Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

13

"Anh!" Đàm Cửu vui mừng lao xuống giường, lúc này em mới nhận ra, khi Đàm Hành lên tiếng, em cảm thấy tinh thần mình thật sự rất tốt, không biết mình đã ngủ bao lâu.

Em vội chạy đến trước mặt Đàm Hành, hỏi: "Đây là đâu? Ba đâu ạ?"

Đàm Hành đưa tay gạt đi những sợi tóc lòa xòa trên trán em, "Ba đang ở phòng khách, em đã ngủ hai ngày rồi. Đây là hòn đảo của gia đình chúng ta ở Thái Bình Dương." Y mỉm cười, "Lợi dụng lúc em ngủ, anh đã bắt cóc em tới đây, đây là một hòn đảo hoang, Tiểu Cửu đừng mong đến chuyện chạy trốn."

Giọng nói của Đàm Hành khiến Đàm Cửu bất chợt cảm thấy lạnh sống lưng, em chớp mắt, dè dặt hỏi: "Chúng ta sẽ ở đây bao lâu?"

" Hai tuần." Đàm Hành một tay vòng qua cổ Đàm Cửu, nhẹ nhàng xoa nhẹ vào gáy em, giọng nói chứa đựng một chút mơ hồ lôi cuốn.

"Lâu vậy ạ" chưa kịp hỏi xong, bàn tay đặt trên gáy đã ấn xuống khiến Đàm Cửu phải ngẩng đầu lên, nụ hôn dịu dàng rơi xuống, ngậm lấy đôi môi mềm mại của Đàm Cửu. Y nhẹ nhàng mút liếm môi trên, rồi tách hàm răng ra đưa lưỡi vào trong, quấn lấy chiếc lưỡi mềm của thiếu niên. Đàm Cửu ngoan ngoãn nhắm mắt lại, để mặc Đàm Hành mút môi hôn sâu. Khi đôi môi tách ra, gương mặt Đàm Cửu đã nhuốm một chút ửng hồng, đôi mắt ướt át ngoan ngoãn ngước nhìn người đàn ông.

Đàm Hành khẽ động cổ họng, bàn tay lớn của y xoa nhẹ lên khuôn mặt của Đàm Cửu: "Đợi một chút nhé."

Thấy Đàm Cửu gật đầu, y vòng qua màn che, bước ra phòng khách. Đàm Cửu nhìn quanh một chút, vô tình bị không gian bên ngoài hấp dẫn, cũng ra theo. Sàn gỗ màu sáng kéo dài từ trong nhà ra ngoài, tạo thành một khoảng không gian khá rộng rãi với ba mặt mở của sân. Nơi này rất gần biển, chỉ cần bước xuống một bậc thang gỗ là có thể đặt chân lên bãi cát, đi thêm mười mét nữa là đến biển xanh ngắt.

Cũng như Đàm Hành đã nói, đây là một hòn đảo nhỏ, bốn phía đều là biển, có lẽ ngay cả việc thoát ra khỏi đây cũng khó, sẽ chết đuối trong biển cả mênh mông nếu không có phương tiện giao thông. Vậy thì ba và anh trai đưa em đến đây để làm gì? Nghỉ ngơi, du lịch sao? Tuy rằng sắc mặt của Đàm Hành không cho thấy chuyện này đơn giản như vậy, nhưng từ tình hình hiện tại, có vẻ như không có lý do nào hợp lý hơn.

Đàm Cửu ngồi xuống bên cạnh lan can ngoài hiên, gió biển thổi vào nghe rõ tiếng sóng vỗ vào bờ cát, tiếng lá cây xào xạc xung quanh, cả thế giới như dừng lại trong khoảnh khắc này. Dù biệt thự của họ cũng nằm ở vùng ngoại ô yên tĩnh, nhưng cảm giác như chỉ còn lại họ trong thế giới này thật mới mẻ, khiến em cảm thấy an yên từ tận đáy lòng.

"Con trai của ba, con có thích nơi này không?"

"Ba!" Người đàn ông đi đến sau lưng Đàm Cửu, đôi bàn tay vững chãi xoa nhẹ lên đỉnh đầu em.

"Con thích lắm." Đàm Cửu nghiêng đầu, dụi vào bàn tay của người đàn ông, mắt híp lại như một con mèo. Đàm Thời Uyên khẽ cười, bế Đàm Cửu trở vào trong phòng, đặt em lên giường.

"Tiểu Cửu," trong ánh mắt hắn là một sự dịu dàng khó tin, nhưng dưới vẻ dịu dàng đó lại là những làn sóng ngầm cuộn trào, "Tiếp theo, dù con có muốn chạy trốn hay không, chúng ta cũng sẽ không để con đi. Con phải nhớ rằng chúng ta sẽ không làm tổn thương con."

Đàm Cửu có vẻ không hiểu hết, đôi mắt mở to nhìn thẳng vào Đàm Thời Uyên. Cũng từ lúc Đàm Thời Uyên bước vào, Đàm Hành vốn dựa vào cột giường, đã đứng thẳng dậy tiến lại gần Đàm Cửu, bàn tay ấm áp áp lên khuôn mặt em: "Lần này, em chỉ có thể nói 'vâng' mà thôi."

Đàm Cửu cảm thấy một điều gì đó mơ hồ, trái tim em trở nên nóng bỏng, nhịp đập trái tim cũng theo đó mà tăng nhanh. Cả cơ thể em, trong làn gió biển mát lạnh, lại cảm thấy một sự nóng bỏng kỳ lạ. Em ngước đầu lên, áp mặt vào bàn tay người đàn ông, nở một nụ cười e thẹn dịu dàng, như một đóa hoa sắp nở: "Vâng."

