Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

5

Mà Ami người phụ nữ này, ở trước mặt mình, lúc nào cũng không dám ngẩng đầu, sợ hãi rụt rè
Lúc này, trong mắt cô ta là Ami sợ hãi rụt rè, nhưng vẫn thẳng lưng nói: " Khi người cả thế giới này chửi mắng tôi âm mưu đẩy em họ đi, tôi không hề phản bác, có lẽ, dù cho tôi phản bác, cũng sẽ không có ai tin lời tôi nói.

Jeon Jungkook cực kỳ chán ghét tôi, tôi biết anh ấy hận tôi, tôi cũng chưa bao giờ đi giải thích, tôi đang đợi Jeon Jungkook nhận thức được con người chân chính của tôi, tôi luôn đợi anh ấy chủ động tin tưởng tôi."

Ami cười cười, nụ cười đau khổ có chút buồn bực: " Nhưng, có lẽ tôi không đợi được nữa."

Dạ dày đau một cách kinh khủng, trán cô lấm tấm mồ hôi, dường như có thể nhìn thấy gân xanh nổi dưới da thịt mỏng manh.

Đáy mắt Yurin hoảng loạn, khó có thể dùng ngôn ngữ gì để miêu tả.

Cô ta cho rằng Ami, bỉ ổi vô liêm sỉ.

Ami trước mắt.....hơi ngốc ngếch, cùng với Ami mà cô ta quen biết đó, có chút không giống.

" Yurin, câu trả lời của tôi, đã làm hài lòng trí tò mò của cô chưa?" Ami cắn rắn, cố nở nụ cười, hoặc là cô không có cách nào để xinh đẹp tao nhã như Yurin, hoặc là cô không có khí chất xuất chúng như Yurin......nhưng, ít nhất, cô còn có thể cười sáng lạn một chút.

" Thế thì, tạm biệt......."


Yurin bất ngờ nhìn Ami, người phụ nữ trước mặt, bóng dáng giống như kẻ điên ngã nhào xuống đấy. Yurin không còn kịp nghĩ nhiều, chạy lại gần, giữ người phụ nữ suýt nữa ngã xuống đất: " Này! Này! Cô tỉnh lại đi! Này! Ami! Ami!"

Trước khi Ami nhắm mắt, nhìn thấy bóng dáng Yurin chạy lại, cô nhìn thấy trên mặt Yurin lộ vẻ hoảng sợ, cô nhìn thấy miệng Yurin không ngừng mấp máy, nhưng, cô không nghe thấy âm thanh gì hết, cuối cùng, trước mắt là một mảng màu tối tăm.

" Mau đi lái xe!" Yurin nói với người quản lý: " Mau đi!"

..........

Trong bệnh viện

Ami từ từ tỉnh lại.

Mở mắt ra, nghi ngờ nhìn Yurin ngồi bên cạnh mình.

" Tôi đang ở bệnh viện sao?" Đôi mắt Ami chuyển động, nhìn xung quanh, yếu ớt hỏi.

" uhm."


" Ồ........"

" Ồ?" Yurin cau mày lại, " Cô không có gì muốn hỏi sao?"

Có gì muốn hỏi?.......... Ami không hiểu lắm, bỗng nhiên hiểu ra, nói với Yurin: " Cảm ơn cô đưa tôi đến bệnh viện."

" Như thế thôi à? Không còn gì muốn hỏi sao?"

Có gì khác muốn hỏi? Nói gì chứ?

Yurin nhìn bộ dạng Ami, đột nhiên cười khẩy một tiếng: " Cô mang thai rồi, ba tháng."

Ami mở trừng mắt, mắt đầy ngạc nhiên vui mừng, nhìn Yurin, cô ta lại nói: " Đứa trẻ không giữ được, cô bị ung thư dạ dày, giai đoạn cuối."

" Tôi? Ung thư dạ dày? Giai đoạn cuối?" Cô sững người, tinh thần bất ổn.

" Hiệu suất chữa ung thư dạ dày giai đoạn cuối gần như không có, đứa trẻ trong bụng cô, nhất định phải bỏ, nếu không, cô thật sự không sống nổi." Nhìn người phụ nữ trước mặt, trong lòng Yurin không biết là mùi vị gì...... " Cô không biết mình mang thai? Cũng không biết cô mắc bệnh ung thư dạ dày sao?"

