Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

14.1

Ngay đầu ngày đưa tang, quản lý tìm Tạ Khả Dần và Na Thùy thương lượng về việc họp báo với truyền thông báo chí.

Nói về việc bắt đầu và kết thúc chương trình, ba người đều không thể trốn tránh trách nhiệm, bây giờ đều chung một thuyền, Na Thùy lại là kẻ hèn nhát, quản lý quyết định đem tất cả hi vọng đặt lên người Tạ Khả Dần —— một bên nói dối vì mẹ chồng mang bệnh, một bên lại là hình tượng cô gái không thể nói dối vì bản thân, tóm lại có thể cứu vãn một chút.

"Nghe tôi nói đây, đưa tang xong sẽ trở lại khách sạn, tuyên bố với truyền thông, tất cả vấn đề có thể mượn cớ người trong nhà vừa qua đời mà từ chối trả lời, truyền thông sẽ không chọn thời điểm này gây khó khăn cho hai người."

Tạ Khả Dần mới phát hiện khắp thiên hạ này cũng không phải chỉ có quản lý của Dụ Ngôn mới khôn khéo, đây quả thật là một phương pháp xử lí, nhưng ai lại lợi dụng cái chết của người thân để trốn tránh vấn đề của mình, cô lắc đầu: "Không được, như vậy không được."

Tạ Khả Dần nhìn Na Thùy, hi vọng hắn cũng phản đối, nhưng Na Thùy im lặng không lên tiếng, chỉ nói: "Được, theo sắp xếp của công ty." Một giây này, Tạ Khả Dần cảm giác người sống giữa thế giới này so với thi thể người chết trong quan tài, còn lạnh lùng hơn, mà cô vốn đã đuối lý cũng không thể can ngăn.


Đêm đó, Tạ Khả Dần không biết, Lưu Vũ Hân tư lập một group tám người, hỏi một câu: "Ngày mai đưa tang mẹ chồng Shaking, sau đó sẽ gặp gỡ truyền thông, chúng ta đi một chuyến không?"

Lần này, là lần đầu tiên Dụ Ngôn chậm phản ứng, trả lời đầu tiên: Được.


Hôm đó đưa tang lúc mười một giờ trưa, Tạ Khả Dần và Na Thùy mặc đồ đen trắng, mang dải lụa đen, từ nghĩa trang công cộng trở về sảnh nhỏ của khách sạn.

Người quản lý mở đầu trước: "Chỉ nửa tiếng, hai người còn phải mời tiệc khách đến lễ tang. XX vừa mất mẹ, tinh thần không tốt, vấn đề hôm nay chủ yếu là tôi và Tạ Khả Dần trả lời, cảm ơn mọi người!"

Ba người cúi đầu với truyền thông, sau đó quản lý và Na Thùy ngồi xuống, một mình Tạ Khả Dần đứng thẳng trước bàn. Như cô từng nói với Châu Tử Thiến, một hàng máy quay phim này như súng ống đang đồng loạt nhắm vào mình, phảng phất như Tạ Khả Dần đanh gánh lấy cán cân tài chính toàn cầu, nắm lấy vấn đề băng tan nơi cực nam cực bắc xa xôi, như cô nợ cả thế giới một lời giải thích. Cô sợ, mà cũng không sợ.

Phía trong phòng chờ được che khuất ở hậu trường, ngoại trừ Lục Kha Nhiên đang ở nước ngoài không về kịp thì các thành viên còn lại đều có mặt đông đủ. Một tuần trước mọi người tận mắt nhìn thấy thế giới của Tạ Khả Dần sụp đổ ở Tam Á, hôm nay, Tạ Khả Dần đến nhặt nhạnh những mảnh vỡ sau khi sụp đổ, thì họ đến đây bảo vệ Tạ Khả Dần.

Khổng Tuyết Nhi vốn đã ẩn mình khỏi giới giải trí quá lâu, nhìn trận thế bên ngoài, phiền muộn một câu: "Không biết ngày đó Shaking thế nào, đột nhiên đẩy Na Thùy. Mình tình nguyện để em ấy lừa gạt thêm nửa năm, còn hơn nhìn thấy em ấy phải gánh cái tội này hôm nay."

Hứa Giai Kỳ cũng một mặt không hiểu: "Đúng vậy, không hiểu tại sao, lúc hát cùng Dụ Ngôn vẫn còn tốt."

Lưu Vũ Hân nghe đến đây, thoáng nhìn qua Dụ Ngôn bên cạnh, người nay hôm nay mặc áo sơ mi, âu phục tinh xảo, biểu tình nghiêm túc không nói một lời, tựa như đang đối mặt mới những thứ gươm giáo ngoài kia.


