ta dìu ngươi về phòng của ta,
Đều là nam tử, A Trừng cũng không để ý cùng ta  chen lấn trên giường một đêm đi?
Giang Trừng: ..... Không, không ngại......
#Giang Trừng: Kỳ thật ta để ý muốn chết!! #

102.
Ngụy Vô Tiện bởi vì không tìm thấy Giang Trừng cho nên hiếm khi mất ngủ cả một đêm
Mà đối với một người mất ngủ, ngủ không ngon mà nói
Đều sẽ để lại triệu chứng gì?
Tỉ như tính tình dễ nóng nảy a, tâm tình cực kì phiền muộn a,
Rời giường khí lực cực lớn, vân vân....
Cho nên Ngụy Vô Tiện rất vinh hạnh trông thấy Giang Trừng từ bên tromg gian phòng Ôn Ninh đi ra
Hai người cười cười nói nói cực kì vui vẻ.
Nhưng trên thực tế đây là ảo giác của Ngụy Vô Tiện thôi.
# Ngụy Vô Tiện: Ôn Ninh ngươi như thế mà dám ủi cải trắng nhà ta?? #

103.
Giang Trừng cũng không biết vì cái gì mà xấu hổ.
Dù sao hiện tại hắn có cảm giác bị bắt gian,
Nhất định nguyên nhân là do chưa có tỉnh ngủ.
Lúc Ngụy Vô Tiện đen mặt đến gần Giang Trừng
Lại nghe được một cỗ mùi rượu nhàn nhạt, Ngụy Vô Tiện càng tức hơn nữa.
Ngụy Vô Tiện: A Trừng ngươi tối hôm qua đi đâu?
Giang Trừng: Ngụy Vô Tiện ngươi nghe ta nói..... Không đúng, ta đi chỗ nào mắc mớ gì tới ngươi?
#Ngươi nói Ngụy Vô Tiện sẽ hung dữ với Trừng Trừng sao? Không tồn tại đâu. #

104.
Trong không khí tràn ngập đầy mùi thuốc súng,
Ngụy Vô Tiện cùng Giang Trừng mắt lớn trừng mắt nhỏ
Ôn Ninh tay chân có chút luông cuống đứng ở một bên.
Sau đó thấy Ngụy Vô Tiện động,
Hắn đưa tay ôm Giang Trừng, cả người đều dính trên thân Giang Trừng,
Ngụy Vô Tiện: A Trừng ta sai rồi, không nên tức giận nha, ta chỉ là không thích ngươi cùng hai cái Lam gia kia đi chơi,
Cũng không thích ngươi cùng cái tiểu tử Ôn gia này đi chơi, Trừng Trừng chúng ta trở về có được hay không vậy?
Giang Trừng: Hừ.
Ôn Ninh:....... (Đây là cái thể loại gì?)
#Ngụy Vô Tiện minh bạch khắc sau trong lòng một sự việc, Giang Trừng là dùng để yêu thương. #

105.
Giang Trừng trong lòng nguyên bản có điểm tính toán bị Ngụy Vô Tiện hung như không hung này.
Ngoài mặt vẫn như cũ giả bộ không vui đẩy Ngụy Vô Tiện ra.
Giang Trừng: Ngụy Vô Tiện ngươi đừng có mà kề cận ta
Ngụy Vô Tiện: Không nha, không nha, Trừng Trừng là tốt nhất.
Ôn Ninh: Giang Trừng.........
Ngụy Vô Tiện nhanh như cắt quăng cho Ôn Ninh một ánh mắt như đao.
Ngụy Vô Tiện: Tạ ơn Ôn công tử tối hôm qua đã chiếu cố Trừng Trừng, ta trước hết mang Trừng Trừng đi.
Ôn Ninh: Chờ..... một chút a.
# Tiểu thiên sứ vẫn là quá lương thiện không chơi lại Ngụy Vô Tiện. #

