Chương 38a (H)
Nguỵ Vô Tiện là một người đặc biệt tò mò, hắn nếu đã có thể tiếp nhận quan hệ với Lam Vong Cơ, thì sẽ rất tò mò về tác dụng của những thứ này, dù sao đi nữa hắn cũng là một người cực kỳ thích hưởng thụ, chỉ cần thoải mái là được. Cầm lấy thứ đó từ trong tay hắn, Lam Vong Cơ không thèm nhìn tới lần thứ hai, để qua một bên, Nguỵ Vô Tiện lại vùng vẫy lên, suýt nữa thì nhảy xuống. Lam Vong Cơ giữ hắn lại, đặt trở lại trên mặt tủ thấp, hỏi hắn: "Ngươi đi đâu?"
Nguỵ Vô Tiện tủm tỉm cười, nói: "Ta có một vài cuốn xuân cung cực phẩm trong ngăn kéo ngay trước mặt ta, trong đó có cách sử dụng mấy thứ này, chúng ta lấy ra nghiên cứu một chút đi. Lam Trạm, ngươi có muốn đi lấy không?". Lam Vong Cơ bó tay, thở dài một hơi thật sâu, ôm hắn vào lòng, "Không cần"
"Vậy Lam nhị công tử là không cần dùng thứ này?" Nguỵ Vô Tiện nháy mắt với y, dán lên vành tai hỏi: "Hay là không cần xem sách, vẫn biết cách dùng".
Chọc cho vành tai y lập tức đỏ bừng lên, ý của y đương nhiên là không cần sử dụng thứ đó, bị Nguỵ Vô Tiện hiểu sai, lại giống như có chút ý nghĩa đằng sau, mắt của y loé sáng lên, vành tai càng đỏ hơn. Ban đầu Nguỵ Vô Tiện cố tình trêu đùa để chọc cười y, sau nũng nịu nói: "Hay nha, rốt cuộc là Lam nhị công tử đọc sách gì suốt cả ngày thế? A? Ô!"
Không cho hắn có cơ hội nói tiếp, Lam Vong Cơ ngẩng mặt hôn lên đôi môi mềm đỏ mọng đó. Lúc này Nguỵ Vô Tiện bắt đầu vặn vẹo trong vòng tay y, bị hôn đến mềm nhũn ra, nhưng vẫn muốn tiếp tục cười khi tranh thủ được khoảng trống, " Ha ha, ta sẽ không chọc ngươi nữa, ta vẫn đi lấy sách nha".
Lại kéo hắn trở về, giữ yên trên tủ thấp, Lam Vong Cơ cực kỳ bất lực nhìn hắn, Nguỵ Vô Tiện nói: "Lam Trạm, ngươi đợi ta một lát, ta không chạy đâu mà".
Cũng không biết hắn bị cái hứng thú kỳ quái gì khơi gợi, mà không thể bỏ qua mấy thứ đồ đó, một tay Lam Vong Cơ ôm lấy hắn, tay kia chọn trong đống đồ đó, lấy ra một thứ.
.......................
(Đọc đầy đủ ở http://nmkl.site)
Nguỵ Vô Tiện trái lại lúc này mới trợn tròn mắt bất ngờ, vặn vẹo thân thể, phát hiện hoàn toàn không thể di chuyển, liền hỏi y: "Lam Trạm, ngươi thật sự dùng ha?"
Lam Vong Cơ không trả lời hắn, lỗ tai thực sự đỏ tới mức nhỏ máu, đôi mắt tham lam chiếu vào giữa chân hắn, thấy hô hấp của Nguỵ Vô Tiện càng lúc càng nhanh lên, bầu khí nóng giữa hai người tăng vọt, nhịp tim đập càng lúc càng vang vọng.
.......................
.......................
Chiếc lưỡi đó vừa ấm vừa nóng, mặt lưỡi mềm mại quấn lấy đầu ngón tay y, cảm giác kỳ lạ từ đầu ngón tay bắt đầu lan toả, khiến trong lòng đều hơi tê dại, Nguỵ Vô Tiện hơi ngẩng đầu lên, dùng đầu lưỡi liếm dọc theo khớp xương ngón tay y từng chút một.
Lam Vong Cơ hôn lên khoé miệng hắn, một đường đi xuống, hôn lên bên hông cổ hắn, xương quai xanh, đến lồng ngực gặm cắn, để dấu cũ dấu mới chồng chéo lên nhau, như một cánh đồng hoa mận đỏ sậm vừa mới nở. Ngẩng đầu, nhìn thấy còn sót vài chỗ, lại cúi đầu xuống, Lam Vong Cơ rất thích lưu lại dấu vết trên người hắn, lần này lại càng không muốn chừa ra bất kỳ một chỗ trống nào, trên làn da trắng nõn của Nguỵ Vô Tiện, những dấu bầm rải rác đó nhìn qua có chút hết hồn, nhưng Lam Vong Cơ không thể nào kềm chế được dục vọng muốn nuốt người nọ vào trong bụng.