Chỉ trong khoảnh khắc tiếp theo, em bị bế lên, đặt lên đùi Đàm Hành đang ngồi trên giường, cằm bị nắm chặt, đôi môi ấm áp áp lên môi em, là đôi môi của Đàm Thời Uyên.

Đàm Hành hôn gáy Đàm Cửu từ phía sau, bàn tay to lớn luồn vào bên trong áo, áp sát vào bụng trắng nõn rồi vuốt ve lên trên, tay còn lại nhẹ nhàng bóp nắn những điểm nhạy cảm trên eo thon. Toàn thân Đàm Cửu mềm nhũn vì bị hôn liếm sờ mó, hai núm vú bị véo nắn cho đến khi cương cứng; bàn tay đang quấy phá eo không biết từ lúc nào đã luồn vào trong quần rộng, nắm lấy con cu non nớt mà vuốt ve, ép Đàm Cửu phải bật ra tiếng "ưm", lại bị Đàm Thời Uyên ấn gáy xuống hôn sâu hơn. Tay còn lại của hắn kéo quần Đàm Cửu xuống rồi luồn ra sau bóp nắn hai bờ mông tròn mềm, thỉnh thoảng lại đưa ngón tay trêu đùa cái lỗ lồn đang co rút, khiến thiếu niên run rẩy không ngừng.

Đàm Cửu suýt ngạt thở mới được giải thoát khỏi nụ hôn, mông trần bị gió lạnh thổi qua không khỏi rùng mình. Em bị đặt vào tư thế quỳ gối, đầu hướng về phía Đàm Thời Uyên, mông hướng về phía Đàm Hành. Tư thế này khiến mặt em chỉ cách háng Đàm Thời Uyên chừng mười centimet. Gel bôi trơn lạnh buốt đổ lên lỗ lồn, ngón tay Đàm Hành theo đó luồn vào cái lỗ lồn chặt khít, cảm giác có thứ không thuộc về cơ thể mình khuấy động bên trong dù là lúc nào cũng không thể quen được. Mặt Đàm Cửu đã đỏ bừng lên, lỗ bướm phía trước lại bị cắm vào một ngón tay có các khớp rõ ràng, hai cái lỗ nhạy cảm non mềm đều bị xâm phạm cào xước, dưới tác dụng của gel bôi trơn còn không ngừng phát ra tiếng "nhép nhép", xấu hổ đến nỗi toàn thân thiếu niên nhuốm một tầng hồng nhạt.

Ngay khi em đang bị xao lãng bởi những ngón tay trong hai cái lỗ non mềm, Đàm Thời Uyên cởi quần, để lộ con cặ đã cương cứng với kích thước đáng nể. Hắn giữ cằm Đàm Cửu, đút ngón cái vào miệng mềm mại nghịch đùa cái lưỡi đỏ au. Đàm Thời Uyên dùng giọng khàn đặc vì dục vọng: "Ngoan, lại đây liếm con cặc của ba đi, đây là thứ bé cưng thích nhất mà."

Đàm Cửu bị dục vọng kéo lê thần trí, mệnh lệnh của người đàn ông như roi quất vào đốt sống, kích thích đến mức đầu óc tê dại. Em như bị ma xui quỷ khiến hạ vai cổ xuống tiến về phía trước, ngửi ngửi mùi tanh nồng của con cặc, thè cái lưỡi đỏ au mềm mại liếm lên đầu dương vật to lớn. Đàm Thời Uyên sướng đến thở dài, Đàm Cửu như được cổ vũ càng hăng hái liếm gậy thịt to, từ trên liếm xuống dưới, lại từ hai hòn bi liếm lên lỗ niệu đạo, thỉnh thoảng còn ngậm đầu cặc mút mát.

Đàm Thời Uyên xoa đầu thiếu niên mềm mại, khẽ dùng lực ấn về phía con cặc, "Bé cưng, giờ ngậm nó vào, ngậm sâu một chút, đừng dùng răng... Đúng rồi."

Đàm Cửu khó nhọc ngậm gậy thịt đang căng phồng vào miệng, con cặc của Đàm Thời Uyên quá to khiến em phải mở miệng to nhất mới có thể nuốt được con cặc của hắn, đầu cặc ép lên lưỡi, cái lưỡi lộn xộn di chuyển, mỗi lần đều cọ qua cây thịt to cứng, Đàm Thời Uyên nhắm mắt tận hưởng, cảm giác của khoang miệng mềm mại khác với các lỗ nhỏ, cái lưỡi mềm tìm không gian không ngừng phục vụ cây thịt của hắn.

Hắn không nhịn được khẽ đưa eo, ra vào trong khoang miệng mềm mại, nhẹ nhàng cọ qua má trong và vòm miệng, thiếu niên nhăn mày, vì khó chịu mà bị ép ra chút nước mắt, em mở đôi mắt ướt át trong suốt ngước nhìn Đàm Thời Uyên, ánh mắt đó như van xin lại như muốn được khen ngợi, đôi mắt này càng khiến con cặc của Đàm Thời Uyên cứng đến đau nhức, yết hầu hắn lên xuống, đôi mắt trở nên u tối, bàn tay đặt sau đầu thiếu niên chuyển xuống hàm dưới.

"Bé cưng, mở họng ra, ba dạy con làm deep throat." (Đâm sâu vào họng)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com