Ami dường như không nghe thấy lời Yurin nói, mãi hồi lâu, mới ý thức được, Ami nắm lấy tay Yurin nói: " Đừng nói cho người khác, tôi xin cô." Còn tay kia, đặt lên bụng mình với tư thế bảo vệ.

Yurin cảnh giác nhìn Ami, " Cô muốn làm gì? Muốn sinh đứa bé này sao?"

" Yurin, xin cô, giúp tôi, tôi nhất định sẽ sống đến ngày đứa bé sinh ra." Ami tha thiết nói: " Xin cô thay tôi giữ bí mật, đừng nói cho bất cứ ai."

" Cô bị bệnh à, con sau này còn có thể có, mạng thì chỉ có một." Cô ta nghĩ không hiểu, Ami người phụ nữ này rốt cuộc nghĩ gì thế, " Lại nói, cô bị bệnh này, cô không suy nghĩ cho bố mẹ mình à? Ami, bỏ đứa con đi, chấp nhận phương án trị liệu ung thư dạ dày mà bác sĩ chỉ định, cô còn có cơ hội sống. Nhưng nếu như cô vẫn cố chấp, giữ lại đứa bé này, mạng sống của cô sẽ không giữ lại được đâu."

Ami cụp mắt xuống, mãi một hồi lâu mới ngước mắt nói, "Yurin,........Hana từ nhỏ đã mất bố mẹ, bố mẹ tôi đón cô ấy về nhà nuôi, bố mẹ tôi đã coi cô ấy như con của mình từ lâu rồi.

Từ sau khi Hana đi Pháp, bố mẹ tôi tức giận, cũng không quan tâm đến tôi nữa, đuổi tôi ra khỏi nhà......sau này có Hana chăm sóc họ, công ty và tài sản nhà họ Lee, đều cho Hana hết."

Yurin nghe mà tim co thắt lại, người phụ nữ trước mắt này, Ami với lời đồn đại hoàn toàn không giống nhau.

Tập đoàn Lee Thị, sản nghiệp lớn như thế, nói cho Hana là cho Hana, mắt cũng không chớp, phụ nữ như thế, thật sự đã ép em họ mình rời đi sao?

" Thế còn Jeon Jungkook?" Yurin hỏi.


Lời còn chưa hết, đã nhìn thấy người phụ nữ bệnh tật này lắc đầu lia lịa.

" Đừng cho anh ấy biết. Nếu như anh ấy biết, nhất định sẽ không để tôi giữ lại đứa con này..... Yurin, tôi biết yêu cầu của tôi rất vô lễ, nhưng tôi không còn lựa chọn, Yurin, tôi xin cô, xin cô thay tôi giữ bí mật này. Hana sắp về rồi, cô cũng nhìn thấy, Jeon Jungkook hôm nay bảo tôi mang quà chia tay này tặng cho cô......anh ấy rất để ý Hana."

"Ami, tôi nói cho cô biết một việc. Giữa tôi và Jeon Jungkook, trong sạch không như những lời đồn đại bên ngoài, nhưng anh ta đến một sợi tóc cũng chưa chạm vào của tôi. Anh ta đối với tôi như thế, cũng giống như những vụ tai tiếng tình dục trước khi gặp tôi thôi.

Ami, có lẽ Jeon Jungkook không giống như những gì cô nói, hận cô như thế, ít nhất.....anh ta chạm vào cô, cô mang thai con của anh ta."

Ami mặt đầu đau khổ: "Cô không hiểu, anh ấy chạm vào tôi, chỉ là vì hận tôi. "Đối với những lời mà Yurin nói, Ami không khỏi ngạc nhiên, nhưng....

"Anh ấy chưa chạm vào cô, chỉ là vì Hana không phải vì tôi."


"Từ nay về sau, cô chuẩn bị thế nào? Sinh đứa trẻ ra? Ai nuôi?"

"Nếu như, nếu như tôi thật sự có thể sinh đứa bé này ra, Yurin,...tôi vẫn muốn cầu xin cô một việc."Ami nắm lấy tay Yurin, giống như nắm một cọng cỏ cuối cùng: " Tôi biết, tôi làm như thế, rất không nên, rất không phải đạo, nhưng tôi không còn ai để cầu cứu nữa."Nhưng nếu như còn có người khác, cô cũng sẽ không cứu Yurin.