Thời gian từng chút trôi qua, thấy Tạ Khả Dần bên ngoài bị bức bách hỏi dồn còn hết lòng toán vẹn đôi bên, đồng đội phía trong có chút ngồi không yên

Triệu Tiểu Đường nói: "Phá hỏng chương trình không phải trách nhiệm của một mình Shaking, truyền thông đều bắt Shaking xin lỗi, mà cái thằng đàn ông lớn tướng kia chỉ giả vờ giả vịt là xong, thật muốn ra ngoài đập cho một trận."

Ngu Thư Hân nhắc nhở: "Em nhỏ giọng lại... Ngoài kia bao nhiêu người, chúng ta ra bắt hắn làm gì, chờ lúc không có ai đánh hắn mới tốt."

An Kỳ dặn dò: "Mọi người đừng kích động, bình tĩnh, chúng ta không thể ra ngoài thêm rối." Rồi nhìn Lưu Vũ Hân bên cạnh, nhắc nhở, "Nhất là em, chị biết em thương em ấy. Nhưng em hiểu ý chị phải không?"

Lưu Vũ Hân gật đầu một cái.


Truyền thông bên ngoài như đồng cảm với Triệu Tiểu Đường, đột nhiên một ống kính hướng về phía Na Thùy đang im lặng: "Tạ Khả Dần nói ban đầu hai người không muốn nhận chương trình này, là vì quản lý không biết chuyện nên mới ký hợp đồng, phải không?

"Nhưng ngày ký hợp đồng, phía chương trình nói rằng anh và quản lý đi cùng nhau, không phải anh biết chuyện sao, vậy sao lại ký? Anh muốn thông qua chương trình này để nổi tiếng trở lại phải không?"

Không biết phía chương trình làm sao lại để lọt tin tức này, bởi vì không nằm trong gợi ý trả lời chuẩn bị sẵn, hiện trường như chết lặng, Na Thùy cúi thấp đầu.

Người quản lý muốn phá vỡ thế bế tắc, nhưng truyền thông quấn lấy Na Thùy: "Anh có thể trả lời câu hỏi của tôi không."

Na Thùy cuối cùng ngẩng đầu, dùng âm thanh đáng thương hướng tới ống kính, nói: "Vì muốn thông qua chương trình này hàn gắn với Tạ Khả Dần."

Người quản lý bối rối, Tạ Khả Dần cũng rối bời, truyền thông đánh hơi được tin tức mới, người người lăm le nòng súng, giáo gươm lần nữa quay về phía Tạ Khả Dần:

"Tạ Khả Dần, cho nên việc ly hôn giữa hai người là do cô kiên quyết muốn làm?"

"Xin hỏi nguyên nhân gì khiến cô nhất định phải ly hôn?"

"Anh ta muốn hai người trở về như cũ, cô có đáp ứng không?"

...

Triệu Tiểu Đường ở bên trong có chút nóng nảy: "Không phải đâu mấy người anh em, sau khi cưới hắn còn không quan tâm đến Shaking, là ai không đi không được?"

"Lỡ như... Hắn hối hận thật, dù sao ban đầu phải thích nhau, mới chung chỗ được chứ." Hứa Giai Kỳ có chút do dự.

Lưu Vũ Hân không có cách nào trả lời, mặc cho mọi người nói, chỉ chen vào một câu: "Đừng nghe hắn nói bậy nói bạ, chỉ là vì tự vệ nên giờ hắn đem nồi vứt cho Shaking thôi."

An Kỳ ngăn mọi người lại: "Đừng nói, lời này có thể truyền đến báo chí... Mình muốn mọi người nghĩ kĩ, chỉ cần hôm nay Shaking chống đỡ được thì sẽ ổn, dù sao sẽ không có chuyện gì tệ hơn xảy ra nữa...

An Kỳ chưa dứt lời, một giọng nữ bén nhọn phía ngoài truyền vào:

"Đồ dối trá! Chuyện vốn không phải như vậy!"

Mọi người nhìn qua màn che thấy một người phụ nữ đang dắt tay đứa nhỏ trên hot search lần trước bước vào hội trường, không ai biết cô ta muốn làm gì, nhưng các thành viên đều biết cục diện này chắc chắn sẽ càng hỏng bét.

Tạ Khả Dần không rõ tình hình nhìn sang người quản lý, người quản lý cũng không rõ đầu đuôi nhìn Tạ Khả Dần, chỉ có Na Thùy, từ chỗ ngồi lập tức khẩn trương đứng lên.

