04
Edit + beta: HngThnhNgan
――――
Chương này chủ yếu là AkuDa! Cảm giác hơi giống đàn áp Akutagawa, hôm nay không phải cảnh trong mơ, có Gojou Satoru nhưng không phải GoDa.
――――
Dan Kazuo hiếm khi ở nhà, vì không có ai để nói chuyện cùng nên Dazai Osamu quyết định hôm nay ra ngoài dạo chơi, tìm cảm hứng để viết tiểu thuyết.
Dazai đang trên phố Tsugaru, quan sát những người xung quanh, sau đó anh phát hiện những người này không phải chán ngấy người yêu, thì cũng là cãi nhau, những cảnh như này anh đều viết tới chán rồi, hoàn toàn không có cảm hứng mới nào cả.
Đột nhiên, Dazai Osamh bị một người đàn ông tóc trắng kỳ quái lôi đến bên cạnh, mặc dù hắn đeo kính râm làm người ta hoàn toàn không nhìn thấy được ánh mắt của hắn nhưng hắn hẳn không phải là người mù. Nhìn từ nửa dưới khuôn mặt lộ ra, hẳn là người đẹp rồi.
"Cậu là Dazai Osamu?" Sau khi người đàn ông kỳ quái lôi anh đến bên cạnh hắn thì câu nói đầu tiên là câu này. Dazai Osamu ngay cả khi viết sách cũng không dùng tên thật, ô tác giả trong các cuốn sách của anh luôn viết là Osamu. Có thể nói ngoại trừ cô biên tập và Dan Kazuo thì không có ai biết Dazai Osamu chính là Osamu, nói cách khác người này hẳn không phải là fan sách của anh, vậy người này là ai?
"Tôi là ai không quan trọng, nhưng những gì tôi sắp nói với cậu rất quan trọng, nên là cần phải nghe cẩn thận." Hắn giống như nghe thấy được tiếng lòng của Dazai Osamu, nhưng hắn không trả lời, toàn bộ quá trình giống như đang tự quyết định, kiểu người này thường không thể tin được, nhưng lần này Dazai Osamu vậy mà cảm thấy người này thật đáng tin.
Có lẽ là trực giác đi, mặc dù nhìn người này đúng thật là rất kỳ quái, dáng vẻ cà lơ phất phơ, nhìn thế nào cũng giống kẻ lừa đảo, nhưng hắn cho Dazai Osamu cảm giác mạnh mẽ và đáng tin cậy, cho nên Dazai Osamu cũng không giãy dụa, đứng tại chỗ nghe hắn nói.
"Cuộc sống chệch hướng, thế giới lệch quỹ đạo, tất cả đều cần quay lại quỹ đạo, giấc mơ là cơ hội, cũng là thử thách. Thời gian và không gian khác nhau, cuộc sống khác, khi gặp được cậu ngoài đời, liệu bọn họ có nhận ra cùng một linh hồn dưới phong cách khác nhau đó không?" Lời nói không đầu không đuôi này quả thật làm Dazai Osamu kinh ngạc, nó có liên quan đến những gì đang xảy ra với anh gần đây, trước mắt thì người thật sự biết một chút gì đó, nhưng nhìn ý của người này, hẳn là anh ta sẽ không nói thêm, chỉ có câu nói này có thể để cho mình lặp đi lặp lại suy nghĩ.
Quả nhiên, con người kì quái này chỉ để lại một câu này liền rời đi, Dazai Osamu cũng mất tâm trạng dạo phố, về nhà suy nghĩ nhân sinh.
"Bọn họ" hẳn là nói những người thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ, lẽ nào cả hai cũng mơ giống nhau sao? Nhưng mà, kiểu giấc mơ này hẳn là sẽ không có ai xem nó là thật đâu ha, mặc dù cảm xúc thể hiện trong giấc mơ rất mạnh mẽ, nhưng có ai sẽ vì nhìn một cố sự mà cảm thấy người kia thật sự có trên thế giới đâu? Làm sao bọn họ có thể gặp tôi ngoài đời được? Thậm chí cả những buổi ký tặng tôi còn chẳng mở mà chỉ theo phong cách bí ẩn mà thôi.