"Nếu như đứa trẻ này có thể bình an sinh ra, xin cô giúp tôi đem đứa bé này đến nhà bố mẹ tôi, cô nói cô nói là tôi không biết xấu hổ, đã mang thai đứa con với một người đàn ông khác, cầu xin bọn họ nuôi đứa bé lớn lên thành người."

Yurin có thể hiểu được tại sao Ami lại nói ngược với sự trong sạch của mình, nói là mang thai con của người khác, nhưng lại không nói ra cha đẻ của đứa bé, Ami là không muốn đứa bé này làm rào cản giữa Jeon Jungkook và Hana chăng?

Cũng vì hiểu ra, Yurin mới cảm thấy tức giận, đứng giận quát mắng: " Tôi thật đen đủi, gặp phải kẻ điên như cô, vô duyên vô cớ rõ lắm phiền phức.

Lúc này, điện thoại của Ami vang lên.

"Cô đang ở đâu? Làm có chút việc mà lâu thế à?"

Ami liếc nhìn Yurin, mới nói vào trong điện thoại:
"Tôi đang ở chỗ Yurin, lập tức về ngay."

" Nói dối, Ami, chẳng nhẽ tôi lại không biết, cô bây giờ nói dối mà không biết xấu hổ, tôi đang ở cửa nhà Yurin." Trong điện thoại, khẩu khí của Jeon Jungkook bực tức, " Nói! Cô rốt cuộc đang ở đâu?"

" Tôi thật sự đang ở cùng Yurin......."

" Ami! sắp 11h rồi! Cô nói cô đang ở cùng Yurin?" Jeon Jungkook không tin: " Lại là Taehyung phải không?"

" Taehyung gì chứ?" Cô vốn dĩ không biết Jeon Jungkook đang nói gì, mở miệng là nói Taehyung, Taehyung là ai chứ?

Bên cạnh, bàn tay đưa ra, giành lấy điện thoại trong tay Ami, kề lên tai, đôi môi đỏ lịch sự mở lời: " Jeon tổng, chào buổi tối."

Nghe thấy giọng nói của Yurin trong điện thoại của Ami, Jeon Jungkookhơi sững người, tâm trạng bực bội từ từ nguội dần.

Anh ta ở công ty bảo cô đi làm việc, còn sau đó người phụ nữ này cả ngày không quay về công ty. Điện thoại cũng không gọi được, hết giờ làm, anh ta lập tức lái xe quay về nhà, vừa mở cửa trong nhà tối đen một màu......người phụ nữ này cả ngày không về công ty, tan làm, cũng không ở nhà!

Đang tức giận, thì nhận được cuộc gọi ngoài ý muốn --- Hana quay về rồi!


Điện thoại là Hana gọi, bảo anh mời cô ăn cơm tối.

Jeon Jungkook mừng rỡ, nhưng bữa cơm tối này tâm trạng không để ý, chẳng dễ gì đưa Hana về nhà Jeon Jungkook lại quay về " Woori, nhưng người phụ nữ đáng chết này sắp 11h rồi vẫn không ở nhà!

Taehyung! lẽ nào người phụ nữ đáng chết này lại ở cùng Taehyung rồi?

Sau đó lại lái xe đến nhà Taehyung, Taehyung không ở nhà, Jeon Jungkook nhớ ra hôm nay dặn Ami đi gặp Yurin, lại phóng xe về phía nhà Yurin.

Lúc này, tìm không được Ami, cơn cáu giận bộc phát, lại gọi điện lần nữa, hôm nay ít nhất gọi 20 cuộc mà cô không nghe máy.

"Muộn thế này rồi, tại sao cô ta lại ở cùng với cô?" khi Jeon Jungkook biết Ami ở cùng Yurin, liền thở phào một hơi, nhưng cứ nghĩ đến người phụ nữ đáng chết này nửa đêm còn không về nhà, cũng không biết là chạy đi đâu, trong lòng như có lửa đốt, khẩu khí không tốt, nói như chất vấn Yurin: "Cô dẫn cô ta đi đâu thế?"

Yurin ngạc nhiên........ Jeon Jungkook mặc dù lạnh lùng, nhưng khi ở cùng cô, vẫn rất đĩnh đạc lịch sự, chưa bao giờ nói lời khó nghe với cô.


Trong mắt có chút nghi ngờ.......Tên họ Jeon này thật sự hận Ami như thế sao?

