Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

5. Trưởng thành và những sóng gió đầu tiên

Thành phố về đêm rực sáng, ánh đèn phản chiếu trên các tòa nhà chọc trời.
Văn Toàn, giờ đã là một chàng trai 20 tuổi, bước vào một buổi tiệc doanh nhân sang trọng tại tòa nhà Quế gia.

Anh mặc vest thanh lịch, nụ cười vẫn tươi tắn, lanh lợi nhưng đầy sự tự tin.
Ngọc Hải đứng ở sảnh lớn, áo vest đen ôm sát, ánh mắt lạnh lùng nhưng vẫn dõi theo Toàn từ xa.
Dù lạnh lùng, nhưng mọi hành động của Hải đều hướng về Toàn, bảo vệ và chăm sóc theo cách riêng.

Văn Toàn vừa bước vào, một tay cầm ly nước, mắt nhìn quanh tìm người quen.
Ngay lập tức, ánh mắt anh dừng lại ở Quế Ngọc Hải, vẫn lạnh lùng, đứng thẳng giữa sảnh, tỏa aura tổng tài đầy quyền lực.

Văn Toàn mỉm cười, bước tới:
"Anh Hải, lâu rồi không gặp..."

Hải nghiêng đầu, giọng điềm tĩnh:
"Anh không thấy lâu. Anh luôn biết em ở đâu."

Câu nói lạnh lùng nhưng chắc nịch khiến Văn Toàn đỏ mặt, lòng ấm áp.
Hai người nhìn nhau, không cần lời giải thích, chỉ cần ánh mắt cũng đủ hiểu tất cả.

Bên cạnh họ, nhóm bạn cũng đã lớn:
• Bảo An – Minh Tuấn: Vẫn tinh nghịch nhưng ra dáng người trưởng thành, hỗ trợ Văn Toàn trong giao tiếp xã hội.
• Vương Hạo – Diễm My – Lâm Khải: Cặp đôi sang chảnh, trung thành với Hải, sẵn sàng "bảo kê" và phối hợp trong công việc cũng như sự kiện.

Những cặp đôi này vừa là bạn, vừa là "cánh tay phải" giúp hai nhân vật chính xử lý mọi tình huống, vừa tạo những khoảnh khắc hài hước, dễ thương.

Bữa tiệc không chỉ là dịp gặp gỡ bạn bè và đối tác.
Hồ Ngọc Điệp – vợ lớn của ba Văn Toàn – xuất hiện, ánh mắt đầy tính toán.
Cô con gái Hạ Vy, giờ đã trưởng thành, cũng đi cùng, nhìn Văn Toàn và Hải với ánh mắt vừa ghen tị vừa tò mò.

Hải bước tới gần Toàn, giọng lạnh lùng:
"Điệp và Vy muốn gây rắc rối. Em cứ đứng sau anh."

Văn Toàn nắm tay Hải, lòng tin tưởng tuyệt đối:
"Anh luôn bên em, em biết mà."

Đôi mắt lạnh lùng của Hải nhìn Điệp và Vy:
"Bất cứ ai động đến Toàn... sẽ không có cơ hội thoát."

Những lời nói này vừa đủ để cho cả sảnh im lặng, nhận ra sức mạnh và uy quyền của Hải, đồng thời nhấn mạnh mối quan hệ sâu sắc giữa hai người.

Sau bữa tiệc, khi mọi người rút lui, Văn Toàn và Hải bước lên ban công, ánh đèn thành phố phản chiếu trên mặt kính.

Toàn nhẹ nhàng dựa vào vai Hải:
"Anh... anh vẫn luôn lạnh lùng như ngày xưa nhỉ?"

Hải cúi đầu nhìn Toàn, đôi mắt sâu và lạnh vẫn ẩn chứa ấm áp:
"Anh không cần biểu hiện. Nhưng em biết... anh luôn ở đây."

Toàn mỉm cười, nắm chặt tay Hải, cảm nhận sự bảo vệ và yêu thương mạnh mẽ, dù không lời nào hoa mỹ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #0309