Với cả, địa điểm của giấc mơ cơ bản đều là ở Yokohama, vậy điều đó có nghĩa là những người kia ở trong hiện thực hẳn là cũng ở Yokohama, một năm mình không ra khỏi Tsugaru bao nhiêu, căn bản là không gặp được đi!
Nhưng nếu người kia đã nói như vậy, vậy thì nên chú ý thôi, về sau tránh Yokohama ra vậy, nơi đó khá là hỗn loạn, hiện tại lại mơ ra chuyện như vậy, nếu anh đi Yokohama một chuyến, nói không chừng lại chết ngay tại chỗ, anh chỉ là một nhà tiểu thuyết bình thường thôi, chuyện vi diệu như vậy vẫn là nên quên đi.
Lúc này, Dazai Osamh đột nhiên bị tiếng chó sủa ngoài cửa sổ thu hút sự chú ý, anh đẩy cửa sổ ra nhìn, phát hiện một con chó có dáng vẻ rất kỳ quái, hai lỗ tai của nó màu trắng, nhưng những chỗ khác đều là màu đen, hoàn toàn nhìn không ra là loại gì.
"Ôi chời ơi, tôi ghét chó nhất trần đời, rõ là trước kia không có chó ở vùng này, sao tự nhiên lại xuất hiện ở đây?" Dazai Osamu nhíu mày, anh vốn đã ghét chó, mà màu sắc của con chó này không hiểu sao khiến anh cảm thấy hơi quen quen, không biết có phải ảo giác của anh hay không mà anh luôn cảm thấy con chó này rất giống người tên Akutagawa Ryuunosuke luôn xuất hiện trong giấc mơ của anh.
Akutagawa Ryuunosuke chưa từng gặp loại chuyện như này, sau khi tỉnh lại đột nhiên biến thành chó, hơn nữa còn không ở Yokohama. Nơi này hình như là Tsugaru, nhưng rốt cuộc tại sao cậu lại đến nơi này?
Akutagawa Ryuunosuke vừa mở mắt ra đã cảm thấy thế giới đột nhiên phóng to rất nhiều lần, hơn nữa nơi này không phải nhà cậu. Cậu giơ tay mình lên, phát hiện tay của cậu biến thành một bàn chân, hơn nữa còn là chân chó. Cậu tỉnh lại ở trên đường, thế là cậu đi thẳng dọc theo con đường này, đi tới trước một tòa nhà ba tầng. Lúc này, cậu đột nhiên nhớ tới mình giống như chưa phát ra âm thanh, cũng không biết hiện tại mình có thể nói tiếng người hay chỉ có thể phát ra tiếng kêu của chó, thế là cậu thử thăm dò lên tiếng.
Kết quả rất hiển nhiên, quá trình biến đổi thành chó trở nên cực kỳ hoàn chỉnh, cậu chỉ có thể phát ra tiếng kêu của chó. Nhưng cũng chính tiếng kêu này hấp dẫn Dazai Osamu ở tầng hai, lúc anh đẩy cửa sổ ra và nhìn xuống, Akutagawa Ryuunosuke vừa vặn giương mắt nhìn lên.
Akutagawa Ryuunosuke cũng không biết tại sao mình muốn nhìn lên, nhưng cậu cảm thấy lúc này hẳn nên làm như vậy, nếu không có thể sẽ bỏ lỡ gì đó.
Một người một chó nhìn nhau gần mười giây, cuối cùng, Dazai Osamu "hứ" một tiếng, đóng cửa sổ lại, xuống lầu bế Akutagawa Ryuunosuke ở bên ngoài nhà.
Mặc dù Akutagawa Ryuunosuke biến thành chó, nhưng tính cảnh giác vẫn còn, trên đường đi không ít người qua đường muốn chạm vào cậu nhưng đều bị cậu né tránh. Nghĩa là nếu Akutagawa Ryuunosuke không muốn Dazai Osamu chạm vào mình thì Dazai Osamu chắc chắn sẽ không thể được cậu.