.......................
.......................
Nguỵ Vô Tiện nhìn thấy dáng vẻ này của y, dường như mỗi lần đều chỉ có mình là bị lột quần áo, Lam Vong Cơ vẫn luôn trong dáng vẻ nhã chính đoan phương, khuôn mặt đó nhìn không ra vẻ gì là đang làm chuyện dâm đãng, người không biết chuyện nhìn vào thế này, còn tưởng là hắn đang dụ dỗ y, chứ không biết là tiểu cũ kỷ này hư muốn chết, lần nào cũng đều là tiểu cũ kỷ ra tay trước.
Sau đó duỗi chân qua, móc vào thắt lưng y, vốn chỉ là muốn tháo ra, bị hắn móc vào tuột luôn xuống dưới, nhưng tiết khố vẫn còn, chỉ có quần dài tuột xuống, ngược lại không ảnh hưởng gì tới Lam Vong Cơ, Nguỵ Vô Tiện còn dùng đầu ngón chân cọ cọ lên đai lưng của y, hơi mỉm cười, "Thời tiết nóng, Lam nhị ca ca, ngươi cũng cởi ra đi".
.......................
.......................
Nhưng Lam Vong Cơ thích làm hắn như thế, đè chặt hắn, đỉnh đến mức đôi mắt phiếm hoa đào của hắn, đôi mắt sáng ngời phải mờ lệ, lăn lên gò má, nhỏ giọt lên đầu vai, một mảng hoa đào gợn sóng dập dềnh. Là cành hoa nở trên đầu trái tim, không phải là quá đẹp hay sao.
Lam Vong Cơ hôn lên vai hắn, ôm chặt hắn trong vòng tay, y luôn muốn đối xử với Nguỵ Vô Tiện tốt hơn một chút, nhưng lại không thể khống chế hành động bắt nạt hắn. Trong mắt y, tất cả là Nguỵ Vô Tiện tràn ngập, nhưng bên cạnh Nguỵ Vô Tiện lúc nào cũng có rất nhiều người, cái cảm giác đó không thể nói ra được, tự vấn lòng mình, Lam Vong Cơ vùi đầu vào cổ hắn, đột nhiên không nhúc nhích nữa.
Nguỵ Vô Tiện đang trong cơn sảng khoái, đột ngột bị dừng lại, trong hậu huyệt vẫn có cảm giác bị lấp đầy, càng khiến người ta khó chịu đựng. Nhổm người lên, hôn vào dái tai Lam Vong Cơ, khẽ hỏi y: "Lam Trạm, ngươi không vui đúng không".
Thật lâu, Lam Vong Cơ, gật gật đầu.
Nguỵ Vô Tiện cố nén tâm tình đang sướng muốn chết ở trong lòng, quyết định trước hết phải giáo dục tiểu cũ kỷ này một trận mới được, hôn một cái lên khuôn mặt rầu rĩ đó: "Ngươi có biết ngươi thế này gọi là gì không?" Lam Vong Cơ lại lắc lắc đầu.
Thật sự sắp chết chìm trong sự đáng yêu của tiểu cũ kỷ, Nguỵ Vô Tiện dán vào tai y thổi một ngụm khí, nói: "Lam nhị ca ca thấy người khác thích ta, uống giấm (ghen) chứ gì".
Cảm thấy lỗ tai đó càng lúc càng nóng hơn, Lam Vong Cơ ngẩng đầu lên, nhìn biểu tình dường như không có gì thay đổi, nhưng ánh mắt đó sửng sốt không ít, đôi mắt mở to hơn bình thường một chút.
Nguỵ Vô Tiện mỉm cười, hôn lên mi tâm (giữa hai lông mày) của y, chỗ đang hơi nhíu lại vì Lam Vong Cơ không cao hứng, ánh mắt Lam Vong Cơ hơi né tránh, thấy Nguỵ Vô Tiện đã vạch trần đúng sự việc, y lại có chút luống cuống không biết làm sao.
Y thực sự rất không vui khi người khác thích Nguỵ Vô Tiện.
Vì nhiệt độ đột ngột tăng cao giữa hai người, vừa rồi Lam Vong Cơ làm cũng có chút xả thân quên mình, nên bên sườn mặt rịn một ít mồ hôi, Nguỵ Vô Tiện cười tủm tỉm đưa lưỡi liếm cho y, "Ngươi trốn tránh cái gì, người khác muốn ghen, ta cũng không cho cơ hội đó đâu".
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com