#91-100
91.
Từ sau khi Giang Trừng bị Ôn Ninh mang đi,
Ngụy Vô Tiện ba người phần phật tức giận một chút liền tản ra.
Ngụy Vô Tiện: Quần áo Lam gia các ngươi như đốt giấy để tang ta nhìn liền đau hết cả mắt.
Lam Hi Thần: Vãn Ngâm nói qua đồng phục Lam gia chúng ta rất đẹp mắt.
( Giang Trừng: Ta nói qua khi nào??)
Ngụy Vô Tiện: Không có khả năng, Trừng Trừng cùng ta khi trước từng nói quần áo các ngươi vô cùng xấu.
Lam Vong Cơ: Lam gia gia quy không thể nói bừa.
Ngụy Vô Tiện bất ngờ, Giang Trừng thế mà khen Lam gia hai cái kẻ đốt giấy để tang kia, Giang Trừng không yêu hắn.
# Giang Trừng: Ta chưa từng nói qua, Lam Hi Thần ngươi từ bao giờ đã biết nói láo?? #
92.
Ngụy Vô Tiện cùng Lam thị song bích ước định xem ai tìm được Giang Trừng trước.
Đêm nay ai liền cùng Giang Trừng chuồn êm ra ngoài xuống núi ăn đêm.
Ngụy Vô Tiện một mặt đắc ý vỗ ngực một cái hắn nhất định là tìm thấy Giang Trừng đầu tiên.
Lam Hi Thần cười không nói, tìm thấy Giang Trừng nhất định chỉ có thể là hắn.
Lam Vong Cơ nhìn hai người còn đang thương lượng trong lúc đó liền đã đi tìm Giang Trừng.
Giang Trừng lúc này đang bị Ôn Ninh mang từ cửa chính Kỳ Sơn xuống núi kiếm quán ăn.
#Người địa phương nên có đặc quyền một chút đi. #
93.
Ôn Ninh mang theo Giang Trừng đi một nhà hàng tương đối vắng vẻ.
Ôn Ninh: A Trừng, nghe nói người Vân Mộng đều thích ăn cay, nhà hàng này hẳn là phù hợp khẩu vị của ngươi.
Giang Trừng cười nói câu có lòng,
Bất quá kỳ thật Giang Trừng cũng không quá thích đồ ăn cay, ngược lại Ngụy Vô Tiện lại tương đối thích.
Không biết Ngụy Vô Tiện hiện tại có gặp rắc rồi hay không?
Giang Trừng suy nghĩ lung tung cuối cùng lại bay đến trên thân Ngụy Vô Tiện.
Lung lay đầu, Giang Trừng không vui nhíu mày, hắn nghĩ Ngụy Vô Tiện làm gì?
# Đại khái là tư xuân đi Giang Tông chủ.
Giang Trừng: lặp lại lần nữa? Ta nghe không rõ. #
94.
Lại nói một chút, người đầu tiên tìm ra Giang Trừng không phải Ngụy Vô Tiện cũng không phải Lam thị song bích.
Mà là Kim Quang Dao, Giang Trừng nhìn khuôn mặt tươi cười của Kim Quang Dao,
Lại nghĩ tới sự tình ở Quan Âm miếu,
Trong nháy mắt cảm giác đau dạ dày,
Thế nhưng hắn lại không thể phát tác,
Dù sao thì hiện tại Kim Quang Dao có thể nói là người vật vô hại.
#Giang Trừng: Không biết thế giới này Kim Quang Dao là cái loại hình gì? #
95.
Ôn Ninh giới thiệu nói: Đây là đệ đệ Kim Tử Hiên- Kim Quang Dao, A Trừng hẳn là ngươi có nhận biết.
Giang Trừng ngoài cười nhưng trong không cười gật đầu nhẹ, a, xem ra là thế gia công tử.
Kim Quang Dao cười nói: Giang công tử ngồi một mình hẳn không phiền? Ta có thể ngồi cùng hay không?
Giang Trừng: Xin cứ tự nhiên.
Sau đó Giang Trừng kêu vài món đồ ăn cay nhất,
Đồng thời phân phó tiểu nhị thả nhiều ớt hơn một tí.