106.
Ôn Nhược Hàn ở phía trên chậm rãi mà nói,
Ở dưới các công tử thế gia xếp hàng phân biệt có chút mặt than.
Cái gọi là so tài lại bắt đầu.
Nếu là sân nhà Ôn gia, cái thứ nhất ra liền là người nhà họ Ôn.
Giang Trừng thật không có dự liệu được Ôn gia để Ôn Ninh ra sân.
Đột nhiên nhớ tới tính tình Ôn Ninh mềm yếu,
Đối mặt nhiều người như vậy sẽ luống cuống.
#Nhưng mà Giang Tông chủ ngươi đang nhìn hắn, tiểu thiên sứ sẽ không luống cuống nha. #

107.
Giương cung cài tên, hết thảy phi thường thuần thục,
Ôn Ninh bách phát bách trúng,
Chung quanh thế gia tiên tử trong nháy mắt tuôn lên một trận ồn ào.
Ôn Ninh hướng phía Giang Trừng cười cười.
Giang Trừng cũng đáp lễ gật đầu một cái, lễ phép mỉm cười.
Ngụy Vô Tiện không vui nhíu mày.
Cười cái gì mà cười? Không nhìn thấy tình địch nhiều như vậy sao?
Ngươi đánh thắng được sao?
# Ngụy Vô Tiện: Bắn tên? Ta cũng làm được a. #

108.
Ôn Ninh bắt đầu lùi về sau,
Các công tử thế gia nhao nhao chuẩn bị so tài,
Kim gia bên kia đúng là phái ra Kim Quang Dao.
Giang Trừng thịt đau nhìn người mỉm cười tủm tỉm trước mặt mình.
Kim Quang Dao: A Trừng, đã lâu không gặp.
Giang Trừng: Được rồi, tối hôm qua rõ ràng vừa đã gặp qua.
Ngụy Vô Tiện nghe tối qua hai người gặp mặt,
Lập tức trừng mắt nhìn về phía Kim Quang Dao, sau đó Kim Quang Dao cười sờ lên mặt Giang Trừng một cái.
# Kỳ thật, Dao muội một mực là cái người vô cùng thông minh. #

109.
Giang Trừng còn chưa kịp phản ứng,
Kim Quang Dao đã lau xong dầu đi
Ngụy Vô Tiện đưa tay muốn sờ mặt Giang Trừng
Bị Giang Trừng hất bàn tay ra.
Giang Trừng cả giận nói: Ngươi còn sờ!
Ngụy Vô Tiện mặt đầy ủy khuất nhìn Giang Trừng.
Thế nhưng Kim Quang Dao kia cũng sờ soạng tiếp một cái.
Giang Trừng: Kia là ngoài ý muốn! Ta không phải không kịp phản ứng sao?
# Cảnh giới tối cao của chấm mút đại khái chính là thừa dịp người ta không chú ý đến liền sờ một chút. #

110.
Trải qua một trận tranh tài kịch liệt.
Lưu đến sau cùng chỉ còn ba người Ngụy Vô Tiện, Lam Vong Cơ cùng Giang Trừng.
Ngụy Vô Tiện muốn đem Lam vong Cơ dồn xuống.
Bắt đầu từ bên Lam Vong Cơ đứng vững sau lại lại nói các loại lời nói hạ lưu.
Lam Vong Cơ rút ra một cây tiễn đối Ngụy Vô Tiện,
Ngụy Anh, đúng thật không biết xấu hổ.
Ngụy Vô Tiện: Ngươi có thể không nghe a, hoặc cũng đừng có đứng ở đây a.
Lam Vong Cơ: Ngươi... khinh người quá đáng.
Ngụy Vô Tiện mặt đầy đứng đắn: Ta chính là khi dễ ngươi thì thế nào.
Lam Vong Cơ:......
# Cùng Ngụy Vô Tiện nói lời hạ lưu, Lam Vong Cơ vẫn là không nói lại đi. #

---------------
Còn ngày mai ngày mốt nữa là xong bộ này rồi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com