Nhưng chính Akutagawa Ryuunosuke cũng không biết tại sao, cậu tuyệt nhiên không bài xích người chỉ mới gặp này, thậm chí từ tận đáy lòng cậu còn khao khát được anh chạm vào, đây là chuyện trước nay chưa từng có.
Cho dù chính Port Mafia đã cho cậu một nơi ở ổn định, thì Akutagawa Ryuunosuke đối với Mori Ougai cũng chỉ muốn báo đáp, cố gắng làm việc chăm chỉ để mang lại nhiều lợi ích cho Port Mafia. Nhưng cậu lại không quan tâm người của Port Mafia đánh giá cậu như thế nào, hơn nữa cũng hi vọng Mori Ougai không chạm vào, chính xác mà nói là cậu không hi vọng bị bất luận kẻ nào chạm vào, ngoại trừ em gái cậu. Nhưng bây giờ giống như lại muốn thêm một người, người đàn ông gặp lần đầu tiên này.
Akutagawa Ryuunosuke không hiểu rõ tại sao mình lại có cảm giác này, mặc dù nhìn mặt, người này xác thực trông đẹp hơn những người mà cậu đã từng gặp, nhưng Akutagawa Ryuunosuke xác nhận mình sẽ không vì sắc đẹp mà dao động, nếu không thì cậu sẽ không thể đạt được vị trí như bây giờ ở Port Mafia, đội trưởng đội Du kích tàn nhẫn, chưa từng thương hoa tiếc ngọc, đây là điểm mà ai cũng biết.
Nhưng điều mà mọi người ai cũng biết lại hoàn toàn trái ngược với hình tượng hiện tại của Akutagawa Ryuunosuke, lần này Akutagawa Ryuunosuke không phải biến thành chó cỡ lớn, với cả cậu cũng không giãy dụa, cho nên Dazai Osamu dễ đang ôm cậu trở về. Hiện tại Akutagawa Ryuunosuke rất ngoan ngoãn nép vào trong lòng Dazai Osamu, thỉnh thoảng Dazai Osamu cũng sẽ sờ cậu vài lần, cho anh tiện tay vuốt lông, Akutagawa Ryuunosuke kêu cũng không kêu một tiếng, nhìn có vẻ rất ngoan, đến mức truyền ra ngoài chắc chẳng ai tin.
"Mình vốn đã ghét chó rồi, lại không biết nuôi chó." Dazai Osamu buồn rầu, thật sự anh chưa từng chó, nhưng anh cảm thấy việc đầu tiên cần làm sau khi nhặt một con chó ngoài đường về nhà là tắm rửa cho nó, thế là anh mang Akutagawa Ryuunosuke vào phòng tắm.
Akutagawa Ryuunosuke nhìn thấy phòng tắm đã cảm thấy có chuyện sai sai, còn Dazai Osamu thì đã đổ đầy nước vào bồn tắm.
Anh ta muốn làm gì? Anh ta tính tắm cho mình sao? Chó thì không sợ nước giống mèo, thậm chí chó còn biết bơi, nhưng điều này không có nghĩa là Akutagawa Ryuunosuke có thể chấp nhận người mà cậu mới gặp một lần này tắm cho mình. Mặc dù hiện tại mình biến thành chó nhưng nội tâm vẫn là người nha, không thể tùy tiện như thế được!
Nhưng Dazai Osamu không nghe thấy tiếng lòng của cậu, anh chỉ cho rằng con chó này đặc biệt không thích nước. Cho nên Dazai Osamu không quan tâm tới tiếng kêu của Akutagawa Ryuunosuke, bỏ Akutagawa Ryuunosuke vào nước.
Đây là lần đầu tiên Dazai Osamu tắm cho chó, nhưng lại làm một cách cẩn thận, sau đó Akutagawa Ryuunosuke cũng từ bỏ vùng vẫy, ngoan ngoãn để Dazai Osamu loay hoay.
Khi tắm đến một nơi nào đó, Dazai Osamu ngừng lại, anh thắc mắc nhìn Akutagawa Ryuunosuke, "Con chó này vẫn chưa được thiến, hình như thật sự là chó hoang, không phải nhà khác nuôi."
Akutagawa Ryuunosuke chỉ cảm thấy mình đã cứng đờ lại rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com