Người đàn bà kia đến gần, lướt qua người đang nói trên bục, cao giọng thấp giọng nói ra chuyện kể khiến tình hình tệ hại thêm một trăm ngàn lần...

"Truyền thông báo chí mấy người hẳn là không biết, năm năm nay tôi là tình nhân của Na Thùy, vì mẹ hắn không thích tôi, nói tôi không giúp gì cho sự nghiệp của hắn, dù cho đã có thai, nhưng cũng ép hai chúng tôi chia tay." Mắt liếc Tạ Khả Dần, tiếp tục, "Sau đó, hắn theo đuổi bạn couple quốc dân của mình —— là cô Tạ Khả Dần đây."

Nữ nhân cười lạnh một tiếng: "À, kết quả là tôi hờn dỗi sinh con, không nghĩ đến, hôm nay đã chôn cất bà già ác độc kia rồi, mà cháu thì bà ta chịu nhận, tôi lại không!"

Mọi người kinh ngạc.

Người đàn bà ngẩng đầu nhìn trực diện Na Thùy đã sắp phát điên, bức hỏi từng câu một: "Ba năm trước anh nói tôi sẽ không kết hôn với cô ta, xào couple xong sẽ chia tay, kết quả thế nào? Sau khi anh dụ dỗ đem nuôi tôi ở nước ngoài, anh nói sẽ nhanh ly hôn. Năm thứ hai ly hôn, anh vẫn chưa tuyên bố tôi với truyền thông, tôi đợi một tháng anh lại bảo mẹ anh bệnh, muốn mẹ anh mất rồi chúng ta mới có thể về bên nhau..."

"Tôi chờ, tôi chịu được, tôi không có tư cách tham gia tang lễ cũng không sao, nhưng giờ anh lại nói anh tham gia chương trình vì muốn hàn gắn với Tạ Khả Dần? Anh có coi trọng tôi không?"

Nói xong, cô ta đẩy đứa con nít lên trước truyền thông, chỉ vào nó mà nói: "Đây là con ruột của hắn và tôi, không phải là cháu trai của Tạ Khả Dần."

Giữa không gian đóng kín, những lời nói kia khiến từng người một phát nổ, khiến họ lặng người, nơi này trở làm từng người một phát nổ, trở thành náo động.

Trong phòng nhỏ, phản ứng đầu tiên của cả bảy người là nhìn về phía Tạ Khả Dần —— lại chỉ thấy gương mặt của cậu ta cứng ngắc và những ngón tay quấn chặt không hề động đậy.

Tiếp theo, tiếng vị khách không mời đang líu lo, tiếng truyền thông đang vặn vẹo những câu hỏi, tiếng người quản lý yêu cầu trật tự, giờ phút này dường như lọt vào tai Tạ Khả Dần. Tựa như Tạ Khả Dần đang đứng nơi mắt bão, từng cơn gió đang cuốn chặt thân thể, thẳng thắp nhìn Na Thùy ngồi bên cạnh, không ai thấy rõ giận dữ và bối rối trong đôi mắt ấy.

Thanh âm của Khổng Tuyết Nhi có chút khủng hoảng: "Cô ta nói thật sao... Trời ơi!

"Mẹ kiếp!" Khi người luôn nhẫn nhịn và văn mình như Hứa Giai Kỳ nói ra chữ này, nghĩa là tất cả nhẫn nại của cả bảy người kia đều đã đạt hạn mức cuối cùng.


Tình cảnh có chút mất kiểm soát, tất cả truyền thông nhất thời bối rối trước diễn biến kì dị, chỉ có thể hướng ống kính ghi lại phản ứng của ba người, một lát sau, có người chậm rãi hỏi: "Tạ Khả Dần, xin hỏi cô có biết chuyện này không?"

Mọi người bắt đầu phản ứng, tóm lấy người vô tội nhất giữa trò chơi tam giác này, dồn dập đặt câu hỏi:

Cô có biết không?

Cô là người thứ ba sao?

Việc kết hôn là hai người sắp xếp?

Ly hôn là vì hợp đồng hôn nhân hết hạn?

Mời giải thích một chút!

Tất cả mọi người đều mơ màng tại chỗ, cho đến khi một bóng người trực tiếp kéo màn cửa muốn ra ngoài, An Kỳ theo phản xạ đưa tay ngăn lại, nói "Lưu Vũ Hân, đừng..." nhưng cô bạn phát hiện Lưu Vũ Hân rõ ràng vẫn còn đứng bên cạnh mình...

Người lao ra, là Dụ Ngôn...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com