"Jeon tổng yên tâm, sao tôi có thể mang đi đâu một người lớn chứ, có điều hôm nay đã muộn rồi, Ami sẽ ở cùng với tôi. Người cứ giao cho tôi, Jeon tổng không phải lo lắng, ngày mai đi làm, tôi bảo đảm, Ami vẫn nguyên vẹn đứng trước mặt anh, một sợi lông cũng không mất."

Ở đầu dây bên kia, Jeon Jungkook bực tức, giận dữ nói: " Không cần phiền cô nữa, cô ta bây giờ đang ở đâu, tôi đến đón."

Yurin nhếch nhếch lông mày nhìn Ami, ý là đang nói: Cô tự giải quyết đi.

Ami đang trong bộ dạng này, có thể xuất viện sao?

Ami tự ý thức được vấn đề này, còn cô càng không thể để Jeon Jungkook đến bệnh viện, một khi đến bệnh viện, chuyện cô muốn giấu cũng không giấu nổi.

Giật lấy điện thoại từ tay Yurin, Ami lấy hết dũng khí, ba năm nay, lần đầu tiên cả gan từ chối Jeon Jungkook: "Jeon tổng yên tâm đi, tôi bây giờ cùng ăn đêm với Yurin, tôi rất tốt. Jeon tổng không cần đến đón tôi đâu, hơn nữa điện thoại của tôi hết pin rồi. Byebye."

Xạch, nói xong lập tức dập điện thoại, tắt máy.

Jeon Jungkook đờ đẫn nhìn chiếc điện thoại trong tay liên tục phát ra âm thanh " tut tut tut" báo bận, ngay sau đó, lập tức gọi lại vào số máy của Ami, " Xin lỗi, thuê báo quý khách vừa gọi hiện đang tắt máy."

Sắc mặt Jeon Jungkook tối sầm lại!
Vẫn không chịu bỏ cuộc, đáp lại chỉ là âm thanh tút tút khó chịu đó.

Jeon Jungkook nắm chặt điện thoại, một lúc sau, sắc mặt dần dần bình tĩnh, yên lặng một cách đáng sợ trước trận mưa bão.

Lại gọi điện lần nữa...

Trong bệnh viện

Điện thoại của Yurin vang lên, cúi đầu nhìn số điện thoại hiển thị trên màn hình, Yurin nhếch miệng nói: " Là Jeon Jungkook."

Nói xong, ấn nút nghe: " Alo, Jeon tổng à."

" Người ở đâu?" Đối phương chỉ hỏi ba chữ lạnh lùng.

Yurin nhìn sang Ami, không nói gì.


Jeon Jungkook ở đầu dây bên kia nói: "Giải quyết cô cũng có chút gai góc, nhưng việc mà Jeon Jungkooktôi muốn làm, không có gì là không thể."

Đã uy hiếp rồi!

Yurin chỉ có thể liếc nhìn phẩy phẩy tay với Ami, bịt điện thoại lại, nói với Ami: " Cô cũng nhìn thấy rồi, Jeon Jungkook cáu lên rồi, tôi từ nay về sau chết đói rồi."

Ami cầm lấy điện thoại của Yurin, áp vào tai nghe:
" Đừng làm khó Yurin. Tôi tự về được."

" Nửa tiếng." Jeon Jungkook bình thản đưa ra thời gian: " Nửa tiếng tôi không nhìn thấy cô ở nhà, cô có thể bảo Yurin bắt đầu nghĩ kế hoạch cho tương lai rồi."

Yurin thật muốn chửi lúc này.

" Ami, gặp phải cô, sao tôi gặp phải chuyện phiền phức thế, bây giờ thì hay rồi, cô không về nhà, tên khốn Jeon Jungkook đó lại đổ hết lên đầu tôi!"

"........" Ami nghe Yurin chửi mắng, có chút bất ngờ, người đẹp lịch sự tao nhã trong mắt cô giờ đây đang nhảy lên mà chửi bới nguyền rủa.

" Có điều cô thật sự quay về sao? Như thế này về à?" Yurin chửi mệt rồi, nhìn sang Ami: " Còn nữa, cô gầy quá, tôi cũng có thể bế được cô lên xe, cô gầy như thế, Jeon Jungkook không phát hiện có gì đó bất thường sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #jungkook