# Muốn ăn cơm cùng ta? Có mà cùng ăn ớt a #
96.
Kim Quang Dao mặt không đổi sắc nhìn một bàn đồ ăn đỏ rực trước mắt.
Ôn Ninh chỉ động vài đũa liền hô to chịu không nổi
Giang Trừng ngược lại cũng bị cay đến hốc mắt đỏ đỏ
Kim Quang Dao thì lại một mặt phong khinh vân đạm ăn đồ ăn
Giang Trừng: Kim Quang Dao ngươi không cay sao?
Kim Quang Dao: Vẫn còn tốt a.
# Được, Kim Quang Dao có thể ăn cay. #
97.
Giang Trừng lúc đầu không nghĩ là sẽ uống rượu,
Nhưng mấy cái món đồ ăn đỏ rực này không kèm rượu không được.
Mặc dù là tự bản thân mình làm.
Giang Trừng mặc niệm trong lòng không có việc gì, không có việc gì, dù sao tửu lượng của mình cũng rất tốt.
Nhưng Giang Trừng quên mất cái thân thể này bao lâu rồi không uống rượu.
Giang Trừng mơ mơ màng màng trừng mắt nhìn phía trước thấy bóng người mờ mờ ảo ảo quay tròn.
Sau đó nấc một cái rồi trực tiếp lăn ra ngủ.
# Ai vừa nói tửu lượng tốt đâu? Giang Trừng: Lăn xa một chút. #
98.
Ôn Ninh ngay từ đầu đã nhắc nhở qua rượu ở Kỳ Sơn rất mạnh
Nhưng Giang Trừng không nghe thấy,
Hiện tại Giang Trừng uống say, hai gò má trắng tuyết vì choáng mà ửng lên màu hồng nhàn nhạt.
Vành tai cũng hồng hồng mê người
Ôn Ninh nuốt nước miếng đè xuống ý nghĩ tà ác trong lòng
Ôn Ninh: Kim công tử làm sao bây giờ?
Kim Quang Dao: Chúng ta đem hắn đi ngủ đi?
Ôn Ninh: ???!
Kim Quang Dao: Đùa ngươi thôi.
# Giang Tông chủ mau tỉnh a, có người ngấp nghé trinh tiết của ngươi. #
99.
Kim Quang Dao ngược lại rất lớn mật,
Mượn động tác đỡ Giang Trừng nhẹ nhàng hôn lên má Giang Trừng một cái.
Ôn Ninh đẩy Kim Quang Dao ra đem Giang Trừng bế ngang.
Sắc mặt không tốt nói: Kim công tử, chú ý hành vi.
Kim Quang Dao cười nói: Huynh trưởng ta cùng tỷ tỷ hắn có hôn phối, ta sớm đã nhận biết Giang Trừng,
Ta khi còn bé cũng không ít lần hôm trộm Giang Trừng, rất mềm mại.
Ôn Ninh tức giận ôm Giang Trừng bước nhanh rời đi.
# Lại xem có một người coi trọng Trừng Trừng đây nữa này. #
100.
Kim Quang Dao cũng không ngăn cản Ôn Ninh rời đi,
Dù sao ngày mai hắn vẫn cùng Giang Trừng gặp mặt.
Dù sao Ôn Ninh người này cũng biết sợ, cũng sẽ không đối với Giang Trừng làm cái gì.
Nhưng nếu đổi lại thành Ngụy Vô Tiện
Kim Quang Dao tuyệt đối sẽ không thả hắn đi.
Dù sao năm đó khi Giang Phong Miên nhặt Ngụy Vô Tiện về
Kim Quang Dao khẳng định trong lòng đây nhất định không phải loại người tốt gì.
# Ngụy Vô Tiện: ??? Ta chọc giận ngươi khi nào hả tên lùn kia??
Kim Quang Dao: Ta nhìn ngươi trong lòng đều tức muốn chết. #
---------------
(。•́︿•̀。) đang trong thời kì mọc răng khôn, chả có tí tinh thần làm gì. Cả người lừ đừ hông có tí sức lực. Chương hôm nay cũng làm đc một nữa liền nhờ người khác làm hộ. Mấy ngày sau Đào vẫn ra chương bình thường nên hông cần lo hông có chương nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com