Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1


AK chán ghét Tăng Hàm Giang.

Rõ ràng cậu ta đen thui, tóc mỗi ngày đều giống như là mới nhặt rác rưởi trở về. Thành tích cũng không tốt, thi cử luôn là đứng ở top dưới. Một người như vậy, vì sao người nào cũng đều thích cậu ta.

13 tuổi AK chán ghét Tăng Hàm Giang.

Vì cái gì muốn bày ra một bộ dáng như người tốt?

Có một ngày nọ là tập thể tổng vệ sinh, yêu cầu phải có người đi giặt giẻ lau. Ngày mùa đông, không có điều hòa và bếp lò, tay của ai cũng đều cuộn tròn ở trong găng tay hoặc ống tay áo, thật lạnh a, ai cũng đều không muốn đi giặt giẻ lau dưới cái thời tiết này.

Liền chỉ có cậu ta Tăng Hàm Giang, cộc lốc nhấc tay nói, “Nếu không tôi đi cho.”

AK lúc ấy liền cảm thấy cái tên da ngăm này sợ không phải là đầu óc không tốt lắm đi?

Ngẫu nhiên còn nghe được có người hỏi cậu ta, “Tăng Hàm Giang, cậu làm gì thế! Cái việc này không ai làm cuối cùng khẳng định cũng không tới phiên của cậu a!”

“Lòng tôi áy náy mà, quét rác hay làm gì tôi lại làm không tới, vì lớp làm chút cống hiến thôi, ha ha……”

Gạt người, rõ ràng lần trước lúc AK một người cuối cùng rời đi phòng học đụng phải Tăng Hàm Giang.

Cậu ta vội vàng từ bên ngoài vọt vào tới, cái trán chuế tinh mịn một tầng mồ hôi, cúi đầu tìm bình dưỡng khí của bể cá vặn chốt mở.

Thực mau, chuẩn bị cho tốt. Cậu ta dựa vào trước bàn thở ra một hơi. Thò qua mặt nhìn về phía bể cá.

Đôi mắt của cậu ta rất sáng, giống như là mang theo một mảnh biển rộng, bao dung mỗi một người. Khóe miệng hơi hơi nhếch lên một chút độ cung, là sự dịu dàng mà AK chưa từng thấy qua.

Sau lại nghe nói, cậu ta là về nhà sau cùng các anh em nói chuyện phiếm, nghe nói trong nhóm chat của lớp có người phát nói, “Quên mở bình dưỡng khí của bể cá, nhưng mà hẳn là không có việc gì đi?”

Liền vội vã nắm lên áo khoác, chạy đến trường học.

Ngày hôm sau, nghe thấy có người đang thảo luận, “Ai? Thì ra ngày hôm qua trước lúc đi có mở chưa quên a ~” Cậu ta nghe xong cũng chỉ là cúi đầu cười cười.

AK kéo ra khóe miệng sách một tiếng, thật là đáng ghét.

17 tuổi AK vẫn là chán ghét Tăng Hàm Giang.

Rõ ràng có rất nhiều nữ sinh đều trộm ở lúc tan học đi ngang qua cửa phòng, liền chỉ vì trộm ngắm cậu ta một cái, Tăng Hàm Giang vẫn là kêu to, không có GF.

Trái lại Lưu Chương chính mình, rõ ràng đảm nhiệm vị trí tương đối quan trọng ở trong hội học sinh, ổn trọng thả thành tích ưu dị, đặc biệt là toán học và tiếng Anh ở trong mắt của bạn học cùng lứa quả thực lợi hại qua đầu.

Chính là, bên người vẫn không có bạn bè.

Nhìn cậu chính là ánh mắt ghen ghét dối trá, quay chung quanh chính là như hổ rình sói đói đi theo mùi tanh của thịt. Lời nói hận không thể chuyển 10 cái cong, sau lưng xương sống cần thiết thời khắc dựng thẳng.

AK nhìn Tăng Hàm Giang và bạn tốt kề vai sát cánh nhảy nhót lung tung, kéo kéo khóe miệng, lại cúi đầu bức bách chính mình vùi vào trong sách, nghĩ, “Tiểu tử này vẫn là khiến cho người ta ghét đến như vậy.”

AK và Tăng Hàm Giang kỳ thật không có liên hệ gì quá lớn.

Lên cấp hai hai người không chung một tổ, Tăng Hàm Giang hướng ngoại cùng mọi người nháo thành một đoàn, Lưu Chương đứng ở trong một góc không người để ý.

Ở cấp ba cùng năm lại không cùng ban, không chung tầng, Tăng Hàm Giang nhân duyên vẫn tốt như cũ, nơi nơi đều là hảo bro của cậu ta, AK lại ở trong gió lốc mà đón ánh mắt của mọi người.

AK cũng không biết cậu đối với Tăng Hàm Giang chán ghét từ đâu mà đến, ban đầu hình như là ghen ghét. Ghen ghét Tăng Hàm Giang được mọi người yêu thích, ghen ghét cậu căn bản chưa thấy qua ánh mắt dịu dàng của Tăng Hàm Giang, ghen ghét Tăng Hàm Giang rõ ràng nhìn thấy cậu đầy người là bùn còn có thể mỉm cười vươn tay ra nâng dậy.

Cậu cưỡng bách làm chính mình cường đại, cậu không nghĩ chính mình sở hữu ánh mắt chỉ đặt ở trên người của Tăng Hàm Giang; cậu cưỡng bách chính mình ưu tú, cậu cũng muốn nếm thử cái cảm giác được người khác yêu thích.

18 tuổi AK vẫn là chán ghét Tăng Hàm Giang.

Tốt nghiệp ngày đó, AK cùng chung quanh mọi người tốt nghiệp vui thích và thương cảm không hợp nhau, dùng nụ cười giả dối ứng phó với người xa lạ tiến đến hàn huyên, rất giống như con diều đang bị treo lơ lửng ở giữa trời cao, nửa vời, tạp ở trung ương.

Thẳng đến khi Tăng Hàm Giang ngăn cậu lại.

AK không nghĩ tới Tăng Hàm Giang sẽ ngăn lại cậu, rốt cuộc thì cậu chính là ghét nhất Tăng Hàm Giang.

Một chút hoảng thần liền bị Tăng Hàm Giang kéo xa khỏi đám người, đứng ở một góc của sân thể dục không có một bóng người. Lưu Chương nhìn Tăng Hàm Giang nghẹn đỏ mặt, lập tức tâm sinh phòng bị, tùy thời chuẩn bị diss back.

“AK! Tôi thích cậu!!!”

——————————————————————————

Vịt vịt: Tôi chán ghét cậu.

Dương Dương: Vịt vịt ~ thật đáng yêu, rất thích (◦˙▽˙◦)

Vịt vịt yếu ớt mẫn cảm là có nguyên nhân, bản chất vẫn là cái con vịt kiêu ngạo xú thí ~ bất quá yêu cầu thật kỹ mà tìm kiếm